Bố Y Quan Đạo

Chương 1256

Trong một gian phòng hình elip, chỉ cần nhìn qua cửa sổ sẽ thu hết tất cả khung cảnh bên dưới vào trong mắt.

Trương Thanh Vân lắc đầu thở dài một hơi, trong lòng cảm thấy có chút bất đắc dĩ với Quách Tuyết Phương. Năm tháng giống như không cải biến được tính tình của người phụ nữ này, đã nhiều năm trôi qua nhưng nàng vẫn kiêu ngạo hung hăng, vẫn quá tùy ý.

Thậm chí khi liên hệ với con cháu thế hệ sau cũng có đấu khí, đặc biệt là tính cách bao che khuyết điểm không thể cải biến được, khi thấy con cháu Quách gia ăn quả đắng thì lập tức nhảy xổ ra.

- Thế nào, giết chết uy phong của cháu gái ngoan của anh, anh đau lòng rồi sao?

Giọng điệu của Quách Tuyết Phương rất mềm, Trương Thanh Vân không quay đầu cũng thấy được có người đến gần, hai bàn tay thon mền khoác lên vai.

- Em rất giỏi, là tổng giám đốc Quách nổi tiếng nhưng vẫn còn hào hứng cùng tranh chấp với con cháu. Em chiến thắng quay về, liệu còn phải thưởng nữa sao?

Trương Thanh Vân nói, hắn rất buông lỏng, giọng điệu có chút hương vị chế giễu.

Một cơn đau từ vai truyền đến, Trương Thanh Vân hít vào một hơi thật sâu, hắn quay đầu lại, Quách Tuyết Phương ôm lấy hắn từ phía sau rồi nói:

- Còn nói lớn tiếng, rõ ràng đau lòng cho con cháu, hậu bối có thể nói này nọ với em sao?

- Em nói cho anh biết, Triệu Hồng Yến nếu thật sự không cho ăn chút quả đắng thì sau này sẽ bùng lên khí thế ngất trời ở thủ đô. Anh xe bây giờ bọn nhỏ ai cũng kiêu ngạo, rõ ràng đã bị làm hư hết rồi.

Trương Thanh Vân lật tay đặt Quách Tuyết Phương ngồi ở bên cạnh mà không nói một lời. Chuyện giữa phụ nữ rất phức tạp, phụ nữ đấu tranh với nhau càng phức tạp hơn. Hôm nay hắn đến khu giải trí Lam Thiên thì đụng mặt ngay bữa tiệc sinh nhật của Triệu Hồng Yến, hắn tự cho rằng mình là người chủ quan, nhưng không ngờ Quách Tuyết Phương lại can thiệp, điều này làm cho hắn cảm thấy đau đầu.

Quách Tuyết Phương là người giỏi biến hóa, nàng nổi giận thì chính là một hổ mẹ, nhưng khi dịu dàng lại có mùi vị đặc biệt của phụ nữ. Lúc này nàng đang nằm trong lòng Trương Thanh Vân, dịu dàng lười biếng và ngoan ngoãn như một chú mèo nhỏ.

- Đã gần hai mươi năm rồi.

Quách Tuyết Phương thì thào nói, nàng dùng đầu cọ xát lồng ngực của Trương Thanh Vân, trong mắt lóe lên chút nước lóng lánh.

Khi Quách Tuyết Phương và Trương Thanh Vân quen biết nhau thì vẫn còn nằm trong độ tuổi thanh xuân, lần đầu tiên hai người chạm mặt có thể nói là rất khó quên, khi đó Quách Tuyết Phương nào ngờ sau này mình lại cùng ở một chỗ với Trương Thanh Vân?

Trương Thanh Vân ôm lấy người phụ nữ trong lòng, hắn hít vào một hơi thật sâu rồi nói:

- Anh nghe nói bên ngoài có tin đồn, nghe nói chuyên làm ăn của Lam Thiên hơn hẳn năm xưa, rất nhiều người quy kết điều này cho nguyên nhân anh về thủ đô nhận chức, có phải như vậy không?

Quách Tuyết Phương liếc mắt nhìn Trương Thanh Vân, nàng cười ha hả nói:

- Nếu nói một cách khách quan thì như vậy cũng chẳng phải không đúng, người thủ đô ai cũng biết quan hệ giữa em và anh, như vậy cũng làm cho anh xấu hổ. Bọn họ không biết em đường đường là đại tiểu thư Quách gia, nhưng chỉ có một người tình là Trương Thanh Vân anh, thiệt thòi lớn, tất cả đều vì anh đấy.

Trương Thanh Vân lắc đầu cười khổ, hắn không tiếp tục ở đề tài này, nếu cùng Quách Tuyết Phương đấu võ mồm là không sáng suốt, kinh nghiệm lịch sử làm Trương Thanh Vân không dám nói thêm lời nào.

Khu giải trí Lam Thiên ấm áp chính là một chuyện nhỏ xen lẫn giữa những hành trình công tác và cuộc sống của Trương Thanh Vân, hắn vừa đến thủ đô đã cảm nhận được những điểm khác biệt với địa phương, những phương án và phương thức làm việc trước đó bị bó buộc rất lớn, thậm chí không thể thi triển.

Trương Thanh Vân đảm nhiệm chức vụ bí thư thị ủy thủ đô mà cảm giác trực quan nhất chính là tinh thần căng thẳng, công tác đảng ở thủ đô được đặt lên mức độ cao, đặc biệt là chương trình của những thường ủy, tất cả đều cực kỳ đúng chỗ, làm lãnh đạo thường không thể buông lỏng yêu cầu với chính mình.

Mặt khác thủ đô được chú ý cao độ, chỉ cần một chỉ thị nho nhỏ cũng tạo nên tin tức nổi tiếng cả nước, chỉ cần mở miệng hát một bài, nếu đưa ra ngoài ánh sáng thì sẽ trở thành ngôi sao.

Chỉ là một tranh cãi nhỏ nhặt bên đường, nếu làm lớn ra sẽ tạo nên mâu thuẫn cực đại, một thành phố hiện đại hóa và được chú ý cao độ như thủ đô, trước nay Trương Thanh Vân chưa từng được quản lý qua, không thể không nói đây là một khiêu chiến với hắn.

Ngoài những nhân tố khách quan, quan hệ ở thủ đô cũng cực kỳ phức tạp, Trương Thanh Vân nhiều năm qua cũng cố gắng liên hệ chặt chẽ với thủ đô, đồng thời con đường của hắn cũng rất sâu rộng.

Nhưng khi chính thức đến làm bí thư thị ủy thủ đô thì Trương Thanh Vân mới phát hiện ra những vị quan mà trước kia mình đi qua đều chỉ là một sợi lông trên chín trâu, quan hệ ở thủ đô rất phức tạp, rất rắc rối khó gỡ, đôi khi muốn quát triệt ý chỉ cũng chẳng phải là khó khăn thông thường.

Có những quan hệ nên cắt bỏ, cố gắng bấu víu sẽ loạn, vào thời điểm mấu chốt cũng nên dùng sức mạnh. Vì nguyên nhân mới đến nhận chức nên Trương Thanh Vân cảm thấy đặc biệt bó tay bó chân, tất cả ý nghĩ đều không thể quán triệt.

Ở thủ đô, bây giờ cả nhà bốn người Trương Thanh Vân ở cùng một chỗ trong khu dân cư trên đường Trường An, hai cụ thì ở biệt thự, cả hai không thích trung tâm phồn hoa, bọn họ thích nuôi hoa cỏ, trồng rau dưa, vì vậy Trương Thanh Vân cũng chỉ biết thỏa mãn nguyện vọng của cha mẹ.

Nhưng cuối tuần bọn nhỏ được nghỉ học và ồn ào muốn đến thăm ông bà nội, khi đó cả nhà lại có cơ hội đoàn viên. Điều tiếc nuối duy nhất chính là Trương Thanh Vân luôn bận rộn, đôi khi đã hẹn cuối tuần ăn cơm với gia đình nhưng đến đúng thời điểm lạ có sự việc khác xen vào, không thể không chạy đi. Vì vậy mà người nhà tụ tập đông đủ không được nhiều, đây cũng coi như là một tiếc nuối không nhỏ.

Khu nhà thị ủy thủ đô, trên tầng cao nhất, phía đông là phòng làm việc của Trương Thanh Vân. Vô tình hắn đã đến thủ đô được hơn một tháng, một tháng qua hắn căn bản không ở trong phòng làm việc, phần lớn thời gian đều chạy ra ngoài, không thị sát thì cũng là nghiên cứu.

Nhưng hôm nay cửa phòng làm việc mở rộng, thư ký Hồng Tiểu Ba đang cẩn thận giúp Trương Thanh Vân chăm sóc hai chậu lan đưa đến từ Giang Nam.

Hôm nay Trương Thanh Vân đi làm sớm, hắn tự tay mở máy tính để nghiên cứu bản đồ thủ đô. Hắn nghiên cứu hơn một giờ, Hồng Tiểu Ba lien tục đi qua lại nhưng không dám nhắc nhở dù chi là một lời.

Hồng Tiểu Ba từ khi được điều động làm thư ký cho bí thư thị ủy đến nay từng có thời gian ở trong hưng phấn, hầu như mỗi ngày đều vùi đầu vào trong công tác, hắn hy vọng có thể nhận được sự thừa nhận và thưởng thức của bí thư, có thể làm cho bí thư thỏa mãn.

Nhưng đã hơn nửa tháng mà công tác của bí thư Trương vẫn còn chưa tiến vào trạng thái, Hồng Tiểu Ba theo Trương Thanh Vân nửa tháng, hắn phát hiện bí thư Trương chưa từng xử lý qua chính vụ, phần lớn thời gian đều đi dạo khắp nơi ở thủ đô.

Những cảnh quan ở thủ đô, những trường thành, cố cung, công viên...Đều được Trương Thanh Vân đi qua một lượt, nếu không phải Trương Thanh Vân là bí thư thị ủy, Hồng Tiểu Ba thật sự còn cho rằng hắn là một vị khách du lịch.

Sau khi nhận chức được một tháng thì Trương Thanh Vân vẫn không làm gì, tất cả sự việc ở thủ đô đều chưa tiến triển, nghe nói lúc này tuyến dưới đang ồn ào, có người nói rằng trung ương điều một Trương Thanh Vân không có năng lực làm bí thư, đưa ra rất nhiều nghi vấn.

Trung ương điều chỉnh ban ngành thủ đô và đưa Trương Thanh Vân về làm bí thư thị ủy, có thể nói trung ương đã kỳ vọng rất cao vào Trương Thanh Vân. Nhưng biểu hiện trong thời gian một tháng qua của Trương Thanh Vân cơ bản là không có gì, điều này cũng làm cho trung ương phát ra những âm thanh không hài hòa.

Dựa theo yêu cầu của tổ chức, hy vọng Trương Thanh Vân đẩy cao tốc độ dung nhập vào thủ đô, dung nhập công tác, có thể đưa thủ đô tiến vào quỹ đạo phát triển bình thường.

Dựa theo yêu cầu này Trương Thanh Vân bây giờ rõ ràng chưa đạt đến, hắn nhận chức một tháng mà vẫn còn rất rời rạc, còn thờ ơ lạnh nhạt, như vậy hắn muốn làm gì?

Hồng Tiểu Ba cảm thấy mình đạo hạnh quá thấp, không thể nhìn thấu tâm tư của Trương Thanh Vân, nhưng càng là như vậy thì trong lòng hắn càng không nhịn được phải cố gắng xem xét.

Hồng Tiểu Ba cũng rất có tâm tư tìm hiểu những câu chuyện truyền kỳ về Trương Thanh Vân, theo tin tức mà hắn tìm hiểu được thì bí thư Trương là một người có tính cách khủng bố, dám nghĩ dám làm, chưa đến năm mươi mà đã là bí thư tỉnh ủy, cục diện rối loạn ở Giang Nam bị hắn vung tay lập lại trật tự.

Mỗi động tác và hành động của Trương Thanh Vân đều có tính quyết đoán lớn, tạo nên ảnh hưởng rộng. Hồng Tiểu Ba biết rõ những tình huống này thì trong lòng càng bội phục bí thư Trương, đồng thời cũng hy vọng mình đi theo lãnh đạo sẽ học được vài thứ, dù là một chút cũng không tồi.

Nhưng tình huống bây giờ lại làm người ta bất ngờ, Trương Thanh Vân vừa đến thủ đô căn bản không có bất kỳ động tác nào. Sự việc ở thủ đô là rất nhiều, nhu cầu xử lý cấp bách cũng rất nhiều, nhưng Trương Thanh Vân mạnh mẽ dũng cảm giống như đã bỏ quen lại ở Giang Nam, suốt một tháng hắn không có bất kỳ động tác gì.

- Tiểu Hồng, cậu ở thủ đô bao nhiêu năm rồi?

Trương Thanh Vân đột nhiên ngẩng đầu hỏi. Text được lấy tại Truyện FULL

Hồng Tiểu Ba sợ đến mức bàn tay run lên, hắn vội vàng trấn định tâm thần nói:

- Báo cáo bí thư, tôi đã ở thủ đô được hơn mười năm, đại học bốn năm, công tác được tám năm.

Trương Thanh Vân gật đầu, hai hàng chân mày vo thành một khối, hắn chậm rãi đứng lên khỏi ghế, hai tay chắp sau lưng đi qua lại. Hồng Tiểu Ba trộm liếc mắt nhìn Trương Thanh Vân, không rõ bí thư đang nghĩ về vấn đề gì.

Nhưng nhìn bộ dạng của Trương Thanh Vân, Hồng Tiểu Ba biết rõ bí thư đang suy xét vấn đề quan trọng, có chuyện gì?

Trương Thanh Vân không biết tâm tư của thư ký của mình, một tháng qua người ngoài thấy hắn giống như chẳng làm gì, thực tế hắn đang thị sát và chỉnh lý suy nghĩ.

Thủ đô là một thành phố phát triển nên quản lý và phát triển không nên sử dụng phương pháp thông thường, nhất định phải nhìn xa trông rộng, ánh mắt phải dài.

Thủ đô là một thành phố hơn mười triệu người, kết cấu phức tạp, có người sinh ra và lớn lên ở thủ đô, ví dụ như Tiểu Hồng là người mới đến thủ đô, phần lớn đều chưa có hộ khẩu.

Mặt khác vấn đề xã hội hài hòa, nhân dân hạnh phúc, còn phải làm tốt công tác quốc tế, nhân văn và đặc sắc...Tất cả đều phải quan tâm. Thủ đô là cửa sổ của đất nước, không chỉ là trung tâm kinh tế, văn hóa, chính trị, cò là một khu vực mấu chốt, tập trung đầy đủ sự chú ý của thế giới

Bình Luận (0)
Comment