Dù sao mỗi ngày A Xu tỷ tỷ chỉ làm một ít, những người khác làm không được ngon như nàng làm.
Đột nhiên một tia sáng lóe lên trong mắt, cậu bé trịnh trọng thông báo: “Mấy ngày nữa là đến sinh thần của ta, năm ngoái bà ngoại ta mời rất nhiều người, vậy năm nay ta cũng mời các ngươi đến nhà ta.”
Nói xong, ánh mắt cậu bé thật sự chờ mong hướng về phía tiểu bằng hữu tốt nhất của mình: “A Hoành, ngươi chắc chắc phải đến, ta sẽ bảo A Xu tỷ tỷ làm thật nhiều món ngon cho ngươi ăn!”
Chu Chiêu Hoành đang tập trung ăn, nghe vậy ánh mắt càng sáng hơn, gật mạnh đầu: “Được! Ta chắc chắn sẽ đến!”
Lại nói, cũng đã gần đến sinh thần của Đông Đông.
Vừa lúc đây cũng là chuyện Giang gia đang suy nghĩ.
Sinh thần của cậu bé vào ngày mười lăm tháng chín, cậu bé sẽ chính thức bước sang tuổi thứ năm.
Chu Chiêu Cần cũng không lớn hơn hắn bao nhiêu, cũng đã được năm tuổi, Tam hoàng tử đang muốn tuyển một thư đồng cho con mình, như vậy vừa khéo có thể mượn sức từ một số đại thần thích hợp, nhưng đứa nhỏ này vừa nhìn đã biết không thể nào trúng tuyển được, vậy không lẽ những mối quan hệ xã giao kia cũng phải làm lại từ đầu?
Đương nhiên lấy cớ tuyển thư đồng, hắn ta sẽ tuyển người từ hai gia tộc trung thành với hắn ta.
Mà giữa mấy hoàng tử, Giang phụ đã chọn Tam hoàng tử vì Tam hoàng tử đã chủ động bày tỏ thành ý trước, mà trừ phế thái tử ra, duy chỉ có hắn ta đã có một hoàng tôn, những hoàng tử khác hoặc chưa có hoàng tôn, hoặc hoàng tôn còn quá nhỏ.
Giang phụ coi trọng đời sau, nếu không phải trước đây trong nhà gặp chuyện không may, khiến ông không thể không cầu xin sự giúp đỡ từ Tiêu gia, làm sao ông có thể chấp nhận việc để nhi tử ở rể?
Sau khi nhi tử qua đời, ông cũng vô cùng hối hận, vì thế sau này ông cũng rất muốn ghi tên tôn tử vào gia phả, Tam hoàng tử cũng tán thành chuyện này, điều này khiến Giang phụ như có thêm một tri kỉ.
Hơn nữa trong nhà ông còn một nữ nhi, tuy chỉ mới mười ba tuổi, tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng dung mạo xinh đẹp, nếu sau này có thể gả cho Tam hoàng tử, hơn nữa Đông Đông cũng trở lại Giang gia rồi, sẽ có không ít lợi ích, ít nhất nữ nhi của ông có thể trở thành một phi tử trong cung.
Sau đó chỉ cần ông tiếp tục cố gắng, nói không chừng ông còn có thể chạm tay đến vị trí quốc trượng.
Vì thế ông thật sự muốn Đông Đông có mối quan hệ tốt đẹp với Nhị hoàng tôn.
Có hai lớp vỡ lòng, ban đầu hai đứa trẻ vốn không cùng lớp, nhờ việc ông thường xuyên qua lại với Tam hoàng tử, quan hệ giữa hai người rất tốt đẹp nên hai đứa trẻ mới được phân vào một lớp, chỉ tiếc dù đã hao tổn không ít công sức dàn xếp như vậy, nhưng nếu không thể khiến hai đứa nhóc thân thiết với nhau, mối quan hệ giữa ông và Tam hoàng tử cũng chỉ là tạm bợ.
Nguyên nhân chính là vì Tiêu gia luôn hắt gáo nước lạnh lên Tam hoàng tử, thỉnh thoảng Tam hoàng tử cáu gắt với Tiêu gia cũng bị nhi tử nhìn thấy, dần ghi nhớ trong lòng, vì thái độ của đứa nhỏ với Đông Đông mãi không khá hơn chút nào, mà Đông Đông cũng không phải kiểu người nhiệt tình, mối quan hệ giữa hai bên cứ hời hợt mãi như vậy, cho đến hiện tại, cũng nhờ chút đồ ăn ngon mà quan hệ hai bên mới được cải thiện phần nào.
Ngay từ đầu, Giang mẫu cũng không quá cố chấp với chuyện này, chỉ nói khi nào Đông Đông được nghỉ thì hãy quay về Giang gia, mà sinh thần của Đông Đông vừa khéo trùng vào kì nghỉ sắp tới.
Lúc này sinh thần càng lúc càng gần, Giang gia cũng bắt đầu chuẩn bị.
Tuy thế lực của Giang gia nhỏ hơn Tiêu gia rất nhiều, nhưng trước đây từng tổ chức sinh thần cho Đông Đông, không ít người vì nể mặt Tiêu gia nên cũng đến tham dự.
Vì vậy đợi đến khi công việc dần ít đi, Giang gia bắt đầu cử người đi khắp nơi đưa thiếp mời.