Bỏ Ngươi Cưới Ai

Chương 9

Tập đoàn khách sạn quốc tế lấy kinh doanh du lịch là trọng yếu. Ở lục đảo, khách sạn mới khánh thành chưa mở cửa đón du khách, cách đây hai ngày còn đang bận công tác ở nước ngoài thân là tổng giám Chung Tâm Du của tập đoàn Á Châu, sáng sớm đã bay từ Hàn Quốc trở về Đài Loan đối với công tác chuẩn bị trong ngoài khách sạn đã được hoàn tất đâu vào đấy chỉ cần kiểm tra thêm lần cuối. Dù vậy cũng thật bận rộn a! Một mặt cầm điện thoại bảo nhân công đến tu sữa những chỗ còn chưa tốt, một mặt phải xem xét các hợp đồng cần phải kí kết gấp, còn phải chuẩn bị tinh thần ứng phó với phóng viên các loại vấn đề vào tối mai.

Bọn mình bận gần chết, đi theo phía sau lại là con gái nuôi của phu nhân tổng tài, có thể tuỳ ý ở bất cứ đâu trong khách sạn, quẩn quanh đi lại ở đại sảnh dọc đường đi cứ quấy nhiễu làm cho bên tai cô không được thanh tĩnh, không thể chuyên tâm vào làm việc.

" Cậu thật thích Chu Lập Nghiệp, đó là đáp án chính xác." Chung Tâm Du gõ gõ đôi giày cao gót xuống nền nhà, giơ bàn tay mềm mại chuẩn xác chỉ hướng cửa. "Không cần ở đây gây trở ngại công việc của tớ về nhà ăn cơm, ngủ sớm cho mình —"

Cô là.. cô không trả lời được......

Nhìn cô gái trước mặt bình thường đĩnh đạc, tác phong làm việc rất giống nam nhân, gặp gỡ nữ nhân tỏ tình hay khi bạn trai bắt cá hai tay đều có thể dễ dàng xử lý sự tình chính là La Mật Âu, hiện tại bộ dáng gì thế kia?

Chính mình bất quá nói bạn thích Chu Lập Nghiệp thế nhưng tiểu Âu lập tức im lặng mím môi như sắp bật khóc, mở to một đôi mắt ngập nước nhìn chính cô giống như đã chịu nhiều ủy khuất chẳng biết vì sao lòng lại nổi lên một trận áy náy.

" Được rồi, được rồi!" Chung Tâm Du giơ hai tay lên cao đầu hàng. "Lúc tan tầm mình cùng cậu đi ăn cơm, mặc cậu muốn nói gì, nói bao lâu tớ đều nghe hết, tớ sẽ nghe thật cẩn thận, kỹ càng rồi tỉ mỉ phân tích lúc đó sẽ đưa ra đáp án tốt nhất, cậu ngàn vạn lần không nên như vậy nha."

"Ừm."

La Mật Âu gật gật đầu, xem như đồng ý điều kiện trao đổi.

Không muốn làm cho bữa ăn thêm căng thẳng, Chung Tâm Du cố gắng an phận ngồi lắng nghe chăm chú La Mật Âu nói về vấn đề Chu Lập Nghiệp đột nhiên mãnh liệt theo đuổi, suốt cả buổi im lặng không có phát biểu ý kiến mãi đến khi dùng bữa xong hai người cùng nhau trở lại khách sạn đã ở từ mấy ngày nay cô mới thận trọng nói ra đáp án cuối cùng của mình cho bạn tốt.

"Cậu thích Chu Lập Nghiệp, đã phân tích xong."

Cô cũng biết đáp án sẽ là như vậy, sự thật là như thế ư!. Cách đây ba ngày cô cũng có đáp án như thế.

"...... Bạn bè có thể thích nhau sao?"

Lần trước đã bị dọa qua một lần, lúc này La Mật Âu bình tĩnh suy xét vẫn còn muốn đấu tranh gay gắt với ý nghĩ này.

" Như hai người bình thường yêu nhau — cậu trừng mắt với tớ cũng vô dụng. Tớ chỉ là ăn ngay nói thật." Chung Tâm Du biết tính bạn chịu mềm không chịu cứng, chưa bao giờ cúi đầu trước thế lực xấu.

" Không có khả năng!" La Mật Âu có chết cũng không thừa nhận.

"Thật thì sẽ là như vậy, không phải thì sẽ là không phải, cãi thì có ích lợi gì? Gạt được người khác cũng không lừa được chính mình." Chung Tâm Du nhìn bạn tốt thở dài. "Năm đó mình cùng Dĩ Luân ly hôn, ngay cả chính mình còn không chịu thừa nhận bản thân còn thương hắn, cậu lúc đó chẳng phải đã mắng mình như vậy sao?"

Nói ra mấy câu đó làm cho La Mật Âu á khẩu không cãi lại được.

" Mình từ sớm nói qua hai người vốn là trời sinh một đôi, ai nhìn vào cũng cho là tình yêu cuồng nhiệt kí, hiện tại chính là xác định rõ ràng tình cảm của cả hai nhưng mà hai người chưa từng nghĩ qua muốn thừa nhận tình cảm của chính mình, khi nói đến việc thích đối phương đều là không có khả năng, giờ thật tốt lắm bên cạnh cậu có người hộ hoa sứ giả*, Chu Lập Nghiệp mới sáng mắt ra muốn biến thành quan hệ tam giác tình yêu, tự chuốc lấy phiền toái."

"Mình nghe ra hình như cậu đang vui sướng khi người gặp họa? La Mật Âu dò hỏi.

"Không tệ, còn nghe ra được." Cái này đương nhiên là nói đùa. "Hiện tại cậu phải cẩn thận giải quyết vấn đề chia tay với Kha Dục Nhân, nếu xử lý không tốt thì tình bạn cũng không còn, tệ hơn có thể trở thành kẻ thù của nhau."

" Cậu muốn nói đến "cừu gia" khủng bố như vậy để minh họa sao?"

Cô nghe qua liền rùng mình. "Mình là nói thật, Kha Dục Nhân không phải nhân vật đơn giản." Chung Tâm Du thở dài. "À, thời gian trước mình vốn có việc kinh doanh liên hoan đến hắn, cạnh tranh rất ác liệt tới mức đấu với nhau một trận sứt đầu mẻ trán, căn bản bị công việc bù lu quấn lấy người nên không có thời gian liên lạc với cậu, bằng không mình tuyệt đối ngăn cản cậu cùng Kha Dục Nhân kết giao."

" Vì cái gì cậu không có thiện cảm với Dục Nhân như vậy? Trong khoảng thời gian này, hắn đối xử với mình tốt lắm, người nhà của hắn cũng thân thiết nữa."

La Mật Âu thật sự không hiểu, từ hôm gặp mặt khi nói đến chuyện chính mình cùng Kha Dục Nhân đang tìm hiểu, bạn tốt liền lắc đầu ngao ngán, nói cô thật sự là hợp với câu: "Lựa lại lựa rốt cục nhặt một cái hoa tâm bá vương."

Chính là nói về nhân phẩm, nói về bằng cấp, về diện mạo, về gia thế, giống như ba mẹ cô nói Kha Dục Nhân thật sự không có thích hợp, cô cũng cảm thấy được như vậy chính là.......

Cô thực cố gắng toàn tâm đi yêu Kha Dục Nhân nhưng là cảm giác trong lòng rõ ràng không có tiến triển rất lạ a! Hắn làm cô xúc động nảy sinh một chút cảm tình với hắn, cho nên hai người hẹn hò thử, chỉ là cùng nhau ăn cơm với cha mẹ đối phương, cô còn chưa chuẩn bị tâm lý gì cả đã bị lời thổ lộ của Chu Lập Nghiệp làm cho xáo trộn, cô không còn lòng dạ nào muốn tiếp tục nữa.

"Lần trước ở bữa tiệc xã giao gặp qua hắn vài lần, bên người mang theo bạn gái đều là mỹ nữ, cùng cậu căn bản là hoàn toàn tương phản, nói hắn đột nhiên đổi khẩu vị đối với cậu nhất kiến chung tình! Mình thực hoài nghi. Huống hồ hắn là con trai độc nhất của Kha gia, sống hưởng lạc ăn chơi đã quen sẽ không có cá tính ngoan ngoãn tùng với một nữ nhân, cậu nói mẹ hắn đối với cậu thực thân mật, gần gũi càng khó tin hơn, năm trước bà ta đến chi nhánh ở Pháp bốn ngày, không một ngày nào làm cho nhân viên sống dễ thở, hống hách đến mức đáng ghét chính mắt mình chứng kiến. Bà ta đối với cậu tốt, tám chín phần là —"

Chung Tâm Du bỗng dưng im miệng.

Tất cả đều là dự đoán của cô cần phải chờ xác nhận rồi nói sau, dù sao La Mật Âu rất mềm yếu, thiện lương! Nếu có thể, cô hy vọng Kha Dục Nhân thật sự bị bạn tốt hấp dẫn, mà không phải có ý đồ thương tổn bạn cô.

"Tám chín phần là như thế nào?"

"Không có gì, dù sao mình cảm thấy Kha Dục Nhân không hợp với cậu. Mình sẽ nhờ Dĩ Luân giúp tra ra một việc, mình khi nào còn chưa đồng ý cậu không được phép cùng hắn tiến thêm một bước." Cô bỗng nhiên nói rất nhỏ. "Bất quá dựa vào tính cách của cậu hẳn là sẽ không bắt cá hay tay chứ?"

"Ai da...mình không biết!" La Mật Âu khó chịu lăn lộn ở trên giường. "Chu Lập Nghiệp chết tiệt, thối tha Chu Lập Nghiệp, đều là hắn hại mình đau cả cái đầu, phiền chết đi được!"

Được rồi...... La Mật Âu yêu Chu Lập Nghiệp, kỳ thật đó cũng là đáp án giãy dụa của chính cô.

Mặc dù cô đã cảnh cáo Chu Lập Nghiệp không được trực tiếp tìm Kha Dục Nhân nói chuyện, cũng không có làm cho cha mẹ hai nhà phát hiện chuyện hắn đang theo đuổi cô, hơn mười ngày nay mỗi ngày hắn không ngừng gửi tin nhắn thổ lộ vào di động của cô, nếu cô không phúc đáp buổi tối hắn sẽ trực tiếp qua nhà cô, cùng ba mẹ cô "nói chuyện phiếm".

Hơn nữa hắn nghề nghiệp tự do! Thật sự rất nhàn rỗi, bất cứ lúc nào nghĩ đến liền kéo cô đi ra ngoài "hẹn hò", không có việc gì lại dùng ánh mắt có sẹt điện tần suất cao để nhìn cô đến đầu váng mắt hoa, còn nói gì bỏ phí ba năm giờ phải tận dụng triệt để muốn nơi đó sờ một chút, mắng hắn không nghe, hắn cũng không sợ hại cô lúc nào cũng bị sung huyết não, mỗi ngày vừa thấy hắn đến, trái tim liền tự động đập rất nhanh liên hồi, muốn nói không động tâm thật là gạt người.( anh Chấn jo mới hồ ly kiêm đại sắc lang sờ là một tí là sờ chỗ nào, chị Âu cũng thiệt là nói thế xx sao hiểu đây!?)

Chính là cô thật sự không muốn cùng hắn từ bằng hữu biến thành tình nhân, ngày nào đó hắn không thương cô nữa, phải chia tay, ai có thể cam đoan hai người còn có thể trở lại như lúc ban đầu, tiếp tục làm bằng hữu đến già?

Thế nhưng Chu Lập Nghiệp nếu vẫn tiếp tục theo đuổi cô áp đảo như vậy, cô khẳng định là không thể chống đỡ thêm được.

"Tóm lại cậu thật sự thương hắn, không thương thì sao vì hắn phiền não được? Nói cậu quá ngu ngốc, tình bạn cùng tình yêu mà cũng không phân biệt được rõ ràng, cậu còn không dám tin."

La Mật Âu tức giận trừng mắt. "Cậu cho là mình là phụ nữ có thai nên có đặc quyền ném đá xuống giếng sao?"

"Không phải sao? Bằng không cậu dám làm gì mình? Chung Tâm Du cười hì hì, cố tình phớt lờ bản thân đang mang thai ba tháng. "Dưỡng thai là quan trọng, thân là mẹ đứa nhỏ mình chỉ có thể ăn ngay nói thật."

"Mang thai vốn lớn nhất." La Mật Âu vẻ mặt đau khổ cười." Cậu tiếp tục, muốn mang tảng đá, núi đá đều được, không cần khách khí."

"Được rồi, không quở trách cậu nữa. Bất quá chuyện cậu đối xử với Chu Lập Nghiệp có động tâm là thiên chân vạn thực*, mặc kệ Kha Dục Nhân là người tốt hay xấu. Trong lòng cậu đã yêu người khác hẳn là sẽ không tiếp tục cùng hắn dây dưa, không có cảm giác cũng đừng có gượng ép bản thân, ngày mai liền chia tay với hắn đi, sau đó "La Mật Âu cùng Chu Lập Nghiệp"... đây là chuyện vui tốt nhất mà mình muốn nói với cậu."

La Mật Âu vừa mới lăn lộn ở giường đầu tóc rối tung ngồi dậy, cắn môi dưới, lại suy nghĩ, thật lâu sau, thở hắt một hơi thật dài.

Bạn tốt nói đúng, lúc trước bởi vì tất cả mọi người nói Kha Dục Nhân là đối tượng kết thân không tồi, cô cũng cho rằng hắn có điểm tốt! Liền cùng hắn kết giao, chính là mấy tháng gần đây cô đối với hắn chỉ có cảm giác bằng hữu còn ngoài ra không có thêm cảm giác gì nữa.

Giống nhau là muốn cùng cô từ bằng hữu biến thành tình nhân, khi Kha Dục Nhân thổ lộ tình cảm cô chỉ cảm thấy ngạc nhiên buồn cười, đối với lời tỏ tình của Chu Lập Nghiệp lại gây cho cô một cảm giác xúc động mãnh liệt khó có thể tưởng tượng, thắng bại đã phân. Một khi đã như vậy, cố gắng cũng chỉ làm lãng phí thời gian của đối phương, làm cho Kha Dục Nhân thương tổn lớn hơn nữa.

Thời gian này, cô cố ý giảm bớt cuộc hẹn của hai người, cho dù gặp mặt luôn không thoải mái, không tự chủ được lại nhớ tới Chu Lập Nghiệp, nhưng là Kha Dục Nhân vẫn như cũ kiên nhẫn tận tâm với cô, càng thêm săn đón làm cho làm cho cô thấy rất áy náy, có lẽ nên sớm chủ động chia tay thì tốt hơn, mà không phải bắt buộc chính mình tiếp tục cố gắng thương hắn, lấy hắn làm cớ trốn tránh việc Chu Lập Nghiệp theo đuổi, mới là chân chính đối lẫn nhau quyết định tốt nhất.

"Hảo, ngày mai tớ liền hẹn Dục Nhân nói rõ việc chia tay."

" Làm được như vậy là ổn rồi!" Chung Tâm Du giơ hai tay đồng ý. "Tớ nói trước, ngày cưới của cậu cùng Chu Lập Nghiệp nhất định phải tổ chức trước khi mình sinh đó —"

" Tớ không tính cùng hắn kết giao."

" Vì cái gì?"

" Bởi vì tớ muốn 40 tuổi mới kết hôn nếu cùng hắn kết giao lập tức sẽ bị cha mẹ hai bên bức hôn, mình mới không cần." La Mật Âu tìm lý do cho qua chuyện, ngượng ngùng không dám nói ra lý do tối quan trọng vì chính mình sợ hãi sẽ mất đi Chu Lập Nghiệp vĩnh viễn.

" Cậu sao vậy? Cũng không phải là tiểu nữ sinh mười bảy mười tám tuổi chứ cậu cũng thiệt là —"

" Dù sao mình cũng đã đáp ứng cậu, cùng với Kha Dục Nhân chia tay, kế tiếp làm cho chính mình bình tĩnh suy nghĩ một chút cũng không có quá đáng lắm đâu? Là cậu nói. Cảm tình không thể gượng ép, cũng không thể chỉ vì xúc động nhất thời bằng không sẽ là hại người hại mình, không phải sao?"

Chung Tâm Du bị phản bác e rằng chỉ có chống chế vài câu nói.

"Nói cũng đúng." Cô cảm khái nói: "Yêu nhau dễ ở chung mới khó bởi vì quá thân cận, quá quý trọng, mỗi thứ đều lấy hắn làm trọng tâm, có vui vẻ cùng bất an cũng vì vậy mà gia tăng gấp bội, ngọt ngào cùng tương tâm cũng có. Chu Lập Nghiệp đối với cậu mà nói không phải bạn bè bình thường, nếu quyết định cầm tay hắn đi về phía trước cậu tốt nhất nên cẩn thận suy nghĩ nhiều một chút, chuẩn bị tâm lý thật tốt."

La Mật Âu kinh ngạc chăm chú nhìn bạn tốt rất là trải nghiệm, biết chính mình cố ý giấu diếm không đề cập tới nhưng trong lòng cô hiểu được chính là không dám nói ra bất an của bản thân mà thôi.

" Mình cũng hy vọng lúc này đây cậu cùng Dĩ Luân có thể sống bên nhau đến già." Cô cười, cái mũi có điểm chua xót.

" ừa, hy vọng chúng tớ một nhà ba người nhất định sẽ hạnh phúc cho cậu xem." Chung Tâm Du ôm cổ bạn "Tiểu âu! Thực xin lỗi, làm cho cậu lo lắng nhiều năm như vậy, cũng hại cậu sợ hãi với tình yêu, bất quá mình tin tưởng, tình yêu của cậu nhất định sẽ không giống tớ nhiều chông gai khó khăn như vậy, cậu nhất định nhận được hạnh phúc thật sự."

Thật vậy chăng?

Hạnh phúc thật sự là Chu Lập Nghiệp sao?

La Mật Âu phát hiện trừ bỏ xác nhận tình cảm của bản thân thật sự động tâm với Chu Lập Nghiệp, bước tiếp theo cô vẫn mờ mịt không biết hành động như thế nào.

Hôm sau vừa lúc là chủ nhật!

La mật âu xác định chính mình tuyệt đối không có biện pháp hành động giống TV như vậy, muốn chia tay còn phải gọi điện hẹn đi ăn cơm, khi nói chuyện điện thoại lại rất lạnh nhạt, có vẻ như không có đủ thành ý, chỉ là nên nói việc chia tay cùng Kha Dục Nhân như thế nào đây khiến cho cô một đêm suy tư mất ngủ.

Kết quả, cái đầu đơn thuần của cô quả nhiên nghĩ không ra sáng kiến hay ho gì, cuối cùng chỉ có thể hẹn Kha Dục Nhân đi uống cafe, cô thật không có can đảm nói với chủ quán giúp cô giữ lại chỗ ngồi cạnh cửa, chỉ sợ vạn nhất Kha Dục Nhân chịu kích thích quá lớn, ôn nhu biến thành ác ma tức giận đến muốn đánh mắng cô mà chính mình cũng không thể ra tay đánh trả, ít nhất còn có thể bỏ chạy.

Ô~~ đều do Chu Lập Nghiệp hại!

Cô từ nhỏ đến lớn đều là người tốt, khi yêu thì một lòng một dạ đổi lại chỉ là bị người bỏ chạy, chưa từng có ý muốn bỏ rơi ai chính là mấy ngày này Chu Lập Nghiệp quả thực giống như yêu quái thực đáng sợ, vô luận cô đi đến đâu, đang ở chỗ nào đều có biện pháp bắt lại, trực tiếp đem người dính lấy cô không có buông tha.( Chiến dịch giữ lấy tình yêu của anh ấy mà chị!)

Rõ ràng trên danh nghĩa bạn trai của cô vẫn là Kha Dục Nhân vậy mà trái tim không tự chủ được mà đi theo Chu Lập Nghiệp, mặc kệ là ai lên tiếng tra hỏi cô là đang bắt cá hai tay có phải hay không?

A, đầu cô trống rỗng, bước chân nặng nề....

*hộ hoa sứ giả (người che chở)

*thiên chân vạn thực* (là chính xác)

" Tiểu Âu, ngươi muốn đi đâu?"

Chân của cô mới đi đến sàn nhà lầu một, bên tai liền vang lên tiếng nói quen thuộc, ngẩng đầu nhìn đó là Chu Lập Nghiệp ở ngay trước mặt cô.

" Uy, ngươi có cần thiết cứ hai ba ngày lại chạy tới nhà của ta báo danh không?" Cô hét lớn, lấm lét nhìn quanh nhà xem có người nào hay không. "Ngươi không phải đã đáp ứng chỉ cần ta một ngày không đồng ý kết giao với ngươi, ngươi sẽ không làm cho ba mẹ ta nghi ngờ cơ mà?"

"Đúng vậy." Hắn gật đầu thừa nhận. "Nhưng là ta đang theo đuổi ngươi, chỉ cần ngươi còn ở Đài Loan, ta hai ba ngày lại chạy tới nhà thăm ngươi! Đột ngột không đến mới thực kỳ quái?"

Trời —

Được rồi, hắn nói rất có lý a.

"Ngươi muốn đi đâu? Hẹn hò cùng Kha Dục Nhân ư?"

Nhìn cách ăn mặc của cô giống y nam sinh, thật sự không giống bộ dáng cô gái sắp đi hẹn hò với bạn trai.

Bất quá, cô là La Mật Âu mặc như vậy cũng có thể đi hẹn hò, hắn không thể không dò hỏi.

"Ngươi muốn quản ta đi đâu — Chu Lập Nghiệp!"

La Mật Âu không nghĩ đến hắn hành động như vậy, cô còn chưa nói xong hắn đã tiến đến hôn cô, dùng cách gian xảo này phủ kín miệng cô!

Tuy rằng hắn giống chim sẻ mổ hạt giống nụ hôn vừa nhanh vừa chớp nhoáng, nhưng mà nơi này chính là nhà cô, vạn nhất bị ba mẹ "Bắt gặp sói trong nhà làm bậy thì...." cô là không dám nghĩ tiếp.

"Đừng vậy mà." Chu lập nghiệp buồn cười nhìn cô thần sắc khẩn trương ngó nghiêng xem xét chung quanh. "Ba mẹ ta cùng ba mẹ ngươi đã đi đánh golf, họ đi từ sáng sớm rồi, em trai ngươi hôm nay cũng có cuộc hẹn, trong nhà chỉ còn lại hai chúng ta."

Hắn cười thật tươi một tiếng cười hồn nhiên ngây thơ, đủ để mê hoặc làm điên đảo chúng sinh, xác định trăm phần trăm hắn đang cố ý, mục tiêu chính là tấn công trái tim non nớt của cô!

"Tốt lắm, ta cũng đang muốn ra ngoài, ngươi về nhà đi."

"Đi chỗ nào? Ta đi cùng ngươi."

"Ta không cần ngươi đi theo."

Cô vừa nói vừa đi, không thèm để ý tới hắn.

"Chính là ta quản không được trái tim cùng đôi chân của mình, chúng muốn được ở bên cạnh ngươi." ( xanh xanh: woo nghẹt thở mất thôi!)

"Ngươi ít nói lời càn rỡ đi."

Chính là cảm giác hưởng thụ say mê, cô vừa nghe xong lòng thực thỏa mãn, làm cho cô không tự giác cười khẽ.

"Ta cũng hiểu được chính mình da mặt dày nhưng lời này là thật lòng đó." Cô không ngừng bước, hắn từ phía sau ôm chầm lấy eo cô. "Tiểu Âu, nhìn thấy ngươi cùng Kha Dục Nhân hẹn hò, lòng ta đau quá ngươi nhất định phải tiếp tục tra tấn ta như vậy sao?"

Đây là cảm giác chân thực của hắn.

Rõ ràng hiểu được tiểu Âu cũng động tâm với chính mình, bất đắc dĩ cô chính là đến chết cũng không mở miệng, nói cái gì cũng không nguyện ý thừa nhận đừng nói đến việc sẽ đáp ứng cùng hắn kết giao, cũng không hề đề cập tới chuyện chia tay cùng với Kha Dục Nhân, làm cho lòng của hắn rối rắm không yên, không có lúc nào là không sợ hãi sẽ có chuyện gì đó ngoài ý muốn phát sinh.

Cô thật sự đau đầu còn có khó xử, lắc lắc cái đầu muốn vùng ra khỏi cái ôm chặt của hắn.

Lúc trước rốt cuộc là ai nói hắn có khuôn mặt đẹp, đôi mắt quyến rũ nhìn phụ nữ nào là người đó gục vào trong lồng ngực hắn, chỉ cần ngoắc ngoắc tay, phụ nữ sẽ nằm trên giường hắn ngay tức thì? Không phải là cô sao?

Kết quả hắn mị lực như vậy còn chủ động phát huy thế mạnh, ngón tay ngoắc đến đơ ra, đem công lực phát huy đến mười phần! Vẫn là không có hiệu quả.

Còn như vậy tiếp diễn, hắn thật sự phải dùng đến tuyệt chiêu từ hàng ngàn năm qua của các vị tiền bối đi trước đó là gạo nấu thành cơm.

" Ta hôm nay muốn đi gặp Dục Nhân để chia tay."

" Thật sự?"

Trông bộ dáng của hắn mừng rỡ như điên, La Mật Âu không khỏi thở dài ở trong lòng một tiếng.

Vì cái gì muốn nói cho hắn biết?

Bởi vì Chu Lập Nghiệp nói lòng hắn đau đớn quá, hại tâm cô cũng đau xót theo, miệng tự nhiên muốn nói ra sự thật.

Ai da, cô làm người vốn rất thành thật......

" Ngươi rốt cục quyết định chia tay Kha Dục Nhân, làm người yêu của ta?" Chu Lập Nghiệp khó nén kinh hỉ, muốn cô trước mặt hắn lập tức xác nhận.

Mặt cô đỏ lên." Ta khi nào thì nói như vậy?"

Hắn lại từ vui chuyển sang hụt hẫng "Ngươi rõ ràng nói muốn cùng Kha Dục Nhân chia tay —"

"Đúng, ta đã nói như vậy." Cô vội vàng chen vào " Nhưng ta cũng không có nói sẽ làm người yêu của ngươi."

" Ngươi—"

Chu Lập Nghiệp nhịn xuống kháng nghị, ít nhất cô đã nguyện ý chia tay với Kha Dục Nhân, coi như bước đầu của kế hoạch đã hoàn thành, tạm thời đừng bức bách cô ấy nữa, miễn cho cô căng thẳng quá cũng không tốt.

" Được rồi, chuyện kết giao trước gác qua một bên, ta lập tức đưa ngươi đi gặp hắn."

Hắn vui vẻ dắt tay cô đi ra ngoài, cước bộ nhẹ nhàng làm cho La Mật Âu cảm thấy buồn cười! Hắn vừa mới làm ra bộ dáng đánh chết cũng không cho cô đi gặp mặt Kha Dục Nhân hiện tại lại chủ động đưa cô đi.

Bất quá, cô không nghĩ muốn hắn xuất hiện làm vướng víu.

" Lòng tốt của ngươi ta nhận." Cô bỏ tay hắn ra. "Không cần ngươi đưa đi, tự ta có thể đi."

" Không cần khách khí, dù sao ta cũng nhàn rỗi." Khuôn mặt hắn tươi cười, tiếp tục làm cái đuôi đi theo.

Trong tiểu thuyết hắn sớm biết thế nào là Hải Giác Thiên Nhai (chân trời góc biển). Trước mắt tiểu Âu chính là sinh mệnh hắn rất là quan trọng, hắn chỉ có thể trông giữ chặt chẽ "Lão bà tương lai"(vợ tương lai), không nghĩ chính mình ngày sau chỉ có thể ôm sách cùng tiền mà hối hận cả đời. ( hô hô xx tức cười với anh í quá đi.)

" Aizai...!" Nàng bất đắc dĩ thở dài, xoay người trừng hắn một cái. "Ngươi yên tâm, hôm nay ta tuyệt đối, khẳng định, nhất định sẽ chia tay hắn, không cần ngươi tới giám sát, ngươi đưa ta đi sẽ chỉ làm ta càng xấu hổ, ngươi không cần theo tới làm loạn coi như ta cầu xin ngươi được không?"

" Đã biết." Hắn yêu thương đưa tay khẽ vuốt hai má cô. "Tiểu Âu của ta chính là như vậy vô cùng thiện lương."

" Ta không phải của ngươi." Lại bị hắn làm hại tim cô đập nhanh liên hồi. "Ta đi rồi nhanh trở về nhà chăm chỉ viết bản thảo!"

Hắn mỉm cười gật đầu. "Vì tương lai chúng ta, ta sẽ cố gắng kiếm tiền, ngươi an tâm đi ta sẽ ở nhà chờ tin tức tốt của ngươi."

" Nói như vậy giống như nơi này là nhà ngươi." La Mật Âu thật sự là không biết nên dùng từ như thế nào để diễn tả hắn lúc này "Mặc kệ ngươi, ta đi trước, lúc về nhớ khóa cửa."

Thời gian hẹn sắp đến, La Mật Âu không muốn cùng hắn tiếp tục đấu khẩu, lấy xe máy đi ra ngoài.

Chu Lập Nghiệp nhìn theo bóng cô rời đi, ý cười bên môi thủy chung không giảm.

Tốt lắm, Kha Dục Nhân cuối cùng cũng bị loại hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên.

Kế tiếp —

Hắn phải quay lại điểm xuất phát ban đầu thôi.
Bình Luận (0)
Comment