Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu (Dịch Full)

Chương 452 - Chương 452:

Chương 452:

Đông Đông đang nằm trên giường, ánh mắt liền sáng lên, nhanh tay đi qua cầm con thỏ nhìn chằm chằm mấy giây, hô lên: "Oa! A Xu tỷ tỷ, đây là của tiểu thúc thúc bện cho tỷ sao? Sao lại để dưới gối của tỷ thế? Thúc ấy từng đến phòng tỷ à?"

Yến Thu Xu: "...???"

Có thể là có thù tất báo, ban ngày Yến Thu Xu trêu Đông Đông, buổi tối bị Đông Đông đáp trả lại.

Uyển Nhi bị lời nói giật mình kia thu hút, còn gật đầu: "Đúng vậy, là do tiểu thúc thúc bện đó!"

Có lẽ tác phẩm mang theo phong cách cá nhân.

Nhưng Yến Thu Xu không rõ mấy thứ này!

Sau khi hai đứa trẻ xác định, dường như đã hiểu gì đó, nhìn Yến Thu Xu nở nụ cười kỳ lạ.

Đông Đông rất tức giận: "Trước đó, đệ bảo thúc ấy dẫn đệ đến đây, thúc ấy còn không muốn, nói là không có thời gian, kết quả lại lén đến đây!" Dường như Uyển Nhi cũng nhận ra, tức giận gật đầu: "Đúng rồi! Đây rõ ràng là gạt người, thúc ấy đã đến từ sớm!"

Yến Thu Xu: "..."

Nàng xấu hổ, nhanh chóng cướp đồ chơi trong tay hai đứa bé, tỏ vẻ hung dữ nói: "Không được nói chuyện này nữa, mau đi ngủ đi, không thì sáng mai ta sẽ không làm đồ ăn sáng cho hai đứa nhé!"

Hai đứa trẻ: "... Vâng."

Bọn chúng liếc nhìn nhau, phát hiện bí mật của tiểu thúc thúc thì thầm vui vẻ. Một người nằm trên nhuyễn tháp, một người nằm trên giường ngoan ngoãn đắp chăn, nhắm mắt lại, sau đó dùng giọng nói non nớp lừa gạt nàng.

"Đệ ngủ đây!”

“Muội cũng ngủ luôn đây!”

Yến Thu Xu cười bất đắc dĩ, vén lại chăn cho Đông Đông sau đó trở lại trên giường rồi nằm xuống. Chỉ là trong tay nàng vẫn nắm chặt đồ chơi mới cướp được. Chàng bện từ khi nào vậy nhỉ?

Chàng chỉ nhàm chán nên làm giết thời gian thôi sao?

Không thì làm sao không nói với nàng, mà đợi khi nàng dọn dẹp mới phát hiện ra? Lúc đi, Tiêu Hoài Đình đã thu dọn hết mọi thứ trên giường vô cùng ngay ngắn, nên khi Thủy Mỗi tới thu dọn cũng không sờ vào.

Yến Thu Xu nghĩ thế, nàng nhìn một lát. Sợ hai đứa bé ngủ nơi lạ sẽ bị hoảng sợ nên nàng không dập tắt nến, tia sáng hơi sáng vẫn để nàng nhìn thấy đồ trong lòng bàn tay. Mấy đồ chơi được bện bằng cỏ, hai con thỏ, hai con bướm. Ngoại trừ cánh bướm bị đè bẹp chút xíu thì những cái khác vẫn còn nguyên.

Nàng nghĩ một lúc, để bốn thứ này lên tủ đầu giường, sau đó nhắm mắt lại. Chơi với trẻ con rất tốn sức, chơi với trẻ con tập võ còn mệt mỏi hơn, nàng mệt mỏi đến nỗi tay chân rã rời, nhờ vậy mà dễ dàng chìm vào giấc ngủ.

*

Ngày hôm sau.

Khi Yến Thu Xu thức dậy là buổi sáng sớm.

Nàng ngủ sớm, lại nhanh chóng chìm vào giấc ngủ dẫn đến thức dậy cũng sớm. Nàng vừa dậy một lúc, hai đứa bé cũng thức dậy theo.

Ba người cùng mở đôi mắt mông lung buồn ngủ đi rửa mặt, mặc dù trước đó ở Tiêu phủ, nàng và hai đứa bé dính lấy nhau cả ngày, nhưng đây là lần đầu tiên cùng nhau rời giường, cùng nhau rửa mặt.

Lúc đánh răng Đông Đông còn bày đầu, cố ý hắt nước vào Yến Thu Xu, khiến Yến Thu Xu đánh mông mỗi người ba cái.

Uyển Nhi ngoan ngoãn, Đông Đông cũng ngoan ngoãn.

Yến Thu Xu thoa phấn cho hai đứa bé, nhéo gương mặt non mịn kia, liền cảm thấy hâm mộ không thôi. Trẻ con tốt như thế, làn da mềm mịn của trẻ con như này khiến cho người lớn có vung roi thì cũng không đuổi theo kịp.

Uyển Nhi bụm mặt lui lại một bước, cảnh giác nói: "A Xu tỷ tỷ! Tỷ đừng nhéo nữa, muội đã thoa phấn rồi!"

Yến Thu Xu thu tay lại, ho nhẹ một tiếng, nói: "Vậy được rồi, ăn cơm đi."

"Vâng!"

Nhắc đến chuyện này, hai đứa bé không buồn ngủ nữa, nắm tay nàng nhanh chóng đi ra ngoài.

Đến đại sảnh ngoại viện, Thẩm Bình Ngộ và Tiêu Bình Tùng đã ngồi ăn sáng ở bên trong.

Hôm qua ăn nhiều khoai tây rồi nên sáng nay ăn thanh đạm một chút, là cháo hoa thêm dưa muối hoặc đường trắng, dựa vào sở thích mà cho vào. Yến Thu Xu thích ăn dưa muối, dưa muối là do người trong điền trang làm, đậu đũa ngâm giấm, vị chua chua giòn giòn.

Bình Luận (0)
Comment