Trên thực tế, tối hôm qua Yến Thu Xu đã được bảo mẫu trong cung tắm rửa sạch sẽ, qua một ngày mệt mỏi, nàng chỉ tắm bằng bọt nước nóng cho tỉnh lại. Nàng thay bộ đồ ngủ màu đỏ, khuôn mặt xinh đẹp giờ còn có chút ửng hồng.
Tiêu Hoài Đình ngồi trên chiếc giường màu đỏ, chàng đã tắm rửa xong, đột nhiên cảm thấy không khí xung quanh có hơi nóng.
Tình cờ là Yến Thu Xu đi ngang qua Tiêu Hoài Đình. Tiêu Hoài Đình ngập ngừng vươn tay nắm lấy đôi tay nhỏ nhắn dưới lớp áo ngủ màu đỏ của nàng, lần này không bị từ chối, hai mắt Tiêu Hoài Đình lập tức sáng lên, đi theo sau lưng nàng, chăm chú nói: "Hôm nay nàng có mệt không? Ta xoa bóp cho nàng nhé?"
Yến Thu Xu thực sự rất mệt mỏi, vì vậy nàng lập tức gật đầu: "Được."
Giây tiếp theo, cơ thể nàng trở nên nhẹ bẫng, Yến Thu Xu được Tiêu Hoài Đình bế lên. Cả căn phòng màu đỏ khiến nàng choáng váng, sau đó nàng cũng không còn nhớ Tiêu Hoài Đình có xoa bóp cho nàng hay không nữa...
Cuộc sống sau khi kết hôn thực sự giống như Yến Thu Xu tưởng tượng. Tuy thân phận đã thay đổi nhưng cuộc sống của nàng cũng không có gì khác biệt lắm. Thậm chí, vì Tiêu Hoài Đình quyết định từ bỏ chức Trấn quốc công, chỉ làm tướng quân nên Tiêu gia luôn áy náy với nàng, lúc đầu Tiêu phu nhân cũng không đồng ý.
Tiêu gia trước nay chưa chính thức giao lại chức Trấn quốc công bao giờ, bởi vì phụ thân, huynh trưởng và tỷ phu của Tiêu Hoài Đình không báo thù, bây giờ địch nhân đã chết, báo thù xong mới mở đường để báo hiếu tổ tiên, giờ lại muốn thay người là nghĩa lý gì?
Nhưng Tiêu Hoài Đình vẫn cứ khăng khăng quyết định, Yến Thu Xu cũng đồng ý, hơn nữa, về năng lực chính trị, Tiêu Hoài Đình thực sự phù hợp hơn, chàng đã được đào tạo như một người thừa kế ngay từ đầu.
Sau khi thảo luận trong nội bộ Tiêu gia, họ thống nhất chuyện này, tân hoàng đế rất thân thiết với Tiêu gia, khi người nghe qua lí do cũng bằng lòng phá lệ, cho phép Tiêu Hoài Khải kế thừa chức vụ đó.
Chuyện này đối với Tiêu gia là tốt, Tiêu Hoài Đình không giỏi mấy trò ứng xử giữa người với người, năng lực của Tiêu Hoài Khải cũng đã sớm được bộc lộ.
Nhưng đối với những người bên ngoài chỉ nhìn thấy lợi ích trước mắt mà nói thì không phải như vậy, họ đều cho rằng Tiêu gia thiên vị, Tiêu Hoài Đình ngu ngốc, Yến Thu Xu xui xẻo. Họ không biết rằng tất cả những điều này là điều mà Yến Thu Xu đã dự tính trước. Nàng thực sự không thích hợp để làm quốc công phu nhân, nàng cũng không thích điều này, Tạ Thanh Vận mới là ứng cử viên thích hợp nhất.
Kết hôn nửa tháng, Tiêu Hoài Vũ trở về, chính thức trở thành Thuận Vương.
Thân là con trai của Lục quý phi, tuy Thuận Vương có công lao nhưng công đức không đáng, lại dung túng cho Lục quý phi hại vô số người, gây tội diệt quốc. Vì vậy, tân hoàng đế không thể cho hắn một thái ấp tốt, sau khi Tiêu Hoài Vũ trở về bèn đổi thái ấp ban đầu thành Tây Thành, nơi gần biên giới nước Tề - nơi này vì tiên đế ngu xuẩn mà bỏ hoang, nay lại có Thuận Vương trấn giữ.
Chu Chiêu Cần trở về Trầm gia sau đám cưới.
Vốn là Yến Thu Xu muốn giữ hắn ở lại, nhưng lần này Chu Chiêu Cần từ chối, hắn rất vui khi ở lại đó, nhưng hắn còn có một gia gia hết lòng yêu thương mình, hắn muốn chăm lo cho gia gia về sau.
A Hoành được lập làm hoàng tử, để mừng tân hoàng tử, Tiêu gia đã chủ động giao nộp binh quyền.
Tiêu gia từng nắm chặt binh quyền trong tay, bởi vì sát khí của hoàng đế trước quá rõ ràng, bọn họ đều biết nếu nhường ra thì Tiêu gia sẽ xong đời, nhưng bây giờ tân hoàng đế lại không quan tâm về những việc này, nhà họ Tiêu cũng đã chủ động bàn lại quyền hành.
Rất nhiều người đều cho rằng Tiêu gia sợ lại bị hoàng đế ghét bỏ, sớm tỏ ra trung thành là hành động có chút ngu xuẩn. Hơn nửa sức mạnh quân sự lập tức được bàn giao.