Bồ Có Muốn Nghe Một Chút Truyện Kinh Dị Không

Chương 60

Ghi chép nhanh của một người đàn ông bận rộn.Tôi thức dậy đúng 6 giờ sáng. Đánh răng rửa mặt, trang phục chỉnh tề. Kiểm tra đủ thứ giấy tờ trong cặp táp, nấu bữa sáng cho vợ, tôi hôn khẽ lên trán , đắp chăn cho cô ấy , và bắt đầu đi làm.Mọi người luôn nghĩ tôi quá bận rộn, nhưng tôi thích thế, tôi muốn để cái đầu và bản thân luôn phải hoạt động thật nóng, nếu nguội đi sẽ vô vị làm sao. Sếp thông báo tôi được thăng chức, tối nay mở tiệc. Nhưng trước khi ngồi vào cái ghế tựa bọc da kì đà, tôi vẫn còn bao nhiêu việc phải giải quyết.Cô đồng nghiệp pha cho cốc cà phê, nhìn tôi đắm đuối. Chưa chồng, xinh đẹp, công ty tôi có rất nhiều nàng như thế, nhưng tôi yêu vợ tôi hơn nhiều.Đồng nghiệp nhờ vả tôi chỉ bảo đủ thứ việc, trong khi kí một vài giấy tờ và sắp xếp lại mớ hỗn độn họ bày bừa ra, tôi tranh thủ ăn bữa trưa.Buổi chiều công ty họp, tôi đề xuất ra vài ý tưởng mới nảy ra trong đầu và được nhiệt liệt hưởng ứng, sếp tranh thủ thông báo tiệc mừng lên chức của tôi, cả phòng bắt đầu náo loạn.Nâng ly và nâng ly, tôi uống đến mềm người. Ai đó hô hoán chúc mừng " Tôi, người đàn ông đáng mơ ước của năm". Tôi kéo người đó lại gần, bắt tay lia lịa.Đêm mới về đến nhà. Tôi uống gần hết một chai nước, bốc mấy miếng bánh mỳ ốp la làm ban sáng cho vợ, còn nguyên nhưng nguội ngắt...Tôi làm vệ sinh qua loa, mệt nhọc leo lên giướng, gần như kiệt sức."Em có thấy giường bốc lên mùi khó chịu không?"Tôi hỏi vợ. Cô ấy vẫn quay lưng về phía tôi." Thôi được, mai anh sẽ trải drap khác."Chỉnh lại tư thế nằm khác cho cô ấy, tôi vén cao chăn lên tận cằm..

Hết một ngày.





----

• Nhiều người sẽ suy đoán rằng ông này giết vợ, nhưng không phải mà là yêu quá nên vợ đã chết mà vẫn để xác vợ bên cạnh ngủ chung ( chết lâu lắm nên mới bốc mùi )

Bình Luận (0)
Comment