Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2526

Nhưng dưới ánh mắt chăm chú của hai người Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ, Triệu Hiểu Bạch chỉ đấm vào một cái cũng không mạnh mà tường chợt xuất hiện vết nứt. Người nơi đây căn bản đều là lãnh đạo chủ quản công tác xây dựng, tất nhiên bọn họ đều là người có kinh nghiệm, chỉ cần nhìn vết nứt thì vẻ mặt mọi người đều thay đổi.

Miêu Dược Hổ và Đồ Phấn Đấu đưa mắt nhìn nhau, cả hai đều cảm nhận được nỗi khiếp sợ trong mắt đối phương. Hai người bọn họ cũng không ngờ công trường ở thôn Trương Trang lại cho ra sơ hở lớn như vậy.

- Chủ tịch, ngài nhìn viên gạch này mà xem. Trương Tề Bảo lấy ra một miếng gạch, sau đó hắn khẽ đưa cho Vương Tử Quân. Vương Tử Quân tiếp nhận nhìn thoáng qua, sau đó khẽ dừng sức, miếng gạch bị vỡ làm đôi giống như đang có ảo thuật.

Mọi người đang nghị luận về bức tường bị nứt, bây giờ vẻ mặt bọn họ đều cực kỳ ngưng trọng. Hầu như tất cả ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ.

- Hai vị có phải chuẩn bị nói cho tôi biết những khu nhà định cư cho nhân dân thế này được xây dựng bằng vật liệu gì hay không? Vương Tử Quân ném mảnh gạch xuống đất, ngay sau đó đã tan tành thành năm sáu mảnh nhỏ.

Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ chợt nghẹ họng, đáng lý ra Đồ Phấn Đấu cũng không thèm quan tâm đến hội nghị xây dựng đô thị lần này, thế nhưng tình cảnh hiện tại không khỏi làm cho hắn nghĩ đến hậu quả sau hội nghị vào lúc này.

Sự việc xảy ra ngay trước mắt mình, Đồ Phấn Đấu biết rõ đây không chỉ là vấn đề của công trình, căn bản còn có một vấn đề thuộc trình tự rất sâu. Chính mình tuy căn bản là không thẹn lương tâm ở phương diện này, thế nhưng căn bản không thể đảm bảo thuộc hạ của mình không có vấn đề.

Hơn nữa Đồ Phấn Đấu là bí thư thị ủy, hắn là lãnh đạo, trách nhiệm của hắn là rõ ràng.

Vẻ mặt của Đồ Phấn Đấu căn bản trở nên không được tốt, vẻ mặt Miêu Dược Hổ càng khó nhìn. Miêu Dược Hổ căn bản một lòng muốn thay thế Đồ Phấn Đấu làm bí thư thị ủy, những năm qua hắn cảm thấy con đường làm quan của mình giống như bị táo bón, căn bản không thoải mái, không thể buông tay buông chân. Tại sao vậy chứ? Không phải vì Đồ Phấn Đấu còn ngồi trên vị trí bí thư thị ủy làm cho hắn bị gò bó sao?

Miêu Dược Hổ đưa mắt nhìn thoáng qua Đồ Phấn Đấu, trong lòng thầm nghĩ: "Anh Đồ, may mà cũng có anh ở phía trước chống đỡ, chứ không tất cả đạn pháo chỉ sợ sẽ tập trung lên người tôi!"

Vương Tử Quân đưa mắt nhìn Đồ Phấn Đấu, lúc này nụ cười trên mặt căn bản không còn. Hắn lạnh giọng nói với Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ: - Đây là phòng an trí cho nhân dân của thành phố Linh Long sao? Chính các anh tự nghĩ xem, các anh có dám ở trong những căn nhà thế này không?

- Chủ tịch Vương, chúng tôi không làm tốt công tác của mình. Sau khi quay về, không, bây giờ tôi sẽ yêu cầu ban ngành kiểm tra kỷ luật đến tiến hành điều tra cực kỳ nghiêm túc, sẽ điều tra đến cùng đối với những vấn đề có liên quan. Đồ Phấn Đấu do dự giây lát rồi trầm giọng đảm bảo với Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân nhìn vẻ mặt tái nhợt của Đồ Phấn Đấu rồi gật đầu nói: - Chuyện này thị ủy các anh phải điều tra, hơn nữa ban ngành kiểm tra kỷ luật của tỉnh ủy cũng phải điều tra. Có nhiều đơn vị phụ trách công tác giám sát công trình nhưng lại phát sinh vấn đề như vậy, tôi cũng muốn cho ra một câu trả lời rõ ràng.

]Vẻ mặt Vưu Kim Đỉnh vốn không được tốt, bây giờ nghe Vương Tử Quân nói cho ban ngành kiểm tra kỷ luật của tỉnh ủy vào cuộc, hắn không khỏi càng thêm sợ hãi. Hắn biết rõ nếu như tự thành phố Linh Long truy cứu sự việc, còn có thể dễ thở, nhưng nếu như ban ngành tỉnh ủy tham gia, như vậy thì hoàn toàn xong đời.

Nhưng tình huống này Vưu Kim Đỉnh có thể làm gì được? Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Đồ Phấn Đấu mà thôi.

Đồ Phấn Đấu nhìn Vương Tử Quân, hắn hạ giọng xuống khá trầm thấp: - Chủ tịch Vương không nói thì thị ủy chúng tôi cũng sẽ đề nghị tỉnh ủy tham gia, sẽ điều tra chuyện này đến cùng, dù liên quan đến tôi hay đến chủ tịch Miêu, chúng tôi đều không nói hai lời.

Vương Tử Quân gật đầu rồi nói: - Bí thư Đồ, tôi hiểu rõ tâm tình của anh, tôi hy vọng sự việc này được điều tra rõ ràng, phải cho ra một câu trả lời tốt nhất với người dân được sắp xếp vào trong những khu dân cư thế này.

- Cám ơn chủ tịch Vương đã tín nhiệm công tác của thành phố chúng tôi. Tuy những lời này nói ra như bị nghẹn giữa họng, thế nhưng Đồ Phấn Đấu vẫn phải nói ra.

Lúc này gian phòng trở nên có chút yên tĩnh, mọi người đều nhìn về phía Vương Tử Quân. Cũng không ai phát ra âm thanh nào, dù sao thì bầu không khí vào lúc này cực kỳ không hay.

Cuối cùng là Hà Kiến Chương nói: - Chủ tịch, bây giờ chúng ta có nên thay đổi địa phương khác hay không?

- Không cần nữa, bây giờ có phát hiện như vậy, chúng ta tổ chức họp ngay tại đây. Chúng ta cần phải chú ý đến thành tích, cũng cần nhìn vào những mặt tồn tại trong công tác. Tổng kết kinh nghiệm chính là một bộ phận trong công tác của chúng ta, nếu nưh phát hiện vấn đề phải xem xét thấu đáo, xử lý tốt, ngăn chặn vấn đề phát sinh, điều này là cực kỳ quan trọng. Vương Tử Quân vung tay lên với những người trước mặt rồi nói: - Lúc này nhân viên tham gia hội nghị đều có mặt, chúng ta sẽ tổ chức một hội nghị ngắn gọn ở hiện trường.

Nếu như trước đó Vương Tử Quân cho ra quyết định như vậy thì Đồ Phấn Đấu nhất định sẽ phản đối, thế nhưng bây giờ hắn căn bản không còn tinh thần, nào có thể lên tiếng? Chỉ có thể đứng đó với gương mặt tái nhợt mà thôi.

- Chủ tịch Miêu, anh báo cáo những kinh nghiệm tiên tiến của Linh Long ở phương diện xây dựng đô thị đi. Vương Tử Quân trầm mặc nhìn mọi người rồi nói với Miêu Dược Hổ.

Lúc này tâm tình của Miêu Dược Hổ rất rối loạn, hắn không biết chuyện này sẽ tạo ra ảnh hưởng thế nào với mình, thế nhưng cũng thầm nghĩ đây là vấn đề do ai tạo ra? Khi Vương Tử Quân điểm danh để hắn báo cáo, gương mặt hắn không khỏi đỏ bừng lên.

Nếu như không có sự kiện vừa rồi, khi Miêu Dược Hổ báo cáo kinh nghiệm tiên tiến của thành phố Linh Long, tất nhiên hắn sẽ có bộ dạng hào sảng khí thế. Nhưng tình huống bây giờ thì hắn còn có kinh nghiệm tiên tiến gì đáng nói? Dù hắn là người mặt dày thì bây giờ cũng không thể không mang tiếng mèo khen mèo dài đuôi.

Miêu Dược Hổ nhìn thoáng qua Đồ Phấn Đấu, thế nhưng hắn không thấy đối phương tỏ thái độ. Hắn do dự giây lát, sau đó đi về phía trước một bước rồi trầm giọng nói: - Kính thưa chủ tịch Vương, kính thưa các vị lãnh đạo, các đồng chí tham gia hội nghị...

Sau khi Miêu Dược Hổ nói xong vài ba câu dạo đầu thì rơi vào trầm mặc, cuối cùng hắn mới lấy bản thảo trong túi áo ra, lật qua vài trang xem xét, sau đó lại đặt vào trong túi áo: - Chủ tịch Vương, tôi muốn nhận kiểm điểm với cấp ủy chính quyền tỉnh, tôi không làm tốt công tác với để xảy ra hiện tượng này.
Bình Luận (0)
Comment