Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 605

Chương 605

Tần Cao Văn cắt ngang lời của bà chủ quán: “Nếu như tôi không nhìn thấy thì thôi, còn tôi đã thấy rồi thì không thể làm ngơ được”.

Có không ít người bật cười giống như nghe thấy chuyện phiếm vậy.

Tần Cao Văn sẽ chịu thiệt là cái chắc.

Bà chủ quán tỏ ra nóng ruột lắm: “Thôi bỏ đi người anh em. Đây thật sự là những người mà anh không động vào được đâu. Anh mau rời đi”.

Tên mập nhổ thêm bãi nước bọt nữa.

“Đã đắc tội với ông rồi, giờ muốn đi, không dễ vậy đâu. Không phải là mày thích bị đánh cho sưng mặt hay sao? Hôm nay ông sẽ cho mày một trận ra trò”.

Ngay sau đó hắn hạ lệnh, đám đàn em đồng loạt lao lên vây lấy Tần Cao Văn.

Tên mập đi tới trước mặt Tần Cao Văn, chống nạnh chửi: “Giờ ông cho mày một cơ hội. Nếu như mày chịu quỳ xuống sủa tiếng chó thì chuyện vừa rồi coi như xong. Nếu không tao sẽ dóc xương mày cho chó ăn đó.”

Bà chủ vội vàng đứng chặn trước mặt Tần Cao Văn: “Thôi bỏ đi, chuyện này không liên quan gì tới anh. Tôi đồng ý nộp phí bảo kê cho bọn họ”.

“Giờ muộn mất rồi”.

Tần Cao Văn đẩy nhẹ cô gái ra phía sau để bảo vệ: “Cô cứ yên tâm, đám rác rưởi này chẳng làm gì nổi tôi đâu, tôi biết chừng mực lắm”.

Tên mập tỏ ra khinh thường.

“Anh em, ra tay”.

Cùng với mệnh lệnh của tên mập, đám còn lại đều giương nắm đấm lao về phía Tần Cao Văn. Trong tay chúng có người còn cầm cả vũ khí.

Hầu như tất cả mọi người đều có thể tưởng tượng ra cảnh tượng Tần Cao Văn răng môi lẫn lộn ngay sau đó.

Thế nhưng tình huống đối ngược hoàn toàn đã xảy ra.

Rầm rầm!

Hai bóng đen bay bật ra ngoài, đập mạnh vào bức tường.

Ầm ầm ầm!

Sau đó thêm một vài bóng hình nữa văng mạnh xuống đất. Từng tên một bị quăng xuống bàn, lên tường, trần nhà với những âm thanh cực kỳ nặng nề vang lên bên tai.

Cảnh tượng trước mặt khiến đám đông nín thở. Bọn họ há mồm trợn mắt với biểu cảm không dám tin. Dù là ai thì cũng không ngờ rằng Tần Cao Văn lại có sức chiến đấu đáng sợ như vậy.

Những người đó căn bản không kịp trả miếng.

Bọn chúng ôm ngực, ôm mặt với vẻ đau đớn. Thực lực Tần Cao Văn vừa thể hiện thật kinh người.

Khoảng hai, ba phút sau cả đám đã bị hạ gục. Đám đông nhìn Tần Cao Văn với vẻ hãi hùng.

Đám thuộc hạ của tên mập đều được huấn luyện bài bản cả nên tên nào tên nấy có thực lực vô cùng đáng gờm.

Vậy mà nào ngờ Tần Cao Văn lại có thể đánh gục chúng dễ dàng như vậy.

Tên mập chỉ vào Tần Cao Văn.

“Ai?”

Tần Cao Văn khoanh tay trước ngực, đi về phía tên mập: “Tôi là ai không quan trọng. Quan trọng là hôm nay anh chết chắc rồi”.

Bình Luận (0)
Comment