Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 297

Chương 297

Bụp!

Anh ta quỳ phụp xuống đất, cúi gằm mặt không dám lên tiếng.

“Cậu Tần, tôi biết con trai tôi có điều không phải, cậu đừng chấp kẻ tiểu nhân, có thể nào nể tình chút được không?”, Phùng Thiên Vũ lên tiếng.

Tần Cao Văn nhìn Phùng Thiên Vũ và nói: “ Bảo cậu ta đứng dậy đi”.

Anh không muốn truy cứu sâu.

Nghe Tần Cao Văn nói vậy, Phùng Thiên Vũ mới thở phào.

“Cảm ơn cậu Tần, cảm ơn”

“Ừ!”

Tần Cao Văn bước vào trong biệt thự, hôm nay anh ăn mặc vô cùng sang trọng, rõ ràng là trông hết sức khác biệt và nổi bật giữa đám đông \.

Có không ít ánh mắt đổ dồn về phía Tần Cao Văn, không phải họ bị thu hút bởi sức hấp dẫn của anh mà là còn vì hiếu kỳ.

Vì một người như vậy thì sao lại có đủ tư cách tới dự buổi tiệc nhà họ Phùng chứ?

Quan trọng hơn là Phùng Thiệu Thiên còn tỏ là vô cùng tôn kính với anh, luôn đối đãi một cách chu đáo.

Có phải là đầu óc Phùng Thiệu Thiên có vấn đề không vậy?

Tần Cao Văn ngồi trên ghế sô pha: “Không cần phải như vậy”.

“Cậu Tần, sao cậu lại nói như vậy chứ? Có thể phục vụ cậu là vinh hạnh của tôi”.

Tần Cao Văn nói: “Dù thế nào thì giờ ông cũng là ông chủ, ông vẫn còn những việc quan trọng hơn cần phải xử lý, không cần cứ lòng vòng quanh tôi làm gì”.

“Vậy cậu Tần, tôi xin phép thất lễ nhé”.

Ông ta cung kính nói với Tần Cao Văn.

“Ông đi bận đi”.

“Cảm ơn cậu Tần”.

Thực ra hôm nay Phùng Thiên Vũ vẫn còn chút chuyện cần phải xử lý, ông ta vốn định dành hết thời gian cho Tần Cao Văn nhưng anh đã nói rõ ràng như vậy thì ông ta cũng không muốn để Tần Cao Văn làm khó mình nữa.

Càng lúc càng có nhiều người chỉ chỉ trỏ trỏ về phía Tần Cao Văn.

“Gã đó là ai vậy? Sao tôi thấy quen thế?”

“Tôi cũng không biết, hình như đã gặp ở đâu rồi”.

“Nhưng hình như tôi không có ấn tượng gì cả’.

Mỗi người một suy nghĩ.

Nhưng trong mắt bọn họn, Tần Cao Văn chỉ là một tên hề.

Tần Cao Văn không thèm quan tâm khi người khác chỉ trỏ mình, anh lấy một ly rượu, lặng lẽ thưởng thức.

“Đã nói đừng có làm phiền rồi mà”.

Tần Cao Văn đột nhiên nghe thấy một giọng nữ vọng tới, vừa dịu dàng lại vừa ngọt ngào.

Tần Cao Văn lập tức bị thu hút, anh ngẩng đầu nhìn thì thấy một cô gái với dáng người duyên dáng, mặc váy liền thân màu lam đang đứng trước mặt gần đó.

Bình Luận (0)
Comment