Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2465

- Cậu nghe điện thoại đi, tôi ra ngoài nghênh đón. Lỗ Đỉnh Thành nhanh chóng đi ra cửa, lúc này phó chủ tịch thường ủy Vưu Kim Đỉnh sải bước đi vào, cơ thể mập mạp to lớn làm cho người ta sinh ra cảm giác tràn đầy lực lượng.

Khi thấy Vưu Kim Đỉnh thì Lỗ Đỉnh Thành nhanh chóng tiến lên nghênh đón: - Chủ tịch Vưu, những ngày qua ngài đã liên tục chiếu cố, ngay cả toi cũng cảm thấy có chút đau lòng, khi nào gặp mặt bí thư Đồ thì tôi sẽ nói cho anh ấy vài lời, nào có được một người trợ thủ như anh.

- Ha ha, anh Lỗ cũng không phải không biết tính tình của bí thư Đồ, nói như vậy cũng như không mà thôi. Vưu Kim Đỉnh lúc này căn bản không còn bộ dạng cực kỳ chú ý giống như đứng bên cạnh Đồ Phấn Đấu, nhìn qua càng có phong thái lãnh đạo hơn cả Đồ Phấn Đấu.

Lỗ Đỉnh Thành cười ha hả nói: - Chủ tịch Vưu ngài là người có cảnh giới cao, tôi cảm thấy tất cả công nhân viên chức trong công ty của mình chỉ cần học được một nửa tinh thần của ngài, như vậy tôi là giám đốc cũng có được nhiều tiền hơn.

Hai người nói cười vài câu rồi đi vào trong phòng.

Căn phòng này cũng không phải quá lớn thế nhưng sắp xếp cực kỳ tinh xảo, đồ sứ trắng nõn càng thêm đẹp đẽ dưới ánh đèn, những nhân viên phục vụ yểu điệu xinh đẹp càng nhanh chóng dọn thức ăn lên bàn.

- Chủ tịch Vưu, mỗi ngày ngài đều vội vàng công tác, ngay cả những người như chúng tôi nhìn vào cũng cảm thấy ngài quá khổ cực rồi. Tôi cũng không nói những lời gì khác, bây giờ kính ngài một ly, cũng mong muốn được học tập nhiều điều. Lỗ Đỉnh Thành nâng ly rượu lên cười nói với Vưu Kim Đỉnh.

Vưu Kim Đỉnh căn bản bảo trì thái độ cực kỳ tôn trọng Lỗ Đỉnh Thành, khi Lỗ Đỉnh Thành nâng ly lên thì hắn cũng nâng ly cạn chén.

Sau khi uống vào bụng vài ly rượu thì bầu không khí trong phòng trở nên vui vẻ hơn. Lỗ Đỉnh Thành nâng ly rượu nói: - Chủ tịch Vưu, lần này tôi cực kỳ cảm tạ anh, nếu như không phải là anh, chi rsowj lần này tập đoàn Đỉnh Duyệt chúng tôi sẽ té ngã rất đau.

- Giám đốc Lỗ, hai người chúng ta kết giao nhiều năm, Vưu Kim Đỉnh tôi là hạng người gì thì không phải anh không biết. Anh em gặp nạn thì tôi nào dám khoanh tay đứng nhìn? Vưu Kim Đỉnh cười hì hì dùng giọng đắc ý nói.

Lỗ Đỉnh Thành mặc dù có chút không thoải mái với biểu hiện của Vưu Kim Đỉnh, thế nhưng lão vẫn cố gắng tỏ ra thật sự vui vẻ. Sau khi cười cười vài tiếng thì lão khẽ nói: - Chủ tịch Vưu, tôi nghe nói ở Thành Bắc có một mảnh đất sắp bán đấu giá có phải không?

Vưu Kim Đỉnh gật đầu nói: - Đã có chỉ thị như vậy, tập đoàn Đỉnh Duyệt các anh có hứng thú với khu đất đó sao?

- À, chúng tôi chuẩn bị tranh thủ khu đất này. Lỗ Đỉnh Thành cười cười dùng giọng cực kỳ tự tin nói.

- Anh Lỗ là người có khả năng ở Linh Long, chỉ là những thứ anh muốn có được, căn bản không thể không lọt vào trong tay. Vưu Kim Đỉnh cười cười dùng giọng tràn đầy ẩn ý nói.

- Đây cũng không phải nhờ vào sự giúp đỡ của ngài sao? Lỗ Đỉnh Thành nói rồi cười: - Nhưng lần này tôi tuyệt đối không làm cho ngài phải khó xử.

]Vưu Kim Đỉnh uống vào một ngụm rượu rồi mới nói: - Cũng không phải có gì khó xử, tôi cảm thấy trong khoảng thời gian ngắn sắp tới họ Vương kia tuyệt đối không gây phiền toái cho thành phố Linh Long chúng ta. Người này vừa mới đụng đầu vào tường, phái ra một tổ điều tra xuống Linh Long khua chiêng gióng trống, thế nhưng không có kết quả đành xám xịt quay về.

- Hừ hừ, hôm nay mở hội nghị thường ủy và bí thư Đồ tỏ ra rất vui, vì chuyện này mà bí thư Đồ đã nói hơn nửa giờ. Yêu cầu ban ngành thành phố Linh Long không phụ lòng coi trọng của bí thư Sầm, đẩy mạnh kinh tế Linh Long tiếp tục tiến lên.

Lỗ Đỉnh Thành cười cười nói: - Bí thư Đồ cũng rất tức giận, bây giờ cũng nên phát tiết một chút.

- Đúng vậy, mà họ Vương kia cũng rất đáng giận, chuyện của bí thư Đồ đã được xác định, không ngờ lại bị đâm một đao, đúng là con bà nó. Vưu Kim Đỉnh mở miệng mắng tuy có bộ dạng cực kỳ khí thế và công chính, thế nhưng Lỗ Đỉnh Thành là người hiểu rõ vấn đề, nguyên nhân của điều này là vì Vưu Kim Đỉnh sắp tiến lên theo chân của Đồ Phấn Đấu, thế nhưng bây giờ căn bản là không có chuyện gì biến hóa.

- Tôi nghe nói người kia cực kỳ có cá tính, anh nghĩ xem người ta sẽ còn ra tay nữa không? Lời nói của Lỗ Đỉnh Thành làm cho Vưu Kim Đỉnh không khỏi nở nụ cười vui vẻ thêm: - Anh Lỗ, nếu là sự việc này đặt lên người anh, anh có thể biết rõ tình huống này làm mình không thể làm mà vẫn cố gắng ra tay không?

- Tôi tất nhiên là không làm. Lỗ Đỉnh Thành uống một hớp nước rồi nói: - Nhưng người kia không phải là người thường.

- Không phải người thường thì làm được gì? Anh ta không phải thằng ngu, tôi tin tưởng sau chuyện này thì phải hiểu ra vấn đề, dù bản thân có lợi hại thế nào thì tiến lên cũng đụng đầu vào đinh mà thôi. Vưu Kim Đỉnh cười cười rồi khoát tay nói: - Đừng nói ra những lời như vậy, hãy nói ra những tính toán của anh đi.

- Chủ tịch Vưu, tôi cảm tạ hảo ý của anh, thế nhưng lúc này thật sự không cần anh hao tâm tổn trí, tập đoàn Đỉnh Duyệt chúng tôi biết thị ủy cần tiền để làm việc lớn, cho nên chúng tôi sẽ cố gắng ném ra tất cả sức lực của mình, tôi chuẩn bị tăng giá những khu đất kia.

Vưu Kim Đỉnh có chút sững sốt, hắn nhìn bộ dạng chăm chú của Lỗ Đỉnh Thành, biết là đối phương không nói đùa. Nhưng bây giờ giá nhà đất đã quá đắt, nào có chuyện rẻ gì cho cam? Trong đầu Vưu Kim Đỉnh lóe lên ý nghĩ như vậy, hắn không khỏi nghĩ đến mức giá nhà đất hiện tại.

Vưu Kim Đỉnh chỉ vào Lỗ Đỉnh Thành rồi nói: - Anh Lỗ, anh quả nhiên không phải là người thường. Đúng rồi, tôi nghe nói tất cả những khu đất chung quanh khu đất kia đã thuộc về tập đoàn Đỉnh Duyệt rồi có phải không?

- Cám ơn chủ tịch Vưu đã giúp đỡ công ty của tôi, chúng tôi chuẩn bị xây dựng khu dân cư cao cấp ở tỉnh Mật Đông, xem như là lễ vật tặng cho thị ủy Linh Long.

Vưu Kim Đỉnh gật đầu nói: - Tôi tin tưởng bí thư Đồ sẽ rất hưng phấn với lễ vật của anh.

Hai người trò chuyện với nhau một lúc, chai rượu đã hết hơn phân nửa. Hai người cũng không phải hạng tham rượu, sau khi cảm thấy đã đủ độ thì không tiếp tục mời rượu lẫn nhau.

- Chủ tịch Vưu, lúc này cũng không còn sớm nữ, tôi sẽ không quấy rầy anh nữa... Lỗ Đỉnh Thành còn chưa nói hết lời thì thư ký Tiểu Tiêu đi vào. Tiểu Tiêu nhìn Vưu Kim Đỉnh rồi trầm giọng nói: - Chủ tịch Vưu, vừa rồi bí thư Đồ bên kia gọi điện thoại đến, nói là có hội nghị cần ngài tham gia.

- Bây giờ là mấy giờ rồi? Sao còn mở hội nghị nữa? Vưu Kim Đỉnh có chút mất hứng, lúc này hắn thật sự không muốn đi họp hành gì cả.

- Tôi nghe thư ký Mã nói là tuyến tỉnh cực kỳ tán thưởng những thành tích mà chúng ta đạt được trong công tác xây dựng thành phố, thế nên tuyến tỉnh quyết định mở hội nghị về phương diện xây dựng đô thị ở Linh Long, chuẩn bị tiếp thu kinh nghiệm tiên tiến của Linh Long. Tiểu Tiêu lên tiếng làm cho Vưu Kim Đỉnh có chút sững sốt, sau đó cười nói: - Có biết ai đến tham gia hội nghị này không?
Bình Luận (0)
Comment