Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 455

Edit: Theresa Thai

Beta: Sakura

Trước kia mặc dù Ly gia đối xử với Âm Tú rất tốt, nhưng Ly Bách Hợp tự tặng đồ cho hắn cũng không nhiều, Bách Hợp nghe vậy trong lòng chua xót, không khỏi hít sâu một hơi, đè nén ý niệm phức tạp đang trào ra trong đầu xuống, lại vươn tay đoạt lấy bánh bao, nhón chân đút vào miệng hắn: “Mau ăn đi, sau này muội sẽ tặng cho huynh nhiều hơn…” Bách Hợp thấy hắn có chút bất đắc dĩ, giống như muốn tránh lại không dám, bên khóe miệng lộ ra một nụ cười nhợt nhạt. Một nam nhân không biết nói chuyện nhưng nghe lời chung thủy như vậy, thế mà Ly Bách Hợp lại không xem trọng, hết lần này tới lần khác đi thích một người coi thường cô ấy là Thành Vương, cũng thật sự là có mắt không tròng, suy nghĩ này vừa toát lên, trong thân thể lại truyền đến một cơn đau tê tâm liệt phế, nước mắt cũng suýt nữa tuôn ra khỏi hốc mắt, Bách Hợp vội hít sâu mấy lần mới đè ép cơn đau lòng này xuống.

Âm Tú hơi tiếc nuối nuốt bánh bao xuống, lại uống vài ngụm nước sôi để nguội, lúc này Bách Hợp mới bắt đầu kêu hắn đứng ngay ngắn sau đó dặn dò hắn nhìn thật kỹ, rồi bắt đầu nhỏ giọng nói: “A Tú, lúc cứu Thành Vương, muội vô tình lấy được một thứ, huynh có tin trên thế giới này có võ công không? Hai ngày nay muội tập theo cuộn vải lấy được đó, luyện mấy lần, muội phát hiện khí lực của muội lớn hơn rất nhiều.”

Vốn đỏ ửng trên gương mặt còn chưa rút đi hoàn toàn, Âm Tú vừa nghe thấy lời này, ánh mắt liền ngẩn ra, sắc mặt từ từ trở nên nghiêm túc, chính hắn là người luyện võ, hơn nữa còn cực kỳ có thiên phú, su phụ mà ban đầu ông Ly mới đến cũng không phải cao thủ tuyệt đỉnh gì, nhưng mấy năm qua chính hắn mò mẫn cũng bị hắn tìm ra một con đường, chỉ tiếc là sau khi tịnh thân bởi vì thân thể không trọn vẹn, lúc vận hành chân lực trong cơ thể, một khi chân lực vận hành đến dưới đan điền, bởi vì tịnh thân, nên liền căn bản không giữ được chân lực, mà sẽ thoát ra ngoài qua những bộ phận đầy đủ trên người, giống như thân thể của hắn vốn là một khối thống nhất, có thể đựng nước, chân lực tu luyện được hắn có thể tích trữ, nhưng bởi vì một khối thống nhất này bị chính tay hắn cắt vỡ, cho nên nước sẽ tự nhiên chảy ra ngoài.

Cho dù hắn có liều mạng tu luyện đi nữa, liền tính gân cốt của hắn có thích hợp để tu luyện đi nữa, nhưng chân lực tu luyện ra không tích trữ được thì muốn lên cấp cũng khó như lên trời. Trước kia hắn là thân thể dương cốt hoàn chỉnh, nay bị chính bản thân phá hủy, sau này trên đường võ đạo sợ là khó có thể tiến thêm, hắn không hối hận mình quan tâm Bách Hợp, nhưng vẫn hơi tiếc mình không thể đi xa hơn trên con đường võ đạo để có thể giúp nàng nhiều hơn.

Những điều này Âm Tú cũng không nói cho Bách Hợp, trên thực tế trở thành Đại tông sư, với người đi theo võ đạo mà nói, mặc dù có sức hấp dẫn, nhưng nếu sinh mệnh nhiều thêm mấy năm, mà trong mấy năm đó không có nàng, thì sinh mệnh như vậy cũng sẽ không có ý nghĩa gì.

Âm Tú cúi đầu không lên tiếng, Bách Hợp không tiếng động thở dài, thấy trên mặt hắn vốn mang theo nụ cười hiếm có đã biến thành bộ dáng không có chút cảm xúc nào, trong lòng liền có chút chua xót, lúc nàng tới đã chậm, nếu sớm hơn nửa ngày, có lẽ kết quả cũng sẽ khác, nhưng giờ còn nghĩ đến những điều đó thì cũng đã vô dụng, tựa như nguyên chủ có đổi ý thì cũng là uổng công, dùng linh hồn làm giá phải trả, cũng chỉ muốn nhờ nàng giúp nguyên chủ thực hiện tâm nguyện mà thôi.

“A Tú, huynh nhìn kỹ động tác của muội, nhất định phải nhìn thật kỹ, ngàn vạn lần không được bỏ sót một chút.” Bách Hợp dạy Âm Tú Thuật Luyện Thể Tinh Thần là thật lòng, cũng không phải chỉ dạy hai chiêu thức như đã dạy Lý Thừa Kiền trong nhiệm vụ trước, rồi không để ý đến hắn ta tập luyện thế nào, chỉ cần đạt tới tác dụng giúp thân thể hắn ta khỏe mạnh thì liền không để ý đến nữa, lúc này nàng thật lòng muốn dạy Âm Tú, vì vậy nghiêm túc làm xong động tác đầu tiên, Âm Tú nhìn một hồi lâu, mặc dù không rõ vì sao Bách Hợp muốn hắn làm theo, nhưng hắn vẫn nghe lời Bách Hợp bắt đầu tập theo nàng.

Một động tác vừa làm xong, hiển nhiên Âm Tú cũng đã phát hiện chỗ tốt trong đó, ánh mắt của hắn sáng lên, Bách Hợp làm như không nhìn thấy, lại bắt đầu động tác thứ hai.

Cứ như vậy, một người dạy một người học, rất nhanh đã đến động tác thứ 15, thời gian cũng đã qua hơn phân nửa.

“A Tú, còn hơn phân nửa số động tác nữa, tranh thủ trong khoảng thời gian này huynh có rảnh rỗi liền tới tìm muội, muội dạy hết cho huynh.” Nghe được tiếng bước chân nặng nề của mọi người khi trở về ở gần đó, Bách Hợp vội vàng dặn dò Âm Tú mấy câu, hắn gật đầu, một đôi mắt sáng đến làm cho Bách Hợp không dám nhìn, hắn ôm theo thùng, thân ảnh rất nhanh biến mất trong bóng đêm, lúc này đám người đã mệt mỏi một ngày kia mới về đến phòng.

“Ly tỷ tỷ, tỷ có thể giúp muội múc một thùng nước về không? Muội mệt mỏi.” Một cung nữ ở bên cạnh giường của Bách Hợp vừa về đến đã nằm xuống giường, lúc này nghiêng mặt làm nũng với Bách Hợp, vừa có người mở miệng, mấy người còn lại liền hùa theo nũng nịu năn nỉ: “Tỷ tỷ tốt cũng múc giúp muội đi.”

“Tỷ tỷ có đồ ăn không? Muội đói bụng……”

Nếu chỉ một hai người thì còn được, Bách Hợp chỉ cần múc một thùng nước liền đủ cho một đám dùng, nhưng đám người này người người đều kêu nàng đi múc nước, Bách Hợp liền không khỏi nở nụ cười: “Ta cũng muốn giúp các vị tỷ muội, nhưng lại hữu tâm vô lực ah.”

Trong căn phòng này có bảy tám người, mỗi người lấy một thùng nước, mỗi lần gánh một gánh, Bách Hợp cũng phải chạy qua chạy lại bốn lần, huống chi trong mắt mấy người này luôn lóe lên sự ghen ghét rõ ràng, trên mặt các thiếu nữ kêu nàng đi múc nước này còn mang theo vài phần bất mãn, đương nhiên Bách Hợp lại càng không chịu đi làm chuyện rõ ràng cố sức lại cực kỳ không được lòng người này, vì vậy cười từ chối, rồi liền vén chăn lên giường.

“Hôm nay tỷ tỷ đổi đời, cũng không chịu giúp đỡ chúng ta một chút.” Thiếu nữ mặt tròn ngủ ngủ bên cạnh Bách Hợp kia cười khan hai tiếng, liền ngồi dậy: “Tất cả mọi người là tỷ muội ở chung một phòng, vốn nên giúp đỡ lẫn nhau, nhờ lấy một chút nước thì thế nào, cũng không phải là muốn tỷ tỷ thiếu mất khối thịt, hẹp hòi như vậy làm gì?”

“Vậy không bằng muội muội đi lấy nước giúp tỷ đi, được không?” Bách Hợp nghe nàng tay nói chuyện chói tai, vốn không muốn so đo với nàng ta, ai người thiếu nữ mặt tròn lại giống như không muốn cho nàng ngủ, vươn tay đẩy nàng: “Cả ngày ngươi ăn ngon nghỉ ngơi nhiều, giúp đỡ một chút thì thế nào? Ta mặc kệ, hôm nay ta muốn ngươi đi lấy nước cho ta, nếu không ngươi liền cút khỏi phòng này đi.”

Trong tình tiết câu chuyện, Ly Bách Hợp dùng tiền nên sau đó căn bản không có trải qua kinh nghiệm ở chung với đám người này trong cùng một phòng, vì vậy tất nhiên cũng không bị bắt nạt giống như Bách Hợp lúc này, chính là người tín cung cùng khóa với cô ấy từng ở sau lưng ghen tỵ với cô ấy, hơn nữa cũng có người hãm hại cô ấy, nhưng Âm Tú đều thay cô ấy nhất nhất giải quyết, căn bản không có lúc chính cô ấy tự đối mặt.

Thiếu nữ mặt tròn nói xong lời này, đám người trong phòng liền nhìn Bách Hợp chằm chằm, mặc dù không nói gì, nhưng thần thái trên mặt đều không khác thiếu nữ mặt tròn gì mấy, chính là đều muốn bắt Bách Hợp ra ngoài ngủ. Bách Hợp giễu cợt một tiếng, không để ý các nàng, liền trực tiếp nằm xuống. Thiếu nữ mặt tròn kia liền tức giận đạp nàng một cước, trong miệng cũng bắt đầu chửi thề.

Ban đầu trong số nam nữ ở trong xe ngựa cùng tiến cung, ngoại trừ Bách Hợp và Âm Tú ra, thì còn lại hầu như đều là các cô nương được mua từ các vùng nông thôn xung quanh, thường ngày mọi người đều phải ở nhà phụ giúp một vài công việc nhà nông, dưới cơn phẫn nộ, thiếu nữ mặt tròn này liền đạp một cước vào lưng Bách Hợp. Mặc dù hai ngày nay nàng đang luyện Thuật Luyện Thể Tinh Thần, trong cơ thể cũng ít nhiều tích trữ một chút linh lực, nhưng cũng không nhiều, ít nhất không đủ để khiến cho một cước này của thiếu nữ không tạo thành thương tổn cho mình, Bách Hợp suýt nữa lăn xuống khỏi giường nhỏ, đám người xung quanh đều chỉ vào Bách Hợp cười ‘Ha ha’.

“Nói xin lỗi!” Vốn không nên sơ đo với các cô nương mà trong mắt bách Hợp vẫn còn trẻ người non dạ này, nhưng ngày mai còn một núi việc phải làm, mỗi ngày người không làm xong việc không chỉ không được ăn cơm, mà hơn nữa cũng cực kỳ không tốt cho việc luyện võ của Bách Hợp, Bách Hợp chịu đựng đau đớn đứng dậy, nhặt cái chăn bị rơi xuống đất lên, bình tĩnh nhìn thiếu nữ bắt nàng ta nói xin lỗi. Ban đầu thiếu nữ còn sửng sốt một chút, nghe nói như thế không khỏi càng cười sung sướng hơn, không đáp mà còn phun nước miếng vào Bách Hợp, không trúng người, nhưng lại rơi xuống chiếu của nàng.

“……” Bách Hợp trầm mặc một lúc lâu, gân xanh trên trán nhảy lên, vốn đang tự nói với mình là đại nhân không chấp tiểu nhân, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được, ném cái chăn trong tay xuống, lấy chăn trên giường thiếu nữ kia lau sạch giường mình, cô gái kia ngẩn ngơ, hiển nhiên không ngờ nàng lại làm như vậy, hét lên một tiếng đang muốn vươn tay cào mặt nàng, thì Bách Hợp đã liền lật tay bắt lấy cánh tay nàng ta, rồi không chút do dự tát một bạt tai lên mặt nàng ta.

Một tiếng ‘Chát’ giòn vang, trong phòng các cung nữ vốn đang cười ha ha đều ngây người, nhân lúc đám người kia chưa kịp phản ứng, Bách Hợp liền kéo thiếu nữ kia ra cửa. Ban đầu cô gái kia còn chưa phản ứng kịp, đợi đến khi nàng ta kịp phản ứng, thì Bách Hợp đã đạp một cước lên người nàng ta, rồi xoay người đóng mạnh cửa lại: “Còn ai muốn kêu ta đi lấy nước nữa?”

Vốn là thường ngày thấy Bách Hợp im lặng không lên tiếng, mọi người còn tưởng rằng nàng dễ bắt nạt, lại không ngờ chỉ một lời không hợp liền tát thiếu nữ mặt tròn kia một bạt tai rồi ném ra ngoài, đám thiếu nữ vốn đang cười vui vẻ trong phòng liền sợ hết hồn, mặc dù các nàng có lòng ghen tỵ, nhưng dù sao trước khi vào đây chỉ là xuất thân nông thôn, còn chưa trải qua sự đời, vì vậy lúc này sau khi bị Bách Hợp trấn trụ, mọi người không dám la lối nữa, nhưng thiếu nữ bên ngoài bắt đầu đập cửa, trong miệng lớn tiếng tức giận mắng. Hậu quả lớn tiếng ồn ào ở trong cung vào ban đêm như vậy chính là rất nhanh thiếu nữ này bị mấy thái giám mang đi, cô cô Châm công cục lập tức chạy tới, mặt âm trầm: “Dạy các ngươi quy củ mấy ngày, kết quả vẫn không hiểu quy củ như vậy, nếu đã không muốn ngủ, vậy tối nay cũng đừng ngủ nữa.”

Các thiếu nữ mới vừa rồi còn kết đội chuẩn bị ra oai phủ đầu Bách Hợp lúc này lập tức giống như chim cút bị chấn kinh, đều bị bắt lại, mọi người cùng đứng trong sân, Bách Hợp cũng đứng trong nhóm người này. Trong lúc mọi người đều mang khuôn mặt mệt mỏi cố gắng chống đỡ, thì Bách Hợp lại vận hành linh lực trong cơ thể, bắt đầu di chuyển khắp người, qua một đêm một đám thiếu nữ đều mỏi mệt không chịu nổi, chỉ có nàng là trông vẫn còn rất khỏe khoắn.
Bình Luận (0)
Comment