Bồ Tát Man - Znvznv

Chương 54.1

]54(1)

Du Túc tỉnh giấc, Lý Ương vẫn còn say ngủ, nét mặt trầm tĩnh an yên. Đêm qua chàng quấn quýt hắn hồi lâu, náo loạn gần hết nửa đêm. Cổ áo Lý Ương hé mở, không che nổi những dấu vết h**n ** rải rác trên da thịt, dưới ánh đèn mờ ảo, trông thật kh*** g**. Du Túc chẳng hề kiềm chế, đưa tay vén những sợi tóc rối trên gò má Lý Ương, rồi lại ghé sát hôn lên mắt hắn. Lông mi mềm mại khẽ rung trên môi chàng, liền nghe thấy tiếng Lý Ương cất lên: “Giờ nào rồi?”. Hắn như còn ngái ngủ, giọng nói lười biếng.

Ngoài cửa sổ trời vẫn chưa sáng, môi Du Túc lướt nhẹ trên má Lý Ương, khẽ nói: “Còn sớm”. Vừa dứt lời, tay chàng đã luồn vào trong áo ngủ của Lý Ương. Làn da mịn màng như lụa khiến người ta yêu thích không muốn buông. Du Túc nhẹ nhàng g*m c*n, l**m láp cổ hắn, tay kia lần xuống phía dưới.

Lý Ương ngủ chưa được hai canh, liếc nhìn đồng hồ nước, rồi gạt tay Du Túc ra, xoa huyệt thái dương: “Đừng quấy nữa, sắp đến giờ chầu sáng, ngươi còn phải về thay quan phục.”

Du Túc vẫn vùi đầu vào cổ Lý Ương, giọng ồm ồm: “Ngày nào cũng phải vào chầu, trễ một ngày thì có làm sao.”

Lý Ương tỉnh táo hơn, đẩy Du Túc ra: “Ngươi trễ thì trễ, đừng làm liên lụy đến ta.” Thấy Du Túc vẫn nằm yên, hắn ngẩng đầu lên trêu chọc: “Ngươi đã không thích dậy sớm, sao còn cố vào triều làm gì, cứ an phận làm Tác phẩm lang của ngươi chẳng phải tự tại tiêu dao hơn sao?”

Du Túc liền nhân thế véo eo Lý Ương: “Nếu chỉ làm Tác phẩm lang, làm sao hai ta có được ngày hôm nay?”

Khóe môi Lý Ương khẽ nhếch lên, nhưng ý cười trong mắt dần tan biến. Hai người đi đến bước này như thế nào, cả hai đều rõ trong lòng. Giờ phút này dù có nồng nàn đến đâu, cuối cùng cũng chỉ là chút hoan lạc ngắn ngủi.

Tiếng đồng hồ nước đều đều, Du Túc nấn ná thêm một lát mới trở dậy, cười nói: “Hôm qua ta mới xem được nửa số công văn đã vội vàng đến tìm ngươi, hôm nay lâm triều e rằng ta không nói được câu nào cho ra hồn.”

Lý Ương chỉnh lại cổ áo, không ngẩng đầu lên nói: “Mấy hôm nay Trạch gia đang đau đầu vì nạn tiền giả tràn lan khắp nơi, c** nh* thông minh lanh lợi, lẽ nào chưa có đối sách?”

Du Túc ngẩng lên, hỏi ngược lại với vẻ thích thú: “Điện hạ nghĩ sao?” Tiền giả từ xưa đến nay vẫn luôn tồn tại, triều đình nhiều lần cấm đoán nhưng không thể dẹp bỏ, nay càng trở nên nghiêm trọng, nạn dân gian lén lút nấu đồng đúc tiền không những không giảm mà còn có xu hướng gia tăng. So với đồng tiền do triều đình đúc, tiền giả nhẹ hơn, chất lượng kém hơn, lâu dài sẽ gây ra hậu quả rất lớn.

Trong triều, Lý Ương chưa bao giờ bày tỏ ý kiến gì về chính sự. Khi đứng trong điện Tử Thần, hắn giống như một vật trang trí, đối xử với ai cũng khách sáo, đẹp thì đẹp thật, nhưng chẳng có tác dụng gì.

Gian ngoài và gian trong ngăn cách bởi hai lớp cửa, gọi người ở đây thì thị nữ đứng hầu bên ngoài không thể nghe thấy. Lý Ương định đứng dậy gọi người, nhưng Du Túc vẫn chưa chịu thôi, cười nói: “Ta biết ngươi ngày thường luôn giấu mình, nhưng giờ đây không có ai khác, nói ra nghe thử xem sao.”

Lý Ương khoác áo xuống giường, cúi xuống nhặt túi thơm Du Túc mang theo bên mình, lấy ra vài viên hương liệu bỏ vào lư hương hình con sư tử, lại dùng que bạc khều mấy cục than đang cháy. Khói hương lượn lờ bay lên, mùi hương này là mùi hương thường trực trên người Du Túc. Lý Ương vốn định dùng hương thơm xua tan đi những dư vị hoan lạc còn sót lại trong màn trướng, nào ngờ lại vô tình thêm vài phần vương vấn khó dứt.

Hắn vừa mân mê viên hương vừa nói: “Nói đi nói lại cũng chỉ có hai cách, một là cấm lưu hành tiền giả, hai là thu hồi tiền giả từ tay dân chúng. Chỉ là những cách này còn một số vướng mắc, muốn dân chúng tự nguyện giao nộp tiền giả thì nhất định phải dùng tiền thật để đổi, nhưng hiện nay tiền thật đang khan hiếm, dùng để lưu thông còn chưa đủ, lấy đâu ra tiền để bền bù cho dân chúng. Ngươi rõ ràng là đang hỏi khéo ta.”

Điều này trùng hợp với suy nghĩ của Du Túc, chàng cũng cho rằng việc cấp bách lúc này là tăng cường việc đúc tiền của triều đình. Du Túc không nói gì, chỉ nhìn bóng lưng Lý Ương đang xông hương, mỉm cười nhạt. Ánh mắt chàng có chút u ám sâu xa, không biết đang nghĩ gì.

Bình Luận (0)
Comment