Bố Y Quan Đạo

Chương 377

Khi các ban ngành Giang Nam bị điều chỉnh thì Lý Vũ Hiệp vẫn không động, Trương Thanh Vân dùng giọng uyển chuyển nói rằng Lý Vũ Hiệp sẽ không bị lui bước. Lý Vũ Hiệp cũng không quá hiểu ý, lão tưởng rằng trưởng phòng Trương đang an ủi mình, vì vậy nói vài câu cảm tạ rồi thôi, sau đó di chuyển chủ đề lên vấn đề bí thư huyện ủy Ung Bình.

Lý Vũ Hiệp hỏi:

- Trưởng phòng Trương, nói về nhân tuyển cho chức vụ bí thư huyện ủy Ung Bình, trong tỉnh không có sắp xếp nào đấy chứ?

Trương Thanh Vân cau mày nói:

- Sao nói như vậy được? Đây cũng không phải phạm vi phân công của tôi, dù tỉnh ủy có tuyển người cũng phải liên hệ với anh, như vậy cần gì hỏi tôi?

Lý Vũ Hiệp ở bên kia chợt ngẩn ngơ, lão hiểu ra kỹ xảo mở lời có vấn đề, vì vậy vội nói:

- Không, không phải, nhưng lúc này Ung Bình đã đề bạt bí thư Dương, lúc này chức vụ bí thư huyện ủy không có ai đảm đương, điều này...

Lý Vũ Hiệp nói được một nửa thì cảm thấy không ổn, Trương Thanh Vân là người Ung Bình, điều này cũng không thể thẳng thừng truy cầu ý kiến, vì vậy lão cảm giác có chút không đúng...

Trương Thanh Vân nói:

- Trưởng phòng Lý, ấp a ấp úng làm gì? Công tác phải theo quy trình của tổ chức, dù làm thế nào cũng không được để rối loạn kết cấu.

- Không, không có, không có gì!

Lý Vũ Hiệp nói, lão đã không còn lo lắng. Trương Thanh Vân thở dài nói:

- Cứ như vậy là được! Đúng rồi, cần phải suy xét trên vấn đề ổn định, tất cả phải ổn thỏa.

Lý Vũ Hiệp cúp điện thoại mà có chút ủ rủ, lão đã gặp trưởng phòng Trương vài lần, mỗi lần đều nói chuyện rất tốt. Vốn tưởng rằng trưởng phòng Trương sẽ cho mình chút mặt mũi, nào ngờ nói chuyện đến chuyện chính thì có chút xa lạ.

Lý Vũ Hiệp cảm thấy đầu mình phình to ra, lại nghĩ đến cuộc điện thoại không thể giải thích được của trưởng phòng Đàm trước đó, ý nghĩ thì có trăm mối nhưng không biết được ngọn nguồn.

Nếu đã vào tình huống hiện tại thì nên chờ đợi, đợi đến khi quá trình sắp xếp ban ngành ở Giang Nam ổn định thì sẽ trưng cầu ý kiến của bí thư.

Khi đại hội đại biểu nhân dân tỉnh Giang Nam bế mạc thì quá trình điều chỉnh ban ngành của tỉnh ủy đối với ba thành phố Vũ Đức, Vũ Lăng và Thành Đô đã hoàn thành. Nhưng sau khi yên ắng được hai tuần thì Thành Đô đã bùng ra những tin tức chấn động.

Người vừa mới lên nhận chức cục trưởng công an Thành Đô mà trưởng phòng giao thông tỉnh ủy Âu Hiền Long bị xem xét, bí thư thị ủy Thành Đô Tạ Minh Quân vừa mới đến nhận chức cũng bị yêu cầu phối hợp điều tra, mưa gió ở Giang Nam lại biến đổi.

Bí thư Phương Vĩnh Bình vừa mới được điều nhiệm đến nhận chức ở Vũ Lăng và chủ tịch Vũ Lăng Cao Khiêm vội vàng chạy đến Thành Đô tham gia hội nghị khẩn cấp do tỉnh ủy và chính quyền tỉnh chủ đạo. Vũ Lăng chợt bùng lên một luồng cuồng phong quét rác, trừng trị cán bộ tham ô.

Hành động lần này đã quyết liệt và to lớn ngay từ đầu, ủy ban kỷ luật tỉnh ủy và cục công an liên hợp hành động dùng phương pháp sét đánh không kịp bịt tai quét qua Vũ Lăng. Chỉ trong hai tuần ngắn ngủi quan trường Vũ Lăng đã không biết có bao nhiêu cán bộ ngã ngựa.

Đài truyền hình tỉnh Giang Nam và đài truyền hình trung ương tiến hành quy mô chưa từng có với hành động lần này, hơn nữa còn liệt kê một danh sách hàng loạt các cán bộ tham ô. Nguyên bí thư thị ủy Vũ Lăng Tạ Minh Quân, nguyên chủ tịch Vũ Lăng Âu Hiền Long và phó chủ tịch thường vụ Nhiễm Hồng Đông đều xuống ngựa.

Những thành viên chủ chốt trong ban ngành một thành phố đều bị quét sạch, điều này rất hiếm thấy trong nước, truyenfull.vn xào nấu tin tức lật trời nghiêng đất, toàn bộ thành phố Vũ Lăng giống như có xu thế yêu ma hóa.

Mà lúc này Trương Thanh Vân đang ở Ung Bình cũng trợn mắt há mồm, hắn nghĩ rằng có chuyện xảy ra nhưng không ngờ lại nhanh như vậy, mạnh như vậy. Hắn có chút bất ngờ.

Trương Thanh Vân có nằm mơ cũng không thể tưởng tượng tỉnh ủy vừa mới điều chỉnh ban ngành lại nhanh chóng ra tay như vậy, hầu như tất cả công tác của phòng tổ chức tỉnh ủy trước đó đều đạt hiệu quả.

Lần này bắt buộc phải điều chỉnh ba ban ngành thành phố chính là cắt đứt rễ của đám người Tạ Minh Quân, sau đó mới vững vàng nắm chặt, nếu hành động như lúc này thì rõ ràng hiệu quả mong muốn còn rất kém.

Trương Thanh Vân nghĩ tới nghĩ lui mà cũng chỉ có một khả năng, đó chính là việc lần này không được bí mật, vì không muốn bị tiết lộ bất đắc dĩ mà phải sớm hành động.

Trương Thanh Vân nghĩ đến đây mà trong lòng chợt sinh ra cảm giác lo lắng, hắn cảm thấy một âm mưu đang bùng lên, hơn nữa chính mình cũng không tránh khỏi liên quan.

Trương Thanh Vân nghĩ đến Phương Tiểu Nam, người phụ nữ này giờ ở đâu thì không ai biết, nhưng trong danh sách xử lý lần này không có tên nàng. Điều này chỉ có một cách giải thích, chút sơ hở trước kia mình vạch ra đã có hiệu quả.

Trương Thanh Vân tin chỉ sau một thời gian ngắn nữa thì Phương Tiểu Nam sẽ trở thành mục tiêu của tất cả mọi người, sẽ có hàng loạt người xếp cờ quanh nàng. Trương Thanh Vân đang chờ điều này xảy ra.

Đối với vấn đề về Phương Tiểu Nam thì Trương Thanh Vân tự hỏi mình có bị chụp mũ hay không, dù Phương Tiểu Nam đột nhiên quay ngược lại cắn thì hắn vẫn tin mình có thể san bằng tất cả. Hắn biết mỗi bước mà Phương Tiểu Nam đi đều rất nhỏ và tính toán rất cẩn thận.

...

Nhà họ Trương ở Ung Bình, Trương Thanh Vân và Triệu Giai Ngọc đã về Ung Bình được hơn hai tuần, lúc này tất cả mọi người đang lo cho vấn đề lễ cưới. Tuy Trương Thanh Vân yêu cầu an phận nhưng hắn và Triệu Giai Ngọc có thân phận quá khác biệt, dù an phận thế nào cũng trở thành chuyện lớn kinh động cả huyện thành Ung Bình.

Đầu tiên là công ty của Triệu Giai Ngọc có một đội phụ trách hậu cần đặc biệt cho lễ cưới, mà Biện Huy Hoàng chính là người tổng chỉ huy, số thành viên dưới tay lão cũng vượt qua trăm người.

Địa điểm hôn lễ chính là khách sạn Thủy Hà, trước hai ngày khi hôn lễ được cử hành thì khách sạn không tiếp tục kinh doanh, tất cả phong tục được đổi mới, bầu không khí vui mừng lặng lẽ phủ khắp huyện thành Ung Bình.

Hầu như chỉ trong một đêm thì tất cả đường lớn ngỏ nhỏ trong Ung Bình đều treo đầy đèn chúc mừng uyên ương. Trương Thanh Vân kinh hoàng, hắn vội vàng gọi điện cho Vũ Đức Chi để hiểu rõ nguyên nhân.

Vũ Đức Chi nói vấn đề này tuyệt đối không liên quan đến lão, sau đó cho người đi tra hỏi mới biết nguyên nhân. Lúc này tin tức Trương Thanh Vân về quê kết hôn đã truyền khắp hang cùng ngõ hẻm, tất cả mọi người đều cho rằng đây là chuyện vui của huyện Ung Bình, đồng thời thấy trước cửa khách sạn Thủy Hà treo rất nhiều đèn uyên ương với kiểu cách khác biệt, vì vậy mà tất cả mọi người đều mua vài cái đèn về treo trước cửa để có thêm chút không khí vui mừng.

Biện Huy Hoàng cũng vì vấn đề này mà sợ luống cuống tay chân, trưởng phòng Trương đã ra lệnh phải an phận, lúc này khắp đường lớn phố nhỏ đều treo đèn lồng, như vậy còn an phận được sao?

Biện Huy Hoàng vội vàng tìm Trương Thanh Vân nhận sai lầm, nói rằng đèn lồng uyên ương lần này được chế tạo rất đặc biệt, cũng khác hẳn loại truyền thống, cũng vì vậy mà thu hút người dân và tạo thành tình cảnh xấu hổ lúc này.

Biện Huy Hoàng tìm lý do thoái thác làm Trương Thanh Vân dở khóc dở cười, hắn muốn mắng như đây là khoảng thời gian vui mừng, không mắng thì khó hả giận. Đèn lồng chính là phong tục cổ xưa, bây giờ lại thuê thợ về đổi mới, sao lại chạy theo "mốt" nữa rồi? Lúc này dư luận xôn xao, tất cả huyện thành đều treo đèn chúc mừng, như vậy còn an phận được à? Trương Thanh Vân cảm thấy rất bất đắc dĩ, vì vậy cũng chỉ biết thuận theo tự nhiên.

Trước đám cưới một ngày thì huyện Ung Bình bắt đầu náo nhiệt, hàng loạt đoàn xe đến nối đuôi nhau. Đoàn xe đến đầu tiên chính là nhân viên quả lý cao tầng của Khánh Kỵ, hàng loạt cỗ xe tiến vào và xếp thành một hàng rất dài, điều này làm người đi đường đều dừng chân đứng xem, ai cũng tỏ ra hâm mộ.

Nhưng mọi chuyện còn chưa chấm dứt, sau đó chính là đoàn xe của các cơ quan ở Thành Đô được Vi Cường dẫn đầu. Lúc này có phòng giám sát tỉnh ủy, phòng tổ chức tỉnh ủy, rất nhiều đồng sự và cấp dưới của Trương Thanh Vân cũng đến. Đoàn xe này quy mô nhỏ hơn trước rất nhiều, tổng cộng chỉ có mười mấy chiếc nhưng tất cả đều là Audi, hơn nữa đều là xe chính quyền, cực kỳ bắt mắt.

Đến tối cũng có một đoàn xe tiến đến, Trương Thanh Vân và Triệu Giai Ngọc thay đổi quần áo rồi đứng trước khách sạn Thủy Hà để nghênh đón, là khách đến từ thủ đô. Vượt qua dự kiến của Trương Thanh Vân, người đại diện cho Triệu gia đến chúc mừng chính là Nhị thúc Triệu Duyên An của Triệu Giai Ngọc, đây là một vị tướng quân đã về hưu, đã khá nhiều tuổi.

Triệu Duyên An vượt đường xa vạn dặm đến tham gia hôn lễ của Trương Thanh Vân và Triệu Giai Ngọc, dù có nguyên nhân Triệu Giai Ngọc không còn cha mẹ nhưng điều này cũng xác nhận độ nặng của Trương Thanh Vân là khá lớn, nếu không Triệu Gia sẽ chẳng nể mặt như vậy.

Đoàn xe Triệu Duyên An vào thành mới chính thức làm huyện thành Ung Bình phải chấn động, tất cả đều là xe quân đội, chạy đầu là một chiếc biển số quân khu Giang Nam. Mọi người rất dễ dàng biết được đây là xe của thủ trưởng quân khu số 1 Giang Nam, hôn lễ của Trương Thanh Vân mà thu trưởng quân khu số 1 cũng đến chúc mừng, như vậy vinh quang cở nào?

Đây cũng là lần đầu tiên Trương Thanh Vân nhìn thấy Triệu Duyên An, lão rất giống với Triệu tướng quân nhưng mập hơn. Cảnh vệ đi theo Triệu Duyên An rất nhiều, khi cảnh vệ tản ra thì Trương Thanh Vân và Triệu Giai Ngọc mới thấy mặt lão. Text được lấy tại Truyện FULL

Ánh mắt Triệu Duyên An rất có thần, lão quét mắt nhìn Trương Thanh Vân rồi lại nhìn Triệu Giai Ngọc nói:

- Ngọc Ngọc, cháu thích văn hóa của người Thổ như vậy sao?

Triệu Giai Ngọc không trả lời ngay, nàng hiểu Nhị thúc đang nói mình tùy hứng, không phải nghe theo Trương Thanh Vân tổ chức hôn lễ ở Ung Bình. Một lúc lâu sau Triệu Giai Ngọc mới nói:

- Nhị thúc, phòng đã sắp xếp ổn thỏa cho chú, khách rất nhiều mà điều kiện của chúng cháu bên này lại có hạn, uất ức cho chú rồi.

Vẻ mặt Triệu Duyên An chợt biến đổi, lão bị Triệu Giai Ngọc làm mắc nghẹn không nhẹ, lão nở nụ cười nói:

- Vậy mà tôi cứ tưởng người Triệu gia bị cưỡng ép, thì ra đều có sắp xếp.

Triệu Duyên An nói xong thì đi vào, bên trong đã sớm có người đưa bọn họ lên lầu.

Đi theo phía sau Triệu Duyên An có rất nhiều người trong quân đội, Trương Thanh Vân không biết một ai nhưng rõ ràng không có thủ trưởng đoàn không quân số 1 ở Giang Nam. Đám người này quân hàm không cao, nhưng khi bắt tay với Trương Thanh Vân thì mỗi người đều nói một câu:

- Tư lệnh...Chính ủy...Công tác bận rộn nên không thể phân thân đến được, tôi đại biểu cho anh ấy chúc hai vị bách niên giai lão trăm năm hạnh phúc.

Trương Thanh Vân vội vàng nói lời cảm tạ, đám người tiếp khách lập tức đưa người đi vào, trong số đó có vài người không chịu đi, nói rằng muốn uống chén trà.

Trương Thanh Vân nở nụ cười hiểu ý, đây chính là những quân nhân đến từ khu căn cứ Áp Tử Hà, xem ra bọn họ biết quy củ dâng trà của người Thổ.

Trương Thanh Vân và Triệu Giai Ngọc nhận từ trong tay đám nhân viên tiếp khách một chiếc mâm, trong mâm có trứng gà đỏ, nước trà, một ít bánh kẹo cưới. Hai người kính lên thì những quân nhân Áp Tử Hà nhận lấy rồi đưa lại một bao lì xì.

Trong quá trình này Trương Thanh Vân đều dùng lễ hậu bối, tất cả đều đâu vào đấy. Triệu Giai Ngọc cũng học tập rất nhanh, Trương Thanh Vân làm thế nào thì nàng làm như vậy, cũng có vài phần bộ dạng một người vợ dân tộc Thổ.

Ngày hôm sau mới cử hành hôn lễ mà toàn bộ huyện Ung Bình đều đã chấn động vì người và xe ngựa, hôn lễ của Trương Thanh Vân đã được chú định là không thể an phận.

Bình Luận (0)
Comment