Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu (Dịch Full)

Chương 276 - Chương 276:

Chương 276:

Tiết đại nhân nhìn mập mạp, giống như Phật Di Lặc, mỗi khi cười rộ lên đôi mắt híp lại, khuôn mặt mũm mĩm trông rất đáng yêu.

Ông dịu giọng, điềm đạm an ủi vợ, hai người ở bên nhau mấy chục năm, tuy thuở còn trẻ có nhiều xích mích nhưng nhiều năm như vậy, hắn đã biết rõ nên đối xử với thê tử như thế nào.

Lúc nói chuyện, ông vẫn không quên gắp một miếng trứng cuộn.

Cũng không biết gần đây sao kinh thành thi thoảng lại có đồ ăn ngon, thơm ngọt ngào ngạt, hắn ăn mãi không chán.

Tiết phu nhân trừng mắt nhìn trượng phu, nhưng lực chú ý của trượng phu đều đặt ở dồ ăn, làm bà hơi nhụt chí, giận nói: “Ta đây không phải là khó chịu sao? Nhà chúng ta dốc hết toàn lực bồi dưỡng lão đại, vốn là chuyện nên làm, ai biết lão ngũ nhà mình lại cũng có tiền đồ như vậy, nếu chúng ta không giúp nó, ta sợ sau này nó sẽ trách chúng ta thiên vị lão đại..."

Vừa lúc hôm nay trượng phu về nhà sớm, nên bà ta muốn ông giúp bà khuyên nhủ con trai, lại phát hiện trượng phu vậy mà có thể thản nhiên được như vậy!

Tiết đại nhân buồn cười nói: “Lão ngũ nhà chúng ta thiện lương, cũng không phải là đứa trẻ hay so đo tính toán, nó sẽ không trách bà, bà cho nó sống tự do vui vẻ, so với bất luận cái gì đều tốt hơn.”

Tiết phu nhân cười lạnh: “Vui vẻ? Nếu nó thật sự cưới trù nương của Tiêu gia kia làm thê tử, sau này ta xem nó ra ngoài gặp người như thế nào! Đến lúc đó nó còn có thể vui không? Đặc biệt là nhìn đại ca mình cưới một quý nữ cao môn!”

Tiết đại nhân ngượng ngùng, cũng không dễ để trả lời vấn đề này.

Đúng lúc này, nhân vật chính của cuộc nói chuyện tự mình đi tới, thiếu niên trẻ tuổi chạy nhanh, sắc mặt đỏ bừng, trong mắt lại tràn đầy sốt ruột, làm Tiết phu nhân còn cho rằng đã xảy ra chuyện gì, tim đập lỡ nhịp một chút, đứng dậy đang muốn nghênh đón.

Tiết Gia Hà khó thở chất vấn: “Nương, người đến Tiêu phủ cầu hôn mà không nói với con?!"

Tiết phu nhân cứng đờ, cười gượng một tiếng: “Là như thế này, lão ngũ, nương đúng là làm vậy, nhưng người ta lại từ chối…”

Tiết Gia Hà được xác nhận, càng tức giận đến táo bạo, từ trước tới giờ hắn luôn luôn ôn hòa, hiếm khi tức giận đến mức muốn dậm chân như hiện giờ, cũng bất chấp lễ nghi, gầm nhẹ nói: “Người điên rồi! Người nói cầu hôn nhưng là nạp thiếp cho con! Như vậy hỏi sao nàng lại từ chối? Người ta là cô nương tốt, dựa vào cái gì phải làm thiếp của con? Đây không phải là sỉ nhục sao?!"

“Nạp thiếp thì làm sao? Lấy địa vị của nàng, làm thiếp của con là đã với cao rồi, huống chi lúc trước ta còn cho nàng ta vị trí quý thiếp!” Tiết phu nhân bị nhi tử chỉ trích, cũng tức giận nói: "Nàng từ chối không phải là bởi vì không muốn làm thiếp, mà là không muốn làm thiếp của con, người ta đi về cũng Tiêu Lục Lang, thà ở Tiêu gia không danh không phận, mỗi ngày nấu ăn lấy lòng Tiêu gia bọn họ!”

Tiết Gia Hà càng tức giận: “Không phải, người nói bậy!”

Tiết phu nhân cả giận nói: “Sao ta lại nói bậy? Lúc trước cầu hôn ta nhờ phu nhân Giang gia đi đề, bà ấy trở về chính miệng nói với ta, người ta chính là nhớ nhung Lục Lang của Tiêu gia!"

“Vậy nàng cũng sẽ không làm thiếp!” Tiết Gia Hà kiên định nói.

Mặc dù quen biết nàng ấy này không lâu, nhưng hắn tin nàng không phải người như vậy, càng đừng nói lần đầu tiên gặp mặt, những đứa trẻ đó đều gọi nàng là tỷ tỷ, rõ ràng không cùng bối phận với Lục Lang Tiêu gia.

Tiết phu nhân cười lạnh: “Lấy thân phận đó của nàng, không làm thiếp thì còn có thể làm cái gì? Con nhìn xem, cho dù là con trai thứ Tiêu gia, hắn cũng cưới trưởng nữ Tống gia! Nàng là cái thá gì?”

Tiết Gia Hà đã bình tĩnh lại, muốn tiếp tục giải thích với mẫu thân đã quen dùng gia thế đối nhân xử thế là chuyện không thể nào, hắn chỉ lắc đầu: “Người muốn nghĩ sao cũng được, nhưng nương à, nhi tử tại đây nói trước, sau này hôn sự của con, người không được xen vào!”

Bình Luận (0)
Comment