Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 377

Chương 377

Sau khi Mã Linh Nhi ly hôn với Từ Hạo cũng đau buồn một thời gian. Nhưng sau này cô ta đi nước ngoài du học, tình cờ gặp được con trai chủ tịch công ty Thái Dương – Kim Vũ Phi. Mã Linh Nhi cố gắng dùng hết mọi khả năng, cuối cùng cũng tán đổ Kim Vũ Phi.

Sau thất bại lần trước, Mã Linh Nhi đã đúc kết được kinh nghiệm. Bây giờ Kim Vũ Phi đối với cô ta có thể nói là nói gì nghe nấy.

“Chồng à… Lát nữa phải làm thế nào, chồng đừng quên đấy”.

Kim Vũ Phi ngồi bắt chéo hai chân trên ghế sofa, nói: “Vợ cứ yên tâm, lát nữa anh nhất định sẽ cho em nở mày nở mặt”.

Cho dù đã qua lâu như vậy, cơn oán hận của Mã Linh Nhi đối với Vương Thuyền Quyên vẫn không hề giảm bớt, ngược lại càng thêm mãnh liệt.

Khi quay về thành phố Minh Châu, Mã Linh Nhi vô tình biết được tin công ty Vương Thuyền Quyên sắp phá sản mà phấn khởi không thôi.

Cô ta chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, cuối cùng cũng có thể sỉ nhục Vương Thuyền Quyên một trận.

Không bao lâu sau, Vương Thuyền Quyên từ trong phòng đi ra. Khi Kim Vũ Phi nhìn thấy cô, đôi mắt lập tức lóe sáng.

Người phụ nữ này thật là xinh đẹp!

Vương Thuyền Quyên nhìn Mã Linh Nhi, có chút kinh ngạc: “Sao lại là cậu?”.

Mã Linh Nhi đứng lên, khoanh hai tay trước ngực, đi giày cao gót đến trước mặt Vương Thuyền Quyên, trên mặt tràn đầy đắc ý và kiêu ngạo.

“Có phải cậu không ngờ người đến đây hôm nay là tôi không?”.

Vương Thuyền Quyên hỏi: “Qua đây tìm tôi có việc gì?”.

Mã Linh Nhi trả lời: “Nghe nói bây giờ công ty của cậu đang gặp nguy cơ xoay vòng vốn rất nghiêm trọng, bạn trai tôi có thể giúp cậu giải quyết vấn đề này”.

Biết được tin tức này, Vương Thuyền Quyên không vui vẻ gì mấy.

Tiếp xúc với Mã Linh Nhi bao nhiêu năm nay, cô hiểu rất rõ tính cách của cô ta, chắc chắn cô ta sẽ không vô duyên vô cớ chạy đến đây giúp đỡ cô.

“Mau nói đi, điều kiện là gì?”.

Mã Linh Nhi cười đáp: “Tôi rất thích nói chuyện với người thông minh như cậu đấy. Đơn giản thôi, chỉ cần hôm nay cậu quỳ xuống trước mặt tôi dập đầu ba cái, sau đó kêu tiếng chó, tôi sẽ nói bạn trai tôi cho cậu hai mươi triệu tệ”.

Số tiền này Mã Linh Nhi đã tính toán kỹ càng. Mặc dù không tính là quá nhiều, nhưng đã đủ để Vương Thuyền Quyên giải quyết chuyện trước mắt.

Thấy Vương Thuyền Quyên không nói gì, khuôn mặt không có bất kỳ biểu cảm nào, Mã Linh Nhi lại nói: “Tôi biết có khi cậu cảm thấy chồng của cậu hoàn toàn có thể giải quyết những vấn đề này, căn bản không cần sự giúp đỡ của bất kỳ ai”.

“Nhưng cậu đừng có quên công ty này là do bản thân cậu mở ra, nếu có bất cứ chuyện gì cũng đều cần Tần Cao Văn ra mặt, vậy nhân viên cấp dưới của cậu sẽ nghĩ sao về cậu?”.

“Bọn họ sẽ cho rằng Vương Thuyền Quyên cậu chỉ là một bình hoa di động, ngoài xinh đẹp ra thì chẳng được tích sự gì cả, bọ họ sẽ không tín phục cậu đâu”.

“Trong mắt bọn họ, cậu chính là loại vô tích sự”.

Từng câu từng chữ mà Mã Linh Nhi nói ra khá là cay độc, nhưng lại cũng có lý.

Bình Luận (0)
Comment