Cùng với tiếng quát lớn của đội viên canh gác, các thành viên Thiên Y viện như đang chìm trong giấc ngủ say lập tức nhảy phốc dậy, toàn trường “soạt soạt” tiếng rút dao. Trong ba bốn giây ngắn ngủi liền lập đội hình phòng ngự theo thứ tự. Hơn nữa lại để lại hai ba vị trí bên cạnh, rõ ràng là chừa cho thành viên Thiên Y viện đến chậm bố trận.
Tập kích tới rất đột nhiên, nhưng mọi người phản ứng cũng rất đột nhiên, khiến cho Lý Nguyên Bân giả vờ chợp mắt bên kia sửng sốt một chút, phải một lúc sau mới hoàn hồn lại, bò dậy từ trên đất nhìn đám người trước mặt, trong lòng kinh ngạc: “Chẳng lẽ những người này cũng không ngủ sao? Không ngủ thì còn đánh lén cái khỉ gì?”
Thành viên Thiên Y viện cũng gia nhập bố trận, phòng tuyến một lần nữa được bày bố hoàn mỹ. Lúc này mọi người đã lờ mờ nhìn thấy trong bụi cỏ phía trước có vài dấu vết dạng con sóng đang lao về phía này.
Nếu không phải cảnh vệ phát hiện trước, thật sự để cho đám mai phục trong cỏ này đến gần mới phát hiện thì chỉ e lần này thật sự phiền phức to.
Lúc này mọi người nhìn thấy số lượng sợi cỏ cực nhiều thì mặc dù sắc mặc ngưng trọng nhưng đã có sự chuẩn bị nên không hoảng loạn, chỉ ngưng thần chờ đợi.
Lý Nguyên Bân đứng ở hàng thứ hai trên mặt không nhìn thấy bất kỳ cảm xúc và thái thái gì, duy chỉ có ánh mắt thỉnh thoảng lóe lên tia bất lực và bó tay.
Trận chiến lần này so với mấy lần trước rõ ràng khổ cực hơn rất nhiều. Mặc dù mọi người đã bố trí xong phòng tuyến, hơn nữa súng bạo kích cũng lấy ra dùng, nhưng kẻ địch lần này thật sự hơi nhiều.
Ba bốn chục Ma lang, sáu bảy con báo cổ quái, hai ma hổ, còn cả bảy tám con rắn lớn bằng quả dưa hấu cùng vây công. Cảnh tượng thực sự quá dọa người.
Với thế công và tình cảnh trước mắt, thành viên hàng đầu tiên cho dù có phía sau ủng hộ thì rõ ràng cũng không thể gánh nỗi.
Rất nhanh, phía trước có đội viên bị thương lui xuống, đội viên hàng thứ hai bước lên thay thế. Nhưng đối mặt với áp lực của những ma thú này, có lẽ thành viên bị thương sẽ càng ngày càng nhiều.
Giang Khương nhìn cảnh tượng trước mắt chân mày dần nhíu chặt. Đối mặt với công kích như vậy, cứ tiếp tục thế này cũng không phải là biện pháp, cho dù là có thể cầm cự được đợt sóng này, nhưng cả đội ngũ sẽ rơi vào khốn cảnh, nhóm người bị thương đông sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc đi tiếp của đội ngũ.
Nghĩ tới đây, Giang Khương nhẹ nhàng hít một hơi, gật đầu một cái với Eve và hai Đại vu sư phía sau.
Vốn, hắn vẫn không để hai vị Đại vu sư ra tay là để giữ gìn thực lực, nhưng với tình hình bây giờ phải mau chóng tốc chiến tốc thắng.
Dưới chân nhẹ nhàng bắn ra, Giang Khương phóng người lên, sau khi lộn mèo giữa không trung một cái, trường đao trên lưng lấy ra khỏi vỏ, vẽ ra một ngân đao rơi xuống đất, hung hãn bổ lên đầu một con ma lang. Tốc độ nhanh chóng cùng sức lực mạnh mẽ trong nháy mắt đã bổ nửa đầu ma lang sang một bên.
Eve sau lưng cũng nhẹ nhàng bay đến, con dao găm màu bạc trong tay sau khi nhẹ nhàng lóe lên vài cái, một con ma báo không cam lòng hét lên giận dữ rồi ngã xuống đất.
Lúc này, hai vị Đại vu sư cũng vừa biến thân xong. Cơ thể vốn gầy nhom trong nháy mắt cuồn cuộn cơ bắp, cứng như sắt thép. Sau khi hai ông nổi giận gầm lên một tiếng liền giống như hai con báo nhanh nhẹn, phóng ra đầu mấy đội viên phòng ngụ, quơ hai cây trường trượng, trong nháy mắt hai con Ma lang bị đánh ngã xuống đất, sau đó lại nhanh chóng bồi thêm hai phát nữa, gõ chết Ma lang kia.
Bốn vị tướng mạnh mẽ lao vào vòng hỗn chiến, áp lực của tuyến phòng ngự trong nháy mắt giảm nhiều. Nhìn bốn người ở giữa bầy thú, đánh ngang đánh dọc mang theo máu tươ bắn tung tóe, người trong phòng tuyến phía sau trong nháy mắt hưng phấn hoan hô, sĩ khí nâng cao, lập tức xoay chuyển cục diện. Đám ma thú luôn nhanh chóng xông vào phòng tuyến bị bức lui không ít.
Đây là lần đầu tiên hai vị Đại vu sư ra tay ở thế giới phong động Long Sơn có điều hai người vô cùng mừng rỡ. Vì thế giới trong phong động này, sau khi họ sử dụng Tổ linh phụ thể, uy lực mạnh mẽ hơn bên ngoài gần phân nửa.
Thường ngày nếu họ đối mặt với đám ma thú có thể so với Thiên vị này cùng lắm chỉ chiếm chút thượng phong. Nhưng bây giờ, tung hoành giữa đám ma thú, hai người gần như có thực lực Thiên giai cấp 2.
Giang Khương bên cạnh nhìn động tác của hai người, lúc này cũng hài lòng gật đầu một cái. Từ lúc hắn cảm nhận được khí tức hậu duệ thần thú ở nơi này, cùng với thực thực những ma thú ở đây, còn cả sức mạnh bạo ngược nhưng vô cùng dư thừa trong môi trường xung quanh hắn đã dự đoán được, hai vị Đại vu sư này ở thế giới trong động sẽ rất có đất dụng võ.
Nhưng không ngờ, hai vị Đại vu sư ở đây như cá gặp nước. Sức mạnh Tổ linh phụ thể mạnh lên nhiều như vậy, xem ra, mình đưa hai vị Đại vu sư vào đây cùng thật sự không sai lầm.
Với thực lực của hai người bây giờ, cộng thêm các điều kiện môi trường ở đây,xem ra sau này càng có nhiều chỗ tốt hơn nữa.
Dưới sĩ khí phấn chấn cộng thêm bốn người Giang Khương ở bên ngoài làm loạn bầy thú, trận chiến tới nhanh kết thúc cũng rất nhanh. Chưa tới năm phút sau, rất nhiều ma thú chết, bỏ chạy. Nơi này cuối cùng cũng trở lại yên tĩnh.