Hạ quan vẫn luôn muốn tạ lỗi với Yến cô nương, không biết điện hạ có thể giúp thần sắp xếp một cái hẹn được không?”
Ánh mắt mong đợi của ông ấy chuyển từ trên người Xương Vương sang Xương Vương phi.
Tràn ngập ám chỉ.
Xương Vương phi tất nhiên hiểu được, loại chuyện này nữ nhân trong nhà nói mới là thích hợp nhất, trong lòng cũng động dung.
Nàng đã từng là Thái Tử Phi, hiện giờ là Xương Vương phi, nàng cũng biết chút chuyện của các đại thần trong kinh đô, đương nhiên biết, nhi tử trong miệng Tiết đại nhân, hẳn là Tiết Ngũ Lang vừa mới trúng cử, đang chuẩn bị thi đình.
Hắn là một nam tử ưu tú.
Tiết gia cũng có địa vị rất cao, nếu mối hôn sự này thành đối với hai bên đều có lợi.
Nàng và trượng phu nhìn nhau, sau khi xác nhận đang muốn gật đầu, A Hoành bỗng nhiên cảnh giác nói: “Không thể!”
Ba người lớn: ?
Đặc biệt là Xương Vương phi, vẻ mặt càng khiếp sợ.
Nhi tử, tiểu thí hài nhà con biết người lớn bọn họ đang thảo luận cái gì không?
Lập tức A Hoành nói với bọn họ, cậu ta không chỉ biết, mà còn hiểu rất rõ, cậu ta nghiêm túc nói: “A Xu tỷ tỷ là thẩm thẩm tương lai của Đông Đông, không thể gả cho người khác! Đông Đông sẽ tức giận, hơn nữa Tiêu lục thúc thúc đã lớn tuổi rồi, bà bà nói lúc cha từng tuổi này đã sinh con ra, Tiêu lục thúc thúc quá đáng thương, các người không thể làm A Xu tỷ tỷ gả cho người khác.”
“A!” Tiết đại nhân hít sâu một hơi, trên mặt tràn đầy kinh ngạc: “Tiểu điện hạ nói thật sao?”
Xương Vương phi kinh ngạc: “Sao ta lại không nghe nói chứ? A Hoành, sao con biết?”
A Hoành ưỡn ngực tự hào: “Con là bằng hữu tốt nhất của Đông Đông, đương nhiên là Đông Đông nói cho con!”
“Đông Đông nghe ai nói?” Xương Vương phi dịu dàng hỏi.
A Hoành suy nghĩ một chút, nói: “Hình như là Tiêu nãi nãi nói?”
Đến nước này, Xương Vương phi cảm thấy mình không cần hỏi nữa, nàng bất đắc dĩ cười cười, nhìn về phía Tiết đại nhân.
Lúc này im lặng còn hơn nói chuyện, Tiết đại nhân tiếp nhận ánh mắt của nàng, thở dài, trong lòng nói thầm, phu nhân nhà mình còn nói Tiêu gia sẽ không cho phép Tiêu Lục Lang cưới Yến cô nương làm thê tử, đây không phải là Tiêu phu nhân nhà người ta tự mình lên tiếng sao?
Quả nhiên không phải nhà ai cũng chú trọng vấn đề môn đăng hộ đối!
Ông ấy đau lòng không thôi, chỉ có thể gắp một miếng thịt lớn nơi nối bụng cá với đầu cá, chấm với nước súp, ăn vào miệng.
Vị trí này thịt cá tươi nhất mềm nhất, không có xương, cắn một miếng có cảm giác như có cái gì trơn trượt trong miệng.
Thực sự rất ngon!
Mỹ thực khiến ông ấy dễ chịu hơn một chút, nhưng vừa nghĩ đến cơ hội tương lai có thể tha hồ ăn mỹ thực đã vụt mất, ông ấy lại càng đau lòng.
A Hoành nhìn bộ phận thích nhất của mình bị cướp đi, ngây ngẩn cả người, cậu ta bẹp miệng, cảm thấy mất mát.
Nhưng nhìn vị đại nhân này hình như cũng rất buồn vì không thể cho con trai mình cưới A Xu tỷ tỷ?
Được rồi, cậu ta không tính toán với ông ấy nữa.
Ăn bộ phận khác cũng được.
Chẳng hạn như rìa bụng cá, thịt cá mềm mịn, rất dễ ăn, cắn một miếng mầm đậu nành đã chín, vừa mặn vừa nhạt, không cần ăn kèm với cơm!
*
Bữa trưa ngon lành đã kết thúc.
Sau khi Tiết đại nhân cùng Xương Vương thảo luận xong xuôi, cảm thấy mỹ mãn rồi than ngắn thở dài rời đi, trở về nói cho nhi tử tin dữ này.
Tiết Gia Hà tức khắc như bị sét đánh.
Nếu ngay từ đầu không có hy vọng thì thôi, nhưng vừa mới mất đi hy vọng, cha hắn lại châm lửa, tại thời điểm hắn cho rằng lại lần nữa có hi vọng thì mới hai ba ngày sau bị dập tắt hoàn toàn.
Yến cô nương thực sự là con dâu Tiêu gia chỉ định cho Tiêu Hoài Đình.
Hắn nhất thời cảm xúc lẫn lộn, không biết làm thế nào cho phải.
Cuối cùng hắn lựa chọn nhốt mình trong thư phòng vài ngày để bình ổn cảm xúc.
Làm Tiết đại nhân sợ tới mức mỗi ngày đều đến trước thư phòng thăm nhi tử, mãi đến ba ngày sau hắn mới bình tĩnh trở ra.