Sự kiện Trịnh Khiếu Đống đến giống như một bọt nước rơi xuống mặt hồ rộng lớn, ngay sau đó đã biến mất trên mặt hồ yên tĩnh. Nhưng dù là với Vương Tử Quân hay là đại đa số cán bộ thành phố La Nam, bọt nước kia sẽ căn bản không dễ dàng biến mất.
- Bí thư Vương, viện kiểm sát thành phố La Nam đang tiếp nhận vụ án Trịnh Khiếu Nam cố ý gây thương tích dẫn đến tử vong, án này có chứng cứ vô cùng xác thực, nếu tiến hành tố tụng, tòa án sẽ nhanh chóng cho ra phán quyết mà thôi.
Thường ủy thị ủy, bí thư ủy ban tư pháp Tống Ích Dân đứng trước mặt Vương Tử Quân, hắn khẽ mở miệng báo cáo. Tống Ích Dân tỏ ra rất nhiệt tình ở vụ án Trịnh Khiếu Nam, hắn là một bí thư ủy ban tư pháp trước nay luôn khổ sở trước sự cường thế của Hà Tiến Chung, bây giờ hắn muốn thông qua vụ án Trịnh Khiếu Nam này để dựng lên quyền uy của mình ở thành phố La Nam. Đồng thời trong quá trình này hắn cũng bắt đầu dựa về phía Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân nhìn bản sao chép tình tiết vụ án Tống Ích Dân đưa đến, hắn trầm ngâm giây lát rồi mới nói:
- Viện kiểm sát có nắm chắc hồ sơ vụ án lần này không?
Tống Ích Dân là người đốc thúc vụ án này, hắn tất nhiên hiểu rõ áp lực mà Vương Tử Quân đang gánh chịu. Hắn trầm giọng nói không chút do dự:
- Bí thư Vương yên tâm, các đồng chí viện kiểm sát cực kỳ có lòng tin với vụ án lần này.
Vương Tử Quân gật đầu nói:
- Bí thư Tống, có lòng tin là tốt, vụ án Trịnh Khiếu Nam có ảnh hưởng quá ác liệt, chúng ta cần nhanh chóng biến vụ án này thành điển hình, cho nhân dân thành phố La Nam và người bị hại một câu trả lời rõ ràng. xem tại truyenggg.com
- Bí thư Vương cứ yên tâm, cơ quan tư pháp chúng tôi kiên quyết hoàn thành nhiệm vụ.
Tống Ích Dân nói đến đây thì khẽ nói:
- Bí thư Vương, ban ngành tư pháp của thành phố La Nam làm việc mà có vài điểm căn bản không quá chú tâm, tôi cảm thấy vấn đề chủ yếu là vì có nhiều người ở trên vị trí quá lâu, tạo nên sự trì trệ. Nếu muốn giải quyết những vấn đề này, nhấ định phải tiến hành một chút điều chỉnh.
Vương Tử Quân hiểu ý của Tống Ích Dân, đối phương muốn lợi dụng vụ án Trịnh Khiếu Nam để tăng cường lực ảnh hưởng của mình ở hệ thống tư pháp. Vương Tử Quân cũng không ngăn cản mục đích của Tống Ích Dân ở hệ thống tư pháp, dù sao thì người nào cũng có tâm tính ích kỷ. Tống Ích Dân đã dựa vào mình, như vậy phải cho đối phương chút ích lợi, chính mình cũng nên giúp đối phương vào đúng lúc đúng thời điểm.
- Bí thư Tống, anh chuẩn bị như thế nào?
Tống Ích Dân nghe thấy Vương Tử Quân không phản đối, thế là trong lòng cực kỳ mừng rỡ, hắn biết quyết định này nếu tìm được sự trợ giúp của Vương Tử Quân thì trên cơ bản có hơn phân nửa hoàn thành. Hắn uống một ngụm trà nhuận giọng rồi trầm giọng nói:
- Bí thư Vương, tôi cảm thấy nên bảo trì tính tích cực của cơ quan tư pháp, càng phải bảo trì sự ổn định của cơ quan tư pháp, điều chỉnh lần này nên xuất phát từ cấp phó, từng bước từng bước một.
Vương Tử Quân khẽ gõ ngón tay lên mặt bàn, hắn thật sự đồng ý lời đề nghị của Tống Ích Dân, điều này nói rõ Tống Ích Dân căn bản còn chưa bị thắng lợi làm cho choáng váng, còn biết rõ đi từng bước một.
- Tôi thấy điều này là hoàn toàn có thể, Ích Dân, trước tiên anh cho ra một chương trình điều động nhân sự, sau đó đưa cho phòng tổ chức cùng nhau nghiên cứu.
Tống Ích Dân nghe thấy Vương Tử Quân hoàn toàn đồng ý với lời đề nghị của mình thì trong lòng vui mừng như điên, hắn biết rõ như vậy lực khống chế hệ thống tư pháp của mình sẽ ngày càng mạnh mẽ.
- Bí thư Vương cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để chứng thực chỉ thị của ngài.
Tống Ích Dân nói khá lớn, hơn nữa còn nhấn mạnh hai chữ "chỉ thị".
Vương Tử Quân rất thỏa mãn về thái độ của Tống Ích Dân, hắn là người đứng đầu thành phố La Nam, hắn cần có người giúp đỡ mình. Tống Ích Dân là bí thư ủy ban tư pháp, là thường ủy có độ nặng khá lớn, nếu tìm được sự trợ giúp của đối phương, không khác gì gia tăng một phần lực khống chế của Vương Tử Quân ở thành phố La Nam.
Có bí thư ủy ban tư pháp Tống Ích Dân thúc đẩy nên tòa án nhân dân thành phố La Nam xử lý vụ án liên quan đến Trịnh Khiếu Nam rất nhanh chóng, chỉ cần một tuần đã làm xong phần lớn thủ tục, chỉ đợi đi mở phiên tòa cho ra kết quả mà thôi.
Trong thời gian một tuần này chính đàn thành phố La Nam cực kỳ bình tĩnh, không những cục công an bên kia không có phản ứng gì với chuyện Trịnh Khiếu Nam, dù là Trịnh Khiếu Đống lúc này cũng không có động tác gì rõ rệt, giống như Trịnh Khiếu Nam rất có thể bị phán tử hình không liên quan gì đến mình.
Trong thời gian một tuần qua Vương Tử Quân căn bản không nhận được bất kỳ cuộc điện thoại cầu tình nào, càng không nghe thấy bất kỳ người nào mở miệng cầu tình cho Trịnh Khiếu Nam. Bí thư Lưu Truyền Thụy lại càng giống như không biết gì, chẳng những không gọi điện thoại đến, ngay cả khi Vương Tử Quân đến tỉnh họp vào hai ngày trước, Lưu Truyền Thụy chỉ hỏi thăm vài việc sinh hoạt hằng ngày, cũng không nhắc đến sự việc Trịnh Khiếu Nam.
Điều này làm cho Vương Tử Quân cảm thấy có chút khác thường, vì cẩn thận mà hắn thậm chí đã xem qua hồ sơ vụ án của Trịnh Khiếu Nam vài lượt, thế nhưng càng xem xét lại càng không thấy có chút sơ hở nào.
Một ngày mới bừng sáng, dưới ánh nắng mặt trời ấm áp, Vương Tử Quân ngồi trên chiếc xe số một chạy như bay đến khu văn phòng thị ủy La Nam.
Cũng dưới ánh nắng tươi đẹp của một ngày mới, Giang Tiểu Vinh đang chải tóc trong căn phòng thuê tạm ở thành phố La Nam. Nàng chải tóc của mình rất cẩn thận, giống như đang cố gắng chăm sóc cho từng sợi tóc của mình.
Cũng dưới ánh sáng mặt trời ngày hôm nay, Trịnh Khiếu Nam đang ăn cơm trong khu vực giam giữ đột nhiên cười ha hả, hắn vừa cười vừa dùng tay đập phá tất cả những thứ xuất hiện trước mắt. Hắn cười giống như rất thoải mái, lại có thêm vài phần cuồng bạo.
Ánh mặt trời chiếu sáng khu vực tòa án nhân dân thành phố La Nam, không gian chung quanh càng trở nên nghiêm túc hơn.
Dưới ánh nắng tươi sáng của ngày mới có không ít người tụ tập ở ngoài tòa án thành phố, bọn họ chuẩn bị tiến vào bên trong tham gia vụ án kiện mà dù bất kỳ ai ở thành phố La Nam cũng cực kỳ quan tâm.
Bảy giờ năm mươi phút, chiếc xe số một của thị ủy La Nam dừng lại dưới khu văn phòng thị ủy, Vương Tử Quân xuống xe. Khi Vương Tử Quân xuống xe thì một chiếc xe Santana dừng lại ngay phía sau, Lục Ngọc Hùng với nụ cười tươi sáng chậm rãi đi xuống.
- Bí thư Vương, hôm nay khí trời rất tốt.
Lục Ngọc Hùng tiến lên đuổi theo nhịp bước của Vương Tử Quân, hắn mở miệng với gương mặt tràn đầy nụ cười.