Bình Tĩnh, Anh Có Thể

Chương 116

Edit by Mặc Hàm.

Cư dân mạng luôn cảm thấy mình đã bỏ lỡ rất nhiều khoảnh khắc bất ngờ, tại sao tình yêu của họ phát triển nhanh như vậy, họ phải bỏ lỡ rất nhiều.

Mà cư dân mạng chưa kịp xem livestream lại càng cảm thấy mình đã bỏ lỡ một trăm triệu:

“Không phải hôm nay có lớp bỏ lỡ livestream sao, sao lập tức xuất hiện nhiều hot search như vậy! Cái gì gọi là alpha cuối cùng của thế kỷ này, cái gì gọi là Vinh Kinh mập, cái gì gọi là dép lê giết, cái gì gọi là đứa nhỏ 100 triệu nhà anh, cái gì gọi là kẻ hủy diệt tổ tiết mục, cái gì gọi là mặc cho anh thế thân trăm ngàn lần, cái gì gọi là hồi ức kem, cái gì gọi là bọn họ muốn kết hôn a, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! Có ai đến để nói với tui một tiếng không! ”

Hot search về hai người lập tức vọt lên bảng xếp hạng, thảo luận nóng bỏng.

“Cùng tò mò, chỉ có ảnh chụp màn hình livestream, bị những người xem livestream khoe vẻ mặt, ai nấy giống như đã đến hiện trường vậy!”

“Cư nhiên còn có người mua hot search, không xem những hot search này đều đang hạ cấp thứ hạng sao, có lý do hoài nghi là Kinh Kinh Tử đang âm thầm quấy rối, hắn cũng không muốn cư dân mạng chúng ta chú ý đến hắn, nhưng chúng ta liền muốn xem anh đó, làm sao bây giờ? Chúng ta tự phát xông lên tìm kiếm, ngươi dựa vào cái gì mà rút lui?”

“Nghĩ đến câu nói mà Kinh Kinh thường nói: Không nên chiếm dụng tài nguyên công cộng, sao lại có alpha đáng yêu như vậy?”

“Rốt cuộc có ai nói cho tôi biết, bọn họ có phải sắp kết hôn hay không?”

Hai người bắt đầu từ cái ôm ngày lễ trao giải, mỗi một bước mỗi một hành động đều làm cho bọn họ cảm thấy mình chậm một nhịp.

Trong khoảng thời gian này có cư dân mạng tung ra hình ảnh hai người từng tung ra hình ảnh hai người từng ở trung tâm pheromone xứng đôi, còn có fan tung ra hình ảnh Vinh Kinh từng một mình chờ đợi ở sân bay, căn cứ vào những bức ảnh này, mọi người đều mở rộng đầu óc, não bổ các phiên bản yêu hận tình thù giữa bọn họ. 

Đối với việc có nên kết hôn hay không, bọn họ đều không có làm ra hồi ức tích cực, dẫn đến chờ chương trình chỉnh sửa lại đưa lên nền tảng cư dân mạng ai nấy đều trông mòn con mắt

Chờ sau khi chương trình chính thức phát sóng, Cố Hi hẹn Quản Hồng Dật ra hát K.

Quản Hồng Dật nhìn Cố Hi một bình này, tiếp theo một bình khác, có chút kinh hồn bạt vía nhìn tư thế uống rượu này của cậu, khuyên nhủ: “Tôi nói, cho dù là rượu trái cây cũng có nồng độ cồn, uống thế là được rồi. ”

Cố Hi say mắt mông lung gửi wechat ném về phía Vinh Kinh, thuận miệng nói: “Đừng để ý.”

“Tôi không quản được cậu, dù sao cũng có người có thể trị cậu.” Quản Hồng Dật nghĩ đến đoạn thời gian trước hai người nói chuyện, “Lên chương trình không phải là cậu đã sớm nghĩ sao? Phản ứng rất tốt ah, bạn thấy nhiệt độ cao như thế nào! Hơn nữa người theo đuổi Vinh Kinh không phải rõ ràng giảm bớt sao? ”

Nói đến đây, Cố Hi phản ứng rất lớn: “A, người theo đuổi là ít, nhưng chờ chúng tôi chia tay càng nhiều người, vẫn là abo sáu giới tính, bọn họ nằm mơ!” Nghĩ đến chuyện này, Cố Hi liền tức giận, huyết áp tăng lên.

Quản Hồng Dật nhìn Cố Hi lại rót một ngụm, sau đó ngừng lại, sau đó lấy ra cái gương nhỏ, đánh má hồng, thoạt nhìn trạng thái say càng rõ ràng một chút.

Quản Hồng Dật:??

Bất quá hắn rất nhanh liền biết, bởi vì cửa phòng bị mở ra, là Vinh Kinh mặc một bộ âu phục, thoạt nhìn vừa mới từ hội nghị chạy tới, hơi thở Vinh Kinh còn có chút thở dốc, thấy Cố Hi mềm nhũn nghiêng trên sô pha.

Vinh Kinh nhíu nhíu mày, đi qua ôm người vào lòng. Cố Hi mị nhãn như tơ, lảo đảo, giọng điệu càng nuốt cùng tố cáo: “Em không muốn uống, anh ấy luôn muốn rót cho em…”

Nói xong, một đầu vùi vào trong ngực Vinh Kinh, khuôn mặt tràn đầy đỏ ửng cọ cọ.

Hắn? Ặc (⊙o⊙)…

Quản Hồng Dật rốt cục phản ứng lại là đang nói hắn, hắn trợn to mắt, tốt cho Cố Hi Hi cậu, cậu còn muốn mặt mũi sao!?

Thấy ánh mắt Vinh Kinh nhìn qua, quản Hồng Dật ngực nhồi nhét, gian nan nói: “Tôi… Lần sau  sẽ không rót cho cậu ấy. ”

Vinh Kinh gật đầu, xem như chào hỏi: “Tôi dẫn em ấy về trước, lần sau lại gặp lại. ”

Quản Hồng Dật xem như biết vì sao Cố Hi phải “trang điểm”, omega nhu nhược, bất lực, đáng thương này rốt cuộc là ai?

Nghe cuộc đối thoại lúc hai người rời đi, một người đùa giỡn say rượu điên nửa dỗ nửa lừa.

Luôn cảm thấy Vinh Kinh kỳ thật cái gì cũng biết.

Quản Hồng Dật có chút hâm mộ cũng rót một ngụm rượu: “Ai, thật tốt. ”

“Cái gì tốt?” Ở cửa, Chu Du phong trần mệt mỏi chạy tới, anh nghe Quản Hồng Dật nói bọn họ gọi rượu, liền không ngừng tăng ga chạy tới.

Quản Hồng Dật phát hiện mồ hôi trên trán Chu Du, mỉm cười: “Không, không có gì. ”

Quản Hồng Dật cầm lấy áo khoác, đi qua kéo người đàn ông nhà mình lại.

Quản Hồng Dật biết Chu Du có một bạch nguyệt quang, cho nên mới có thể kính nhi viễn chi đối với omega, lúc mới bắt đầu theo đuổi cũng một mực từ chối.

Đoạn thời gian trước, bạch nguyệt quang về nước, Chu Du cũng không giấu diếm hắn. Nhưng vị bạch nguyệt quang kia tựa hồ đã sớm quên mất chút kiều diễm khi còn trẻ, thủy chung không tới quấy rầy bọn họ, điều này làm cho Quản Hồng Dật không khỏi sinh ra một tia hảo cảm.

Vinh Kinh vẫn biết Cố Hi không có cảm giác an toàn, trong này có một phần lớn nguyên nhân là do mấy lần anh “biến mất” tạo thành, lúc trước anh cầu hôn đã có tính toán để Cố Hi an tâm lại.

Mặt khác, thời gian phát tình của Cố Hi vẫn như trước mỗi tuần một lần, theo số lần đánh dấu tăng lên, ràng buộc của hai người cũng càng sâu. Vinh Kinh cũng lén hỏi bác sĩ, có biện pháp nào để số lần phát tình ít đi, bác sĩ nói có thể cân nhắc dấu hiệu suốt đời.

Theo lý thuyết, hai người yêu đương cũng có thời gian, tình nhân bình thường đã sớm không khống chế được, nhưng Vinh Kinh còn muốn Cố Hi suy nghĩ lại, dù sao đây cũng là chung thân đại sự.

Đặt người ở ghế lái phụ, còn phải đền bù vài nụ hôn cho tôm say rượu mới được thả.

Vừa lên xe, Vinh Kinh đã nhận được tin tức từ Ngô Phất Dục: Tôi đã xin lỗi bạn học Lữ Tiến.

Vinh Kinh này ngược lại biết, tuy rằng rất ngoài ý muốn nhưng được rồi, thật sự không giống chuyện Ngô Phất Dục sẽ làm.

Ngay trong ngày hôm nay, Lữ Tiến đang ở trong nhóm hoảng sợ @, vị Thái tử gia kia rốt cuộc muốn làm gì, vì sao đột nhiên đến xin lỗi, rất dọa người được không!

Vinh Kinh có mấy bạn học sau khi tham gia ‘Thần tượng tuyệt đối’ nổi tiếng, Lữ Tiến chính là một trong số đó.

Ngô Phất Dục: Ông đây khi còn bé thường xuyên bị nhốt trong nhà tối, cái này có là gì, ông đây đã động một sợi lông của hắn sao? Nhốt một lần liền khóc cha gọi mẹ, tính là cái gì, nương trong nương tức giận. 

Tuy rằng xin lỗi, nhưng Ngô Phất Dục hiển nhiên là không phục.

Ngô Phất Dục: Còn có một số người khác, đều đã xin lỗi, chính là nhân viên phục vụ đến nhà cậu tham gia tiệc cưới kia tìm không thấy, tuy rằng cũng không phải ông đây làm, nhưng ông đây cũng có trách nhiệm, nếu cậu không giúp đỡ cùng nhau tìm?

Vinh Kinh: Không, cậu ấy không cần lời xin lỗi của câuk đâu

Ngô Phất Dục: Làm thế nào mà cậu biết cậu ta không cần nó? Cậu sẽ không biết đâu!

Sau một thời gian, Ngô Phất Dục dường như do dự thật lâu mới hỏi: Cậu còn nhớ hay không, đã từng nói với tôi, cậu không có thể có hứng thú với một người đàn ông đánh không lại cậu sao?

Vinh Kinh tất nhiên nhớ: Ờ.

Ngô Phất Dục: Cố Hi, đánh được cậu chưa?

Vinh Kinh nhìn omega nửa say nửa tỉnh bên cạnh, mềm lòng: Em ấy không ở trong loại này.

Tôi chọn Cố Hi, chỉ vì em ấy là người duy nhất làm tim tôi đập nhanh hơn.

Cố Hi hé một khe hở, trong xe tối tăm, ánh sáng của điện thoại di động đặc biệt nổi bật, liếc mắt một cái liền nhìn thấy hình đại diện rõ ràng kia, Cố Hi hời hợt rên rỉ: “Ưm, đầu đau quá…”

Vinh Kinh lập tức buông điện thoại xuống, lướt qua thân thể xoa bóp huyệt thái dương cho omega, nhưng có người chính là không an phận.

Không bao lâu, trong xe truyền đến tiếng quát nhẹ nhàng:

“Trong xe sao làm được!”

“Cái gì gọi là kích thích, kích thích cái quỷ.”

“Ngồi xuống.”

“Không được quậy, thắt dây an toàn, lại bước qua đợi lát nữa sẽ chia phòng ngủ.”

“……”

Phần lớn thời gian Vinh Kinh có thể thỏa hiệp đều sẽ thỏa hiệp, nhưng có một số việc không thể.

Ngay trong ngày hai người đánh nhau ầm ĩ, rốt cục nghênh đón hôn lễ của bọn họ, địa điểm tổ chức hôn lễ là ở một hòn đảo nhỏ tư nhân, không công khai ra bên ngoài, tất cả mọi người tới đều là ngồi du thuyền tư nhân hoặc du thuyền của Tạ gia, điều này cũng làm cho những phóng viên muốn chụp ảnh hiện trường nhìn mà thở dài.

Để đáp ứng yêu cầu mãnh liệt của cư dân mạng, đặc biệt là fan CP ngày càng lớn mạnh quả thực mỗi ngày đều gào khóc trên mạng, Vinh Kinh vẫn đồng ý tung ra một đoạn clip ngắn.

Trong video, chim bồ câu trắng phía trên thính phòng đồng loạt bay ra, Vinh Kinh và Cố Hi đưa lưng về phía ống kính, cuối thảm đỏ thật dài, bọn họ lần lượt mặc một màu đen một trắng, hiển nhiên là cùng một kiểu dáng lễ phục, một đường hoa đoàn gấm vóc, tân khách đầy hội trường.

Lúc Vinh Kinh bị hỏi, nhìn người bên cạnh, mỉm cười nói đồng ý.

Cố Hi cũng nói đồng ý. Khi hai người muốn xoay người ôm hôn, ống kính chợt lóe lên, có cư dân mạng phóng to hình ảnh, phát hiện Cố Hi rõ ràng là ngậm nụ cười, nhưng ánh mắt phảng phất phủ lên một tầng thủy quang.

Cái này rõ ràng là cười, lại càng giống như tâm nguyện đã lâu đạt thành mà lấp lánh lệ quang đánh thẳng vào linh hồn.

Tuy nhiên, ngay khi nụ hôn sắp đạt được, hình ảnh đã bị cắt đứt.

Đây là video muốn đăng lên mạng, Vinh Kinh và Tạ Lăng lo lắng trong khán giả còn có vị thành niên, cảm thấy hình ảnh hôn môi vẫn không buông.

Điều này đã bị một mảnh thảo phạt:

“Tuyệt đối không nghĩ tới, cặp đôi này ngay cả kết hôn cũng phải kẹt!!! Lương tâm của mấy người đâu! ”

“Tôi muốn xem cảnh hôn!!! Không có nụ hôn trong đám cưới, không có linh hồn! ”

“Hôn lễ của bọn họ thật lãng mạn, tuy rằng rất nhiều đôi tình nhân đều cử hành bên bờ biển, nhưng đại khái bởi vì đây là hòn đảo riêng của Tạ Lăng, luôn cảm thấy đặc biệt không giống nhau, bố trí thật đẹp!”

“Khóc khóc, CP của tôi thực sự ở bên nhau!”

“Hiện trường tất cả đều là hoa bách hợp, ở trong Kinh Kinh, Hi Hi là sự tồn tại rất thuần khiết đi! Ah ah ah, chúc hai người trăm năm hạnh phúc, nhất định sẽ được hạnh phúc! ”

“Tôi dễ dàng sao, tôi chính là muốn một nụ hôn CP của tôi, anh có biết tôi mong hai người đến với nhau bao lâu không? Không phải chỉ là một nụ hôn sao, lão nương vẽ ra!”

Vì vậy, một xúc tu lớn vẽ hình ảnh hôn nhau của hai người trong trí tưởng tượng.

Sau khi hôn lễ kết thúc, Cố Hi xin Tạ Lăng tất cả du thuyền riêng đưa người xong, đều ở cảng nghỉ ngơi.

Tạ Lăng sửng sốt một chút, khuôn mặt tuấn tú nghiêm túc hiếm thấy đỏ lên một chút, một lúc lâu sau mới đồng ý yêu cầu của lang hổ của em dâu

Ý định của Cố Hi, tuần trăng mật phải tạm thời trải qua trên đảo, trước tiên không đề cập đến hành trình phía sau, ít nhất khoảng thời gian này là thời gian cậu và Vinh Kinh ở một mình, cậu không hy vọng còn có người khác tự mình lên đảo quấy rầy.

Cuối cùng khách khứa cũng tan đi, Cố Hi đi vào phòng trăng mật của bọn họ, đem thuốc đã chuẩn bị trước đó bỏ vào trong vali, bởi vì lúc trước nửa đêm luôn bừng tỉnh. Cố Hi ý thức ảnh hưởng đến Vinh Kinh, liền lén lút uống thuốc ngủ, ép buộc mình ngủ một giấc đến hừng đông.

Hiện tại, bệnh tình của cậu cũng dần dần khỏi hẳn, Vinh Kinh cũng một mực dùng hành động cho cậu cảm giác an toàn không gì sánh kịp, bắt đầu từ hôm nay, cậu không cần thuốc, cậu muốn bắt đầu nghênh đón cuộc sống mới cùng anh.

Cố Hi kiên định bỏ thuốc trở lại vali, lúc này Vinh Kinh mang theo một thân hơi nước, trần truồng xuất hiện. Cố Hi nuốt nước miếng, hai tay chống lên ngực rắn chắc của Vinh Kinh, khóe miệng khẽ nhếch lên: “Chờ em.”

Đầu ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua một đường vòng cung, triệt để trêu chọc Vinh Kinh, liền đi vào phòng tắm.

Vinh Kinh hít sâu một hơi, hôm nay là đêm tân hôn, coi như là anh cũng có chút khẩn trương.

Dựa theo tính toán lúc trước của anh, hôm nay và ngày mai không sai biệt lắm là thời kỳ phát tình của Cố Hi, nếu như đưa ra dấu hiệu suốt đời, có thể hay không… Có nhanh một chút không?

Thân thể Vinh Kinh có chút căng thẳng, đi tới đi lui trong phòng.

Đột nhiên, phòng tắm truyền đến tiếng va chạm, còn có tiếng Cố Hi hô, Vinh Kinh lập tức vọt tới.

Bên này, trên du thuyền, Quản Hồng Dật giới thiệu bạn trai của mình với Cố Dược đã lâu không gặp.

Cố Dược và Chu Du đều sửng sốt, Cố Dược dẫn đầu vươn tay: “Lần đầu gặp mặt, xin chào.”

Vừa chạm vào liền rời, Chu Du phảng phất đã hiểu được ý tứ của Cố Dược, nếu bọn họ không có khả năng trở về, cần gì phải làm cho Quản Hồng Dật khó chịu, còn không bằng coi như chân chính không biết.

Tiễn bọn Quản Hồng Dật đi, Cố Dược ở mũi thuyền nhìn bờ biển xanh biếc, duỗi thắt lưng.

Nghĩ đến hai người kính yêu nhất bên cạnh mình đều tìm được hạnh phúc của mình, khóe miệng cậu nở ra một nụ cười nông cạn, trong mắt mang theo một tia chua xót cùng tiếc nuối không rõ ràng.

Khi cậu hoàn hồn, cảm giác được phía sau có một tầm mắt, đột nhiên bị một đóa hoa bách hợp chắn ở trước mắt, là một trong những tân khách vừa rồi tới gần cậu, tựa hồ là phú nhị đại nào đó, tràn đầy ái mộ nhìn cậu.

Nghe đối phương giới thiệu xong, Cố Dược: “Đóa hoa bách hợp này là hái trong hôn lễ, hai vợ chồng mới cưới này cũng không tôn trọng. ”

Đuổi người đi, Cố Dược đi một vòng, cũng không tìm được nguồn gốc của tầm mắt vừa rồi, chỉ có thể đem nghi hoặc kia gác lại.

Tạ Lăng tiễn nhóm tân khách cuối cùng đi, có chút mệt mỏi ấn vai, ánh mắt hơi dừng lại, nhìn thấy bên bến tàu cách đó không xa, một mình ngồi ở cuối cầu, bên người còn để rượu lấy từ hôn lễ.

Dưới chân Ngô Phất Dục, sóng biển vỗ, hắn yên lặng uống rượu, háo hức nhìn lên bầu trời. Tại thời điểm này, một người quen thuộc ngồi bên cạnh hắn.

Hai người đều không nói gì, cũng không biết qua bao lâu, bình rượu thấy đáy.

Tạ Lăng đứng lên, đi vài bước, quay đầu lại hỏi: “Đói không? ”

Ngô Phất Dục dừng một chút, đuổi theo, lộ ra một nụ cười thật lớn: “Đói chết! ”

Bóng lưng hai người dần dần biến mất.

“Tạ đại ca, em cảm thấy trong mạng của anh khuyểt em, anh thật không muốn em làm em trai anh sao?”

“Cút!”

*

Phanh một tiếng, Vinh Kinh mở cửa phòng tắm, liền nhìn thấy Cố Hi ngồi gần bồn tắm, toàn thân hiện lên màu hồng nhạt, mê người mà không biết.

Không biết tại sao, lại nhớ tới một màn từng đưa Cố Hi về nhà gặp phải, mà bây giờ trong phòng tắm tràn ngập mùi hoa nồng đậm mà mê người, chúng nó giống như từng phân tử nhỏ bé, chui vào tứ chi bách hài của Vinh Kinh, kích động muốn lập tức làm chút gì đó, nhưng anh vẫn miễn cưỡng khống chế được.

Cố Hi thấy Vinh Kinh đứng tại chỗ, nghĩ đến hồi ức đáng sợ gì đó, nghiến răng nghiến lợi: “Anh cũng đừng nghĩ lúc này cầm mặt nạ phòng độc gì…”

Vinh Kinh có chút lúng túng tiến lên: “Nghĩ cái gì, lấy đâu ra mặt nạ phòng độc. Phải rồi… thời gian phát tình đã đến chưa? ”

Cố Hi không đứng đắn trợn trắng mắt, một tay giữ chặt cổ Vinh Kinh, toàn thân cậu mềm nhũn, môi kề vào cằm Vinh Kinh, nhẹ nhàng cắn một cái: “Rõ ràng không phải sao? ”

Thấy Cố Hi giống như một con rắn trườn lên châm lửa khắp nơi trên người anh, Vinh Kinh có chút không kiềm chế được.

Cố Hi căn bản không cho Vinh Kinh thời gian suy nghĩ, trực tiếp đem khí tức của mình phóng ra lớn nhất, choáng váng trước mặt alpha.

Mùi pheromone tràn ngập khắp phòng, trong cơ thể Vinh Kinh vẫn luôn bình tĩnh cũng đang dời sông lấp biển, rất nhanh Vinh Kinh liền phát hiện có gì đó không đúng, giờ phút này anh đặc biệt muốn đem Cố Hi xoa vào trong người, cỗ xúc động thô bạo, xúc động, xé nát tất cả đến đột nhiên mà hung mãnh.

Cố Hi cũng ngửi được hơi thở thuộc về Vinh Kinh, hương vị tươi mát tự nhiên, bên tai anh khẽ cười: “Anh bị em dẫn ra thời kỳ nhạy cảm rồi, ừm… Em giỏi quá”.  Cố Hi còn không phát hiện nguy hiểm sắp tới, tiếp tục không biết sống chết khiêu khích.

Vinh Kinh tức giận không biết tại sao đã bị khơi mào, giữ chặt omega còn vẫn còn tự đắc ý, đem người đè lại công thành đoạt đất

“Đừng châm lửa nữa, em sẽ hối hận…” Vinh Kinh còn sót lại một tia lý trí cuối cùng.

“A, anh được không?” Anh không biết em thích nhất nhìn bộ dáng phá giới của anh sao, nói xong, tiếp tục kích thích người trên người.

Thời gian nhạy cảm của alpha trưởng thành không chắc chắn, có ý kiến cho rằng omega hàng đầu có thể thúc đẩy các pheromone của đối tác trước thời hạn trong thời kỳ phát tình. Hai người đều trầm luân trong pheromone của đối phương, khi quyết định đánh dấu cả đời, Vinh Kinh vẫn nhiều lần xác nhận ý nguyện của Cố Hi. 

“Anh hỏi ba lần rồi, đừng cọ xát. Này! ”

Thống khổ cùng sung sướng đan xen, Cố Hi cảm giác trong cơ thể đang từng chút từng chút lấp đầy bởi hơi thở của một người khác.

Mồ hôi của Vinh Kinh rơi xuống người omega, anh thương tiếc vuốt ve khuôn mặt run rẩy của Cố Hi: “Đau không? ”

Cố Hi ôm chặt người trên người, môi khẽ run rẩy dán lên Vinh Kinh.

Chiếc bánh nướng từ trên trời giáng xuống này, dường như cậu đã chờ đợi vô số kỳ tích luân hồi mới đợi được, một giọt nước mắt trượt xuống khóe mắt Cố Hi.

Cảm ơn anh đã bước vào cuộc sống của em.
Bình Luận (0)
Comment