Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2445

Đỗ Tự Cường nghe vị cán bộ trẻ tuổi kia nói như vậy thì có chút kích động, lão dùng giọng có vài phần run rẩy nói: - Tôi lúc nào cũng rảnh cả.

- Vậy thì quyết định vào buổi tối đi, vì buổi trưa chủ tịch Vương thích nghỉ ngơi một lát, ngài thấy sao? Viên cán bộ tre tuổi nhìn chằm chằm vào Đỗ Tự Cường rồi cười nói: - Chủ tịch Vương sẽ mở tiệc gia đình, đến khi đó mời ngài cùng người nhà tham gia, phu nhân và con trai của chủ tịch Vương cũng sẽ đến.

Tiệc gia đình, ba chữ này tất nhiên có độ nặng khác biệt, Đỗ Tự Cường mở miệng đồng ý rồi ngồi vào trong xe. Lúc này trong đầu lão chỉ nhớ đến tình hình cùng cộng tác với Vương Tử Quân năm xưa.

Chủ tịch huyện Vương Tử Quân đã trở thành chủ tịch tỉnh Vương Tử Quân, thế nhưng phương diện xử sự căn bản không có chút biến đổi, đây là chủ tịch Vương biết mình đến làm gì, và chủ tịch Vương đang cố gắng cho mình có thể diện.

Sầm Vật Cương ngồi trong phòng làm việc của mình, ánh mắt nhìn về phía Đồ Phấn Đấu. Trước nay lão luôn tán thưởng vị bí thư thị ủy mà mình một tay đề bạt lên này. Tuy Đồ Phấn Đấu làm việc còn nhiều khuyết điểm, thậm chí còn có người phản ánh lên tỉnh, thế nhưng căn bản là người này có ý nghĩ thúc đẩy địa phương phát triển, nhìn vào phương diện này thì Sầm Vật Cương cảm thấy đây là nhân tài khó có được.

Sầm Vật Cương cảm thấy Đồ Phấn Đấu là người trời sinh có khả năng, bây giờ được thu nhận vào dưới trướng của mình, thế nên cần phải phát huy tác dụng thật lớn.

- Phấn Đấu, thành phố các anh có quy hoạch rất tốt, thế nhưng quảng trường Nhật Nguyệt Tinh có phải là quá lớn rồi không? Phải biết rằng xây dựng quảng trường kia căn bản là cần số tiền không nhỏ. Sầm Vật Cương đặt văn kiện trên tay xuống mặt bàn, sau đó trầm giọng nói với Đồ Phấn Đấu.

Đồ Phấn Đấu xoa xoa hai bàn tay rồi lớn tiếng nói: - Bí thư Sầm, khu đô thị mới không chỉ cần chúng ta có quy hoạch hợp lý, càng cần chúng ta có những quy định cấp tiến hơn. Tuy bây giờ nhìn qua giống như quảng trường Nhật Nguyệt Tinh có vẻ vượt quá quy định, nhưng tôi dám khẳng định mười năm sau quảng trường như thế này sẽ tụt hậu.

- Chúng tôi chuẩn bị phát triển Linh Long thành một thành phố là điểm giao nhau của ba tỉnh, dân cư thành phố sẽ liên tục gia tăng, nếu như quảng trường quá nhỏ thì sau này sẽ xuất hiện phương diện xây dựng lặp lại, là lãng phí tài nguyên, còn không bằng làm đúng chỗ.

- Còn phương diện tài chính thì bí thư Sầm cứ yên tâm, tập đoàn đầu tư xây dựng thành phố đã bỏ ra hai trăm triệu cho quảng trường Nhật Nguyệt Tinh, tuyệt đối sẽ không làm cho các công trình khác chậm tiến độ. Nếu như trong tỉnh có thể phê duyệt, tôi dám chắc chắn với ngài cuối năm sau sẽ mời mọi người tham gia nghi lễ khánh thành. Đồ Phấn Đấu tỏ thái độ như vậy làm cho Sầm Vật Cương cảm thấy rất vui vẻ, dù sao thì lão cũng đồng ý với phương án xây dựng thành phố Linh Long theo kiểu như vậy. Thành phố Linh Long phát triển do một tay lão tạo dựng lên, lão tất nhiên muốn thành phố này liên tục tiến bước về phía trước.

- Anh có quyết tâm như vậy là tốt, thế nhưng tôi cần nhìn vào hiệu quả. Sầm Vật Cương nói đến đây thì uống một hớp nước rồi nói: - Anh cảm thấy chủ tịch Dược Hổ thế nào?

- Chủ tịch Dược Hổ có năng lực mạnh, hơn nữa làm việc lại quyết đoán, có sự nhạy cảm với các vấn đề. Anh ấy làm tốt công tác ở ủy ban nhân dân thành phố, đoàn kết tốt các đồng chí bên dưới, là sự giúp đỡ lớn với tôi. Hai mắt Đồ Phấn Đấu chợt chuyển động, hắn không khỏi nói tốt cho Miêu Dược Hổ.

Sầm Vật Cương khẽ cười, lão rất thỏa mãn với câu trả lời của Đồ Phấn Đấu. Nhiều thành phố khác vì bí thư và chủ tịch có công tác mâu thuẫn với nhau mà tạo nên lực cản cho tiến trình phát triển kinh tế, thế nhưng thành phố Linh Long thì các ban ngành rất hài hòa, điều này làm cho lão cảm thấy rất thích thú. Điều này nói rõ lão nhìn người rất chuẩn, sắp xếp người không sai.

- Nếu để cho đồng chí Dược Hổ làm bí thư thị ủy Linh Long, anh cảm thấy anh ấy có thể tiếp tục làm cho thành phố Linh Long phát triển kinh tế và bảo trì trạng thái tốt đẹp hiện tại hay không?

Đồ Phấn Đấu không phải là người ngu, ngược lại còn là người thông minh, bí thư Sầm hỏi có thể cho Miêu Dược Hổ làm bí thư thị ủy Linh Long hay không, đây không phải là muốn chuyển vị trí của mình sao?

Trong mắt nhiều người thì bí thư thị ủy Linh Long là một vị trí tốt, lại có người đoán không đến vài năm nữa thì bí thư thị ủy Linh Long sẽ là một trong các vị thường ủy tỉnh ủy. Đồ Phấn Đấu cảm thấy khả năng của phán đoán như vậy là không nhỏ, dù sao thì bây giờ bí thư thị ủy một thành phố phát triển kinh tế tiến vào ban ngành thường ủy tỉnh ủy không có gì là bất ngờ.

Nếu người khác cho mình lên tiếng, Đồ Phấn Đấu có lẽ cho rằng đây là muốn đưa mình lên vị trí cao hơn so với Miêu Dược Hổ, thế nhưng Sầm Vật Cương thì lại khác. Mình sở dĩ có thể làm cho thành phố Linh Long phát triển như vậy đều nhờ vào bí thư Sầm, nếu như nói mình và Miêu Dược Hổ thì ai được bí thư Sầm coi trọng hơn, tất nhiên thì hắn phải là người xếp trước, phải là người được coi trọng hơn Miêu Dược Hổ.

Lúc này bí thư Sầm hỏi mình xem Miêu Dược Hổ có thể tiến lên làm bí thư thị ủy Linh Long hay không, cũng không nói gì về hướng đi của mình, tuyệt đối không phải là mình làm sai và bị điều đi, căn bản là bí thư Sầm chọn cho mình một vị trí tốt khác.

Là một người tham chính thì có ai không muốn càng ngày càng tiến chức? Đồ Phấn Đấu chợt cảm thẩy rất vui mừng, hắn không khỏi trầm giọng nói với Sầm Vật Cương: - Bí thư Sầm, tôi cảm thấy dù nhìn vào phương diện năng lực công tác hay là tác phong làm việc, đồng chí Miêu Dược Hổ căn bản có thừa khả năng làm bí thư thị ủy Linh Long. Trong hai năm qua tôi cảm thấy để cho chủ tịch Miêu Dược Hổ làm trợ thủ căn bản là nhân tài không được trọng dụng, anh ấy có tài chấp chưởng một phương, chỉ như vậy anh ấy mới có thể biểu hiện hết khả năng của mình.

Đồ Phấn Đấu nói làm cho Sầm Vật Cương cười lên ha hả, sau đó lão lên tiếng phê bình Đồ Phấn Đấu: - Anh đúng là, có nhiều điểm tốt nhưng lại có một điểm xấu, vì sao khi tôi vừa nhắc đến Linh Long thì anh lại khen ngợi thao thao bất tuyệt như vậy? Nhưng như thế cũng tốt, điều này nói rõ anh là lãnh đạo đứng đầu địa phương hợp cách.

Đồ Phấn Đấu cười hì hì mà không nói lời nào, thế nhưng Sầm Vật Cương lại thích biểu hiện như vậy. Sầm Vật Cương đứng lên khỏi ghế sa lông, lão nhìn thoáng qua cửa sổ, sau đó mới nói: - Hai năm nay thành phố Linh Long luôn đi đầu trong tỉnh, luôn thúc đẩy kinh tế Mật Đông phát triển, anh là người có năng lực vào công lao, tổ chức không bạc đãi anh.

- Đồng chí Tiết Xuyên Cường có phân công khác, tôi nghĩ nên đưa anh sang tỉnh ủy, anh thấy thế nào? Tuy Sầm Vật Cương không nói vị trí gì nhưng là người thông minh thì ai mà không hiểu? Từ vị trí bí thư thị ủy đến thường ủy tỉnh ủy căn bản là vượt qua hào rộng cực kỳ lớn, tuy chỉ là tiến lên một bậc nhưng không biết có bao nhiêu người cả đời không thể vượt qua.

- Bí thư, thật lòng thì tôi muốn công tác ở Linh Long thêm vài năm nữa, nhưng bây giờ ở Linh Long có chủ tịch Miêu, tôi cũng không còn gì lo lắng. Nói thật lòng với ngài, tôi là một viên gạch của tổ chức, chỉ cần đặt đến đâu cũng được, bí thư Sầm chỉ đâu thì tôi sẽ đánh đó.
Bình Luận (0)
Comment