Những năm qua Lý Quốc Quyền đã nắm trong tay rất nhiều phụ nữ, gái đẹp qua tay rất nhiều, nhưng cô gái kia vẫn làm cho hắn cảm thấy giật mình. Quan trọng là khi hăn đưa danh thiếp thì cô gái kia lại thẳng thừng từ chối một cách không khách khí, sau khi từ chối còn thản nhiên đón ánh mắt của hắn, bộ dạng vừa xinh đẹp vừa cực kỳ bình tĩnh, không coi ai ra gì, cực kỳ có cá tính. Dựa vào kinh nghiệm của hắn, những phụ nữ càng có cá tính thì càng có hương vị.
Lý Quốc Quyền khẽ liếm môi, hắn thầm nghĩ, nếu có thể đưa nữ quân nhân xinh đẹp thoát tục kia đến cho bí thư Dương, như vậy nhất định sẽ càng làm cho bí thư Dương tán thưởng mình. Nếu để cho một cô gái xinh đẹp như vậy rơi vào trong miệng người khác, hắn thật sự cảm thấy rất đau lòng.
Bí thư Dương gần đây không biết có vấn đề gì mà rất hăng hái với những cô gái mặc đồng phục, người khác thích những cô gái mặc đồng phục thường sẽ là tiếp viên hàng không, cảnh sát và đám y tá hộ lý. Nhưng bí thư Dương thì lại khác người, có khẩu vị rất đặc biệt, không có hứng thú với những thứ kia, lại đi theo một con đường khác hẳn, chỉ thích thú với các nữ quân nhân, điều này thật sự làm cho người ta sinh ra cảm giác khó hiểu.
Nhưng không đoán ra được cũng không nên tiếp tục xem xét, đây chính là quy tắc làm việc của Lý Quốc Quyền, hắn nghĩ đến tình huống lần đầu tiên mình gặp mặt Mạc Tiểu Bắc mà cảm thấy mình chỉ cần thu phục đối phương và đưa đến cho bí thư Dương, như vậy quan hệ giữa mình và bí thư Dương sẽ chắc chắn gia tốc còn nhanh hơn máy bay, chỗ tốt tất nhiên sẽ đến dồn dật, không cần nói cũng biết.
Nếu liên hệ mật thiết với lãnh đạo, như vậy sẽ là một mối quan hệ kết hợp tiền tài, Lý Quốc Quyền nghĩ đến những lời nói thấm thía của một lão tiền bối cho mình, hắn cảm thấy nó thật sự rất đúng đắn, nhưng hắn phải làm sao để kéo cô gái quân nhân kia vào trong lòng bàn tay đây?
- Tiểu Lục Tử, đến đây một chút.
Lý Quốc Quyền nhìn sắc trời dần tối, hắn nói hai câu hoan nghênh với một vị khách đến dự tiệc, sau đó vẫy vẫy tay với Tiểu Lục Tử đang đứng cách đó không xa.
Tiểu Lục Tử này tất nhiên sẽ là một kẻ theo lệnh Lý Quốc Quyền mà làm, vừa thấy Lý Quốc Quyền gọi mình thì hắn chạy đến như điên, sau đó lại cung kính nói:
- Giám đốc, ngài có gì cần phân phó?
- Có gặp một nữ quân nhân đến đây không?
Lý Quốc Quyền cúi đầu nhìn Tiểu Lục Tử đang cúi đầu, hắn cảm thấy mình cực kỳ có khí thế, thế là không khỏi dùng giọng nói khí thế hơn để lên tiếng.
Tiểu Lục Tử có thể nói là một kẻ thông minh, vừa thấy bộ dạng nôn nóng như khỉ ăn ớt của Lý Quốc Quyền thì hiểu rõ vấn đề, hắn lập tức nhớ đến nữ quân nhân trong lời nói của giám đốc Lý. Hắn thầm nghĩ cô gái kia không đến thì tốt, như vậy đỡ phải gây họa cho một cô gái tốt đẹp, thế nhưng trong miệng lại cẩn thận nói:
- Giám đốc, đến bây giờ còn chưa thấy mặt hai bọn họ, anh xem, có phải để tôi tiến lên xem xét một chút không?
Vẻ mặt Lý Quốc Quyền chợt biến đổi, tuy hắn thầm nghĩ khả năng hai người kia đến là không lớn, thế nhưng lúc này hắn vẫn thật sự mất hứng. Nếu như hai người kia không đến, như vậy kế hoạch của hắn căn bản sẽ bị hớ.
Một tên thanh niên không phải là cán bộ nhỏ thì cũng chỉ là một giáo viên bình thường, một nữ quân nhân xinh đẹp trong doanh trại, Lý Quốc Quyền thật sự không thèm quan tâm đến hai loại người nhỏ nhặt này, hắn cũng không cần thăm dò, bây giờ cũng không cần.
- Nếu như hôm nay hai người kia không đến, cậu dùng trăm phương ngàn kế cũng phải điều tra cho rõ ràng, xem hai người kia công tác ở nơi nào, càng nhanh càng tốt, ngàn vạn lần đừng tạo ra vấn đề.
Lý Quốc Quyền nói rồi thấy có hai vị khách đi đến, khi thấy khách đến thì nụ cười trên mặt hắn càng thêm sáng lạn.
- Ôi, cục trưởng Lô, ngài đại giá quang lâm, điều này thật sự là vinh hạnh cho Lý Quốc Quyền tôi đây.
Lý Quốc Quyền chắp tay với Lô Tân Phúc đang mặc một bộ tây phục khá đẹp, sau đó mỉm cười nói.
Lý Quốc Quyền lúc này xem như đã có nhiều nhận thức với đám quan viên, một người làm quan dù có quan hệ thân thiết với anh như thế nào, đứng trước mặt người ngoài cũng rất thích được đối phương gọi mình bằng danh hiệu, đây là quy củ quan trường, tất nhiên Lý Quốc Quyền hiểu rõ ràng.
Lô Tân Phúc cũng tỏ ra rất hài lòng với thái độ của Lý Quốc Quyền, hắn đột nhiên vung tay lên nói:
- Giám đốc Lý, anh cũng không nên khách khí, với quan hệ giữa chúng ta thì cũng không nên như vậy.
Lô Tân Phúc vừa nói vừa chỉ sang người đàn ông trung niên ở bên cạnh mình rồi nói:
- Giới thiệu cho anh một người bạn, vị này chính là trưởng phòng Hoàng phòng vũ trang của huyện Lô Bắc chúng tôi.
Trưởng phòng Hoàng cũng không mặc quân phục, nhìn dáng người thật sự rất có phong thái của quân nhân, cặp mắt sáng như điện, nhưng nhìn qua có vẻ hơi lỗi thời. Trưởng phòng Hoàng nghe thấy Lô Tân Phúc giới thiệu thì cười ha hả nói:
- Giám đốc Lý, chúc mừng anh.
Lý Quốc Quyền vừa nghe nói người đến là trưởng phòng vũ trang thì trong lòng càng thêm vui sướng, thầm nghĩ thật sự ngủ gật có người đến đưa gối, nếu có sự trợ giúp của vị trưởng phòng vũ trang này, chưa nói đến những thứ gì khác, nữ quân nhân kia rơi vào lòng bàn tay của mình là chuyện đương nhiên rồi.
- Mượn lời của ngài, trưởng phòng Hoàng có thể đến đây thật sự là nể mặt tôi, sau này hy vọng trưởng phòng Hoàng có thời gian rảnh thì đễn công ty thăm thú, quan tâm nhiều hơn, chỉ đạo công tác nhiều hơn.
Lô Tân Phúc tuy giới thiệu người đàn ông trung niên bên cạnh mình là trưởng phòng Hoàng, thế nhưng thực tế thì cách xưng hô với người này còn thiếu một chữ phó, dù chỉ hơn kém một chữ thế nhưng lại có một sự khác biệt trời vực. xem tại truyenggg.com
Trưởng phòng vũ trang của huyện chính là thường ủy huyện ủy, còn phó phòng? Ban ngành nào chẳng có vài người cấp phó trợ thủ? Nếu so sánh với lãnh đạo đứng đầu thì thua kém rất nhiều.
Nhưng càng là cấp phó thì càng muốn được người ta tôn trọng mình giống như cấp chính, lúc này trưởng phòng Hoàng thấy Lý Quốc Quyền khách khí và nhiệt tình với mình như vậy, hắn nhanh chóng nở nụ cười nói:
- Giám đốc Lý thật sự quá khách khí rồi, bây giờ cả nước cao thấp đều coi việc phát triển kinh tế là trung tâm, chính sách tốt, tình thế tốt, đây chính là thời điểm để giám đốc Lý thi triển tài năng, mọi người phát tài cũng đừng quên đến lực lượng quân nhân là được.
Trưởng phòng Hoàng rõ ràng là nói giọng quan, Lý Quốc Quyền không khỏi nhíu mày, nhưng hắn nghĩ đến tình huống mình còn phải nhờ vả đối phương để đối phó với nữ quân nhân xinh đẹp kia, thế là hắn cang thêm nhiệt tình với trưởng phòng Hoàng. Hắn tranh thủ thời gian phái ra hai người trực tiếp đưa hai vị lãnh đạo vào trong một gian phòng trang nhã.
Trưởng phòng Hoàng cũng không nhìn ra chút mất vui của Lý Quốc Quyền, hắn đi theo hai cô tiếp tân cực kỳ nhiệt tình đi vào cổng Giáp Ngư Thôn, nhưng Lô Tân Phúc lại khẽ dừng lại đúng lúc đi qua cửa.
- Anh Lý, hôm nay bí thư Dương có đến không?
Lô Tân Phúc khẽ nói vào trong tai Lý Quốc Quyền, hai mắt hắn thật sự tràn đầy chờ mong.
Lý Quốc Quyền nhìn Lô Tân Phúc, hắn cũng hiểu rõ tâm tư của Lô Tân Phúc, thầm nghĩ người này thật sự rất biết cách đầu cơ luồn cúi, ngay cả một bữa cơm cũng xem xét mình có cơ hội để nịnh hót hay không, thật sự không bỏ qua bất kỳ cơi hội tiếp xúc nào với thượng cấp, có thể nói là một kẻ lòng dạ sắt son.
- Bí thư Dương nói không xác định, nhưng khả năng đến đây là rất lớn, anh ấy nói sẽ cố gắng bỏ chút thời gian đi đến. Anh cứ yên tâm, chỉ cần bí thư Dương đến, tôi nhất định sẽ cho anh cơ hội đến mời rượu lãnh đạo.
Lô Tân Phúc nhìn bộ dạng vỗ ngực làm tin của Lý Quốc Quyền, trên mặt lại lộ ra nụ cười vui sướng, hắn vui vẻ nói hai câu, sau này có việc gì cứ tìm đến mình, hai anh em nên giúp đỡ lẫn nhau, sau đó mới hào hứng bừng bừng đi vào trong Giáp Ngư Thôn.
Khách lần lượt kéo vào trong quán Giáp Ngư Thôn, vẻ mặt Lý Quốc Quyền dần trở nên có chút cứng nhắc, nhưng lúc này trong lòng hắn lại rất vui sướng. Chưa nói đến những thứ gì khác, đó chính là những vị khách đến đây không có vị nào không lên tiếng dặn dò hắn, nói rằng nếu bí thư Dương đến thì thông báo một tiếng để mình đi mời rượu, điều này đã thật sự nói rõ vấn đề, đó chính là đám quan lại ở huyện Lô Bắc xem Lý Quốc Quyền hắn là gì.
Dù đám quan viên đến đây dự tiệc phần lớn chỉ là cấp phó ở các đơn vị, thế nhưng điều này đã nói rõ lãnh đạo của mình đang mở ra cục diện màu mở ở huyện Lô Bắc, nếu không cũng sẽ chẳng có tình huống đám người này chạy đến như vịt, đồng thời bọn họ cũng vì một cơ hội nói chuyện với lãnh đạo để hạ thấp chính mình và xưng hô anh em với Lý Quốc Quyền.
Dương Quân Tài nghĩ đến tình huống mình và Dương Quân Tài vừa đến huyện Lô Bắc thì đã có người lên tiếng nhắc nhở, nói rằng Vương Tử Quân ở huyện Lô Bắc này rất khó dây vào, khó thể nào mở ra cục diện ở nơi này. Lý Quốc Quyền thầm cười lạnh, trong lòng thầm nghĩ bây giờ cái gì là mạnh nhất? Đó chính là quyền lực, Vương Tử Quân chó má kia dù có ngang ngược thế nào, dưới sự lãnh đạo của bí thư Dương thì chẳng phải cũng cúi đầu đi vào khuôn khổ sao?
Lý Quốc Quyền đang rất vui vẻ, hắn đưa mắt nhìn ra ngoài cổng Giáp Ngư Thôn, hắn biết rõ công tác của mình hôm nay đã rất tốt, đám khách cần nghênh đón cũng đã phần lớn đến đông đủ.
- Giám đốc Lý, chúng ta có nên đi vào hay không, đã đến giờ mở tiệc rồi.
Tiểu Lục Tử khẽ đi đến bên cạnh Lý Quốc Quyền rồi khẽ nhắc nhở.
- Ừ.
Nhìn ánh mắt sùng bái của Tiểu Lục Tử, Lý Quốc Quyền chợt cảm thấy cực kỳ thoải mái, hắn cất bước đi về phía bậc thang, đột nhiên hắn lại nghĩ đến hai người còn chưa lộ diện.
Chẳng lẽ hai người kia thật sự không đến? Lý Quốc Quyền dừng bước, hắn quay đầu nhìn về phía cổng Giáp Ngư Thôn.
Mặt đường vẫn như trước, đèn đường hơi mờ ảo, người qua đường thưa thớt, ai cũng chạy về phương xa, lúc này không có người nào đi về phía cổng Giáp Ngư Thôn.
- Đáng tiếc.
Lý Quốc Quyền nghiêng đầu đi chỗ khác, hắn khẽ lẩm bẩm một câu. Đúng lúc này hắn chợt nghe thấy tiếng xe máy, sau đó một chiếc xe từ phương xa chạy đến, hắn thấy có hai người ngồi trên xe.
- Phía trước có phải là giám đốc Lý không?
Một âm thanh nhàn nhạt vang lên sau xe, chiếc xe dừng lại sau lưng của Lý Quốc Quyền, mà Lý Quốc Quyền cũng nhờ vào ánh đèn hơi mờ ảo để thấy rõ bộ dạng hai người đi xe máy.
- Đến rồi.
Lý Quốc Quyền nhìn thấy hai người kia, trong lòng không khỏi cảm thấy vui sướng.
Lý Quốc Quyền nhìn cô gái quân nhân bước xuống xe giống như một nữ thần bóng đêm, thế là trong lòng khẽ run lên, một vưu vật thượng đẳng như vậy nếu đưa cho Dương Quân Tài thì thật sự cũng xem là lãng phí tài nguyên.
Lý Quốc Quyền thầm cảm khái, ánh mắt của hắn lại rơi lên người Vương Tử Quân ở sau lưng Mạc Tiểu Bắc, hắn thầm cảm thán vận may chó má của tên này, sao nữ quân nhân có thể đi theo một loại người thế này? Một cảm giác ganh tỵ chợt bùng lên trong lòng hắn.
- Ha ha ha, Tiểu Vương, hôm nay cậu em đến cũng không quá sớm, anh đây đã sớm mời cậu, thế nào, có phải sợ anh chiêu đãi không chu toàn không?
Lý Quốc Quyền tươi cười rồi đi về phía Vương Tử Quân nói.
Tuy tuổi tác không tính là quá lớn nhưng Lý Quốc Quyền thật sự có nhiều nghiên cứu về phụ nữ, hắn biết rõ những cô gái trẻ thường thích những người hào sảng, ra tay hào phóng, nguyên tắc tán gái thế này lúc nào cũng đúng. Bản thân Lý Quốc Quyền rất dựa vào nguyên tắc này, thế là gần đây luôn sống trong rừng hoa sung túc, nhưng bây giờ lại rất chán nản, không có cô gái nào tốt để ra tay, bây giờ thấy cơ hội quá tốt, nào có thể bỏ qua?
Vương Tử Quân cười cười không nói gì, mà Mạc Tiểu Bắc đứng bên cạnh hắn lại thản nhiên nói:
- Anh ấy môốn đến từ sớm, thế nhưng có vài người bạn đến gặp mặt, thế là không thoát được, bây giờ cũng chỉ có thể đến chào hỏi giám đốc Lý, sau đó còn phải đi tiếp rượu bọn họ.
Mạc Tiểu Bắc lúc này vẫn giữ vẻ mặt bình thản, thế nhưng giọng điệu lại cực kỳ uyển chuyển, làm cho người ta không khỏi sinh ra cảm giác say mê. Lý Quốc Quyền vốn rất có hứng thú với nàng, lúc này càng nghe càng cảm thấy không phân biệt được đông tây nam bắc.
Lý Quốc Quyền đã sớm có kế hoạch, nào có thể để cho con cá vào trong tay rồi chạy mất? Hắn vung tay lên dùng giọng cực kỳ hào sảng nói:
- Nói gì vậy chứ? Anh đây đã mở tiệc ở chỗ này, nào có thể để cho anh em đến chỗ khác dùng cơm? Tiểu Vương, không nói thời điểm khác, nhưng lúc này nếu cậu không gọi bạn mình đến, như vậy là xem thường anh đây. Cậu cứ gọi bọn họ đến, chỗ này của anh rất rộng rãi.
Tiểu Lục Tử đứng bên cạnh Lý Quốc Quyền, trong mắt lóe lên vẻ sùng bái, không khỏi cúi thấp người thêm vài phần. Hèn gì anh Quyền phát triển đến mức độ tốt đẹp như hiện tại, không những công thành danh toại, hơn nữa đi đến đâu cũng có những cô gái đẹp đến bên cạnh. Sau này mình nên học hỏi anh Quyền, học làm người hào sảng và thủ đoạn tán gái tuyệt đỉnh này, như vậy thì dù đối mặt với bất kỳ loại phụ nữ nào cũng là bách chiến bách thắng, tấn công không thể hoàn thủ, chỉ cần thi triển vài chiêu thức nhỏ thì đã liên tục có các cô gái nhào vào trong lòng.
- Mình nhất định sẽ làm một người đàn ông giống như anh Quyền.
Đây có lẽ đã trở thành ý nghĩ vĩ đại của Tiểu Lục Tử, nhưng khi hắn đang âm thầm quyết định, chợt nghe thấy người phụ nữ mà hắn nghĩ rằng sắp rơi vào trong tay anh Quêền cười một tiếng, sau đó nàng nghiêng đầu về phía bóng tối có hơi u ám rồi lớn tiếng nói:
- Hôm nay giám đốc Lý mời khách, các anh sao chưa qua đây cảm ơn?
Giọng điệu của Mạc Tiểu Bắc thật sự truyền đi rất xa trong đêm, Lý Quốc Quyền nghe được âm thanh của nàng mà cảm thấy rất bùi tai, nhưng khi hắn đang chậm rãi thưởng thức thì một cảm giác khác lạ chợt bùng lên trong lòng.
- Chẳng lẽ bây giờ mình càng là đại ca thì lá gan càng nhỏ sao?
Lý Quốc Quyền nghĩ đến đây mà không khỏi nở nụ cười tự chế giễu chính mình, nhưng nụ cười trên khóe miệng còn chưa kịp mở rộng thì hắn chợt nghe thấy những tiếng chân đều đặn vang lên từ phương xa.
Âm thanh giống như một luồng nước lũ nhưng lại cực kỳ chỉnh thể, chính là tiếng động của những chiếc dép nhựa đạp xuống mặt đường phát ra những âm thanh lẹt xẹt chỉnh tề. Âm thanh này không cao, thế nhưng lại có một sức rung chuyển khá mạnh, giống như bốn phía đang run lên.
Từng cặp từng cặp đàn ông với quân phục màu xanh ngẩng đầu ưỡn ngực từ trong hẻm đi ra, bọn họ đi ra trong đêm tối thật sự làm người ta sinh ra cảm giác giống như núi lớn ép lên đầu.
Tiểu Lục Tử chợt ngây người, Lý Quốc Quyền cũng ngây cả người, dù là đám nhân viên của quán Giáp Ngư Thôn được phái ra cổng nghênh đón cũng trở nên đần độn u mê. Bọn họ nhìn tình cảnh đang diễn ra trước mắt, bọn họ thật sự không thể tin được, vì sao lúc nàey lại xuất hiện nhiều quân nhân như thế?
Không thể nào, như thế thì còn gì nữa? Khi một đội ngũ quân nhân nghiêm chỉnh xuất hiện sau lưng Mạc Tiểu Bắc thì Lý Quốc Quyền biết rõ mình lần này đã vấp vào một tấm ván thép, mà cô gái quân nhân đang tươi cười như hoa ở trước mặt hắn giống như biến thành hiện thân của ác quỷ.
- Hôm nay giám đốc Lý mời cơm, chúng ta là những quân nhân nên cảm tạ tình cảm chân thành của giám đốc Lý.
Mạc Tiểu Bắc trừng mắt với người đàn ông quân nhân dẫn đầu, sau đó trầm giọng nói.
- Cám ơn giám đốc Lý.
Âm thanh của hơn ba trăm người lính đồng thời vang lên giống như dời núi lấp biển làm cho cả Giáp Ngư Thôn phải chấn động, không ít cặp mắt hiếu kỳ từ trong những căn phòng của quán Giáp Ngư Thôn nhìn ra ngoài, nhìn tình cảnh khí thế bên ngoài.
Tuy ánh đèn u ám nhưng Vương Tử Quân vẫn có thể thấy được vẻ mặt tái nhợt của Lý Quốc Quyền, nếu ba trăm quân nhân vào đây dùng cơm, như vậy Lý Quốc Quyền sẽ bỏ ra một mớ tiền, phải biết rằng đây là quán Giáp Ngư Thôn.
Vẻ mặt Lý Quốc Quyền cũng không thể quá hấp dẫn Vương Tử Quân, ánh mắt của Vương Tử Quân chủ yếu rơi lên người Mạc Tiểu Bắc ở bên cạnh. Nha đầu này thật sự quá ức hiếp người, hắn vốn tưởng rằng nàng đặt tất cả tinh lực lên máy tính, không ngờ lại có biện pháp hay như vậy, ngược lại còn rất có phong cách.
Nhưng Vương Tử Quân lại thích trò ức hiếp đối phương như vậy.