Bình Tĩnh, Anh Có Thể

Chương 18


Cung phản xạ của Vinh Kinh dài hơn người thường, còn nhớ tới kiếp trước mẹ Vinh Kinh nói qua, tốc độ của Vinh Kinh khi còn trong bụng chận hơn những người khác, đã quá ngày dự sinh, hoàn toàn không có động tĩnh.

Mẹ Vinh Khanh thấy nếu để tiếp tục như thế này không được, đứa nhỏ này có bị chết ngạt ở bên trong không.

Khi mẹ Vinh Minh quyết định sinh mổ, đứa nhỏ trong bụng dường như không muốn mẹ mình phải chịu đau đớn, vừa tới bệnh viện là động đậy ngay.

Vinh Kinh nhìn vào lòng bàn tay mình, và nhớ lại mọi thứ bên hồ bơi vừa rồi.

Cuối cùng chậm rãi nhận ra mình đang làm cái gì, lúc nãy nhìn thấy tóc vang nhấn người phục vụ vào trong nước, phản ứng đầu tiên của anh chính là làm sao để đám người kia phải kinh sợ, đem người phục vụ đưa ra ngoài.

Vì vậy, nghĩ đến mình từng đóng vai trong một bộ phim xã hội đen, sau một loạt các âm mưu, cuối cùng ngồi lên bảo tọa, và trở thành một thế hệ đàn ông mới với danh hiệu: Bố già.

Lúc đó nếu không diễn như thật, thì vừa nãy làm sao mà toàn mạng đi ra.

Một câu nói vô tâm của Tạ Lăng làm sao biết được tinh thần của em trai mình đang phân ra, diễn phim với bình thường là hai trạng thái khác nhau
Vinh Kinh hiện đã hoàn toàn tách khỏi vai diễn trong vở kịch và chuyển thành Vinh Kinh 1.0
Vừa nãy mình diễn như thế nào, có lừa được bọn họ không?
Chỗ đó khoong có camera, cũng không thể xem lại đoạn ghi hình được, mà dù sao đi nữa đã đưa được người ra ngoài.

Nhân sinh như một vở kịch, tất cả đều phụ thuộc vào khả năng diễn xuất cả.

Anh đến khu tự phục vụ, cầm lấy một ly rượu vang đỏ do người phụ cụ mang đến, nhìn Tạ Lăng từ xa đang thành thạo điêu luyện mà tiếp khách, bắt đầu ngây người.


Định tận dụng thời điểm này để nhớ lại những điểm mấu chốt trong nguyên tấc, trước tiên phải tìm hiểu chi tiết nhỏ.

Đây là một cuốn đam mỹ abo, ngược luyến tên là Cám dỗ chết người. Kỳ thực lúc đầu anh cũng không biết cái gì gọi là abo, nhưng anh thường được fan gọi là tuyệt thế alpha. Vinh Kinh 2g tò mò hỏi chị hai, chị hai lúc đó vừa mới nhận được vai nữ chính trong một bộ đam, liền ném cho anh một cuốn: "Tuy rằng nó rất yellow, nhưng bạn tiểu thụ cũng rất khổ sở, bị hành hạ thể xác và tinh thần, còn có bị còng tay, tù tội nhưng hay.

Xem cũng rất là thoải mái đó.

Mấy cái loại văn ngược luyến thì cần gì logic.

Xem bạn thụ bị hành hạ dày vò, muốn phải kháng nhưng lại vô tình bị trấn áp lai, mang lại cảm giác mới mẻ.

"
Nhân vật chính trong cuốn tiểu thuyết này là thụ chính tên Cố Hi, là omega vạn người mê, gia cành nghèo khó, nhưng lại không ngừng phấn đấu vươn lên.

Lại còn có dung mạo bàn tay vàng, trong lòng chỉ hướng về sự nghiệp.

Pheromone của cậu đã câu dẫn vô số đại gia khom lưng cúi đầu, càng yêu càng điên cuồng, còn có cưỡng bức yêu đương như là cướp bức, đe dọa hỏa thiêu, tạo ra tai nạn xe cộ bất ngờ, cưỡng ép đánh dấu...!Đó là vừa yêu vừa muốn chiếm giữ bằng mọi cách.

Từ khóa gốc là cái gì? Mối nhân duyên ngược luyến tình thâm, yêu vô biên giớ, gương vỡ lại lành.

Có phải có gì không đúng lắm không, đều là ngược luyến, tại sao cuối cùng lại được happy ending, còn được bạn thụ chính tha thứ.

Tự mình hành hạ mình?

Không được, mình không thể làm được.

Đại khái đây là một trong những lý do tại sao anh không đọc xong ngay từ đầu, nhân vật thụ chính này có thể nhẫn nhịn được, chỉ có thể làm cho đọc giả phát ra lửa giận, sau đó bắt xiên qua xiên lại
Nếu anh biết mình sẽ xuyên một cuốn sách thời thượng như vậy, nhất định sẽ đọc thuộc lòng toàn bộ.

Ngực của bạn thụ chính có một đóa hoa sen hông, mỗi khi đến kỳ phát tình, đóa hoa sen hồng kia sẽ từ từ nở ra, Khung cảnh thần tiên như vậy không ngờ tới lại đặt vào một cuốn abo.

Hiện tượng nở hoa được gọi là: "Pháo hoa Hồng liên, mỗi ngày đều có tai nạn xe."
Nghĩa là chỉ cần có pheromone của Cố Hi tỏa ra, tất cả A đều muốn lái xe.

Mà nhìn thấy đóa hoa sen này, anh cũng muốn hút lấy nó, cho nên tựa đề của nó tên là Cám dỗ chết người.
Tại sao một trên ngực của đàn ông lại có hoa sen?
Pháo hoa Hồng Liên không phải là Ultraman à!
Thẳng nam không thể nào hiểu được vấn đề này mà đây cũng không phải là trọng điểm, ngược lại Cố Hi không có hứng thú với anh, nếu vậy đời này sẽ không nhìn thấy pháo hoa Hồng Liên kia.

Mà chủ công trong nguyên tác có năm người, mỗi người không phải quyền cao chức trọng thì cũng là phát ra hào quanh vạn dặn, tính cách mỗi người một khác, không cần biết trước kia tính tình ra sao, nhưng chỉ cận đụng tới chính thụ vạn người mê kia thì đột nhiên sẽ hai mạch nhâm đốc sẽ mở ra, sau đó bắt đầu điên cuồng cướp đọa, tạo ra một loạt các vở kịch tình cảm và trói buộc play.

Vậy, cốt chuyện hiện tại đang đi đến chỗ nào?
Lúc này, Tạ Lăng thấy cậu em mình đang nhìn ngẩn người, nhìn như một đứa trẻ bị bỏ rơi.

Tạ Lăng không đành lòng, gọi người phục vụ ở bên cạnh, nói vài câu, phục vụ rót một ly sữa đưa tới, nói với Vinh Kinh rằng Tạ Lăng gọi anh tới.


Ly sữa trên tay của Vinh Kinh không tương xứng với toàn bộ tiệc rượu, nhất thời bị nhiều ánh mắt để ý.

Vinh Kinh không để ý tới Kỷ Nhạc Bình, người đang ở phía sau lưng anh không xa, cậu muốn chào hỏi nhưng không biết làm cách nào đề làm quen.

Lại không biết làm sao mà cách bạn học gọi điện thoại giục cậu quá nên cậu chỉ có thể kiên trì đứng đây.

"A, có phải cậu là..." Trước khi kip hỏi xong, đã thấy Vinh Kinh đứng dậy rời đi mất.

Vinh Kinh nhận được lời nhắn của Tạ Lăng, đi tới.

Tạ Lăng đang giới thiệu các vị tổng giám đốc của một số công ty với Vinh Kinh.

Khi nhìn thấy khuôn mặt lạ lẫm của Vinh Kinh, những người sếp này đang nhớ xem đây là người nào, người bên cách lập tức nhắc nhở thân phận và địa vị của Vinh Kinh, đã biết rằng Vinh Kinh chính là con riêng của Tạ phu nhân, đám người kia cũng không quan tâm.

Tuy nhiên dù sao đây cũng là do Tạ Lăng giới thiệu, họ lập tức chuyển đề tai, khen ngọc thụ lâm phong, là nhân tài, diễn viên điện anh cao cấp, tin tưởng rât nhanh sẽ được thành danh, lúc đó cả nhà sẽ được hưởng tiếng thơm.

Những câu nói này muốn bao nhiêu nịnh hót thì có bấy nhiêu nịnh hót, muốn bao nhiêu dối trá thì có bấy nhiêu dối trá, chẳng qua chỉ là nhìn mặt mà nói chuyện.

Nhưng Tạ Lăng cảm thấy nói gì cũng đúng, thận trọng gật đầu, lộ ra nụ cười hiếm thấy.

Vốn là tình cảnh này nhìn rất hài hòa, nhưng Ngô Phất Dục xem xét vẻ mặt thờ ơ của Vinh Kinh chuẩn bị nói thêm.

Ngô Phất đục nở một nụ cười cho rằng là đẹp nhất, cầm chén rượu nói với Vinh Kinh: "Không đánh nhau thì không quen biết, uống một ly?"
Ngô Phất Dụng chính là vai chính công số một trong nguyên tác, Vinh Kinh nhớ tới thời điểm xuyên sách, mây mù tgrong đầu tản ra, tầm mắt càng ngày càng rõ, sau đó bên tai dường nghe âm thanh răng rắc.


Giống như Thần Sáng Thế chính thức mở gông cùm, nội dung của cuốn sách lần lượt khởi động.

Khi nhìn thấy Ngô Phất Dục, Vinh Kinh đột nhiên nghĩ đến đoạn văn mở đầu, thụ chính đang trong thời kỳ phát tình, thể trạng không được ổn định.

Trong một lần đang đi tham gia hoạt động, thì đột nhiên phát tình, vừa vặn gặp phải Ngô Phất Dục, liền trực tiếp đi vào nhà vệ sinh dành cho Omega, đập tan cửa, muốn ngay lập tức cường bạo Cố Hi.

Không ngờ Cố Hi yếu ớt mắt thấy không đấu lại được, trực tiếp lấy nước ớt tạt vào Ngô Phất Dục, sau đó liền rút con dao nhỏ bên người, đâm bừa bãi mấy lần suýt vào bộ vị quan trọng của Ngô Phất Dục, quá trình này được nhân gian gọi là: Thiến vật lý.

Ngô Phất Dục bị đâm tới tập, tựa như phát điên liền đuổi theo.

Sau đó Cố Hi hoảng sợ lao vào một chiếc xe ven đường, đây là vụ tấn công thứ hai.

Vinh Kinh liếc nhìn Ngô Phất Dục, tại ánh mắt đang muốn khiêu khích của Ngô Phất Dục, tầm mắt anh chậm rãi dời xuống.

Đến được ba tấc thì ngừng lại.

Chít chít của cậu có ổn không?
Không đúng, vẫn còn mà.

Ngô Phất Dục lạnh cả sống lưng, ánh mắt của hắn nhìn gì vậy, sao có chút không đúng.

Hắn là...đồng tính luyến ái à?
Chu Hưởng, người luôn đi theo sát bên cạnh Tạ Lăng, nhìn thấy tầm mắt của tiểu thiếu gia đang nhìn, giật mình.

Tiểu thiếu gia, bí mật của cậu có thể không giữ được..

Bình Luận (0)
Comment