Bố Y Quan Đạo

Chương 679

Đáng lý ra những thảo luận của hội nghị thường ủy lần này liên quan đến công tác của hội nghị toàn thể thị ủy lần thứ năm sắp tới, nhưng sau khi Xa Vĩ dùng giọng lưu loát tổng kết công tác thì bầu không khí hội nghị đã có biến đổi.

Nếu nói thật thì phần lớn mọi người đều vui sướng, đều phấn chấn, dù sao ai cũng thích những lời dễ nghe. Xa Vĩ bây giờ là người đứng đầu Cảng Thành, lời nói của hắn cũng là sự khẳng định của lãnh đạo, điều này làm cho mọi người cảm thấy có hào quang.

Sau khi Xa Vĩ nói xong thì nâng ly cà phê làm một ngụm, cũng cảm thấy thỏa mãn vì phản ứng của mọi người. Giữa hắn và Trương Thanh Vân có hiệp nghị, hai người đã đạt thành nhận thức muốn đồng tâm hiệp lực, tất nhiên phải có người sắm vai phản diện.

Đối với Xa Vĩ thì bây giờ chỉ hy vọng đẩy mạnh uy vọng, lôi kéo nhân tâm, làm nhiều công tác tâng bốc, đưa ra nhiều lời khẳng định, xem như ân huệ cuối, sau đó sẽ có thu hoạch.

Xa Vĩ hiểu tính cách của Trương Thanh Vân, dưới tình cảnh này bôi mặt đen Trương Thanh Vân là tốt nhất, Xa Vĩ rất thích được nghe.

Hội trường có chút ầm ĩ, Xa Vĩ nói quá dài, sau khi kết thúc thì mọi người bắt đầu châu đầu ghé tai, đồng thời Tôn Học Toàn cũng sắp xếp nhân viên đến châm trà, thêm cà phê, hội trường ở vào trạng thái nghỉ ngơi trong phúc chốc.

Trương Thanh Vân dùng bút ghi chép, trưởng phòng tổ chức Trần Thành, bí thư tư pháp Thái Khánh Phong đều nhìn hắn, rõ ràng vào lúc này mọi người đang chờ thái độ của Trương Thanh Vân.

Hội trường sau khi trải qua vài phút ồn ào thì cũng trở về tình cảnh ban đầu, mọi người rất dễ dàng liên tưởng đến Trương Thanh Vân. Bây giờ mọi chuyện ở Cảng Thành căn bản đều là Trương Thanh Vân và Xa Vĩ nắm thế chủ đạo, nếu hai người có cùng nhận thức thì cơ bản có thể được quyết định.

Trong hơn một tháng vừa qua, sở dĩ tất cả những sự việc ở Cảng Thành có hiệu quả và tốc độ xử lý cao như vậy đều nhờ vào tác dụng lớn của chính sách. Bây giờ Xa Vĩ làm công tác tổng kết cho hơn một tháng qua, mọi người rất cao hứng, tất nhiên sẽ rất nhanh muốn biết cách nhìn của Trương Thanh Vân. Hội trường dần yên tĩnh, dù mọi người đều đang uống trà uống cà phê giống như nghỉ ngơi nhưng ánh mắt đều vô tình nhưng cố ý đảo về phía Trương Thanh Vân đang lúi cúi ghi chép.

Trong hội nghị hôm nay thì Trương Thanh Vân hoàn toàn là cán bộ trẻ tuổi nhất, nhưng tất cả mọi người ngồi đây không ai dám coi thường, bây giờ hắn đã là một trong hai người có quyền lực lớn nhất Cảng Thành. Trương Thanh Vân đã nhiều lần dùng hành động của mình để chứng tỏ uy tín và quyền uy ở trong ban ngành Cảng Thành, những kết quả này làm người ta không dám xem xét hắn thông qua độ tuổi.

Triệu Khinh Dương bây giờ là trưởng phòng tuyên truyền, hắn xem như là cán bộ có sự liên hệ đầu tiên với Trương Thanh Vân. Sau khi Hồng Sơn Trà bị kiểm tra kỷ luật thì Nhuận Uyên cho Trương Thanh Vân quyền chủ đạo trong công tác phòng tuyên truyền, vì vậy mà trước đó Trương Thanh Vân đã cùng tiếp xúc với Triệu Khinh Dương.

Trước đó Trương Thanh Vân có thể nói là người mới ở Cảng Thành, hắn không có căn cơ ở đây, bị xa lánh khắp nơi, hầu như là không có đất cắm dùi. Nhưng dù là như vậy thì sau khi Trương Thanh Vân tiếp nhận công tác phòng tuyên truyền thì sử dụng những thủ đoạn rất khủng bố, những thứ này còn rất mới mẻ trong ký ức của Triệu Khinh Dương.

Thậm chí Triệu Khinh Dương có thể thuận lợi tiến lên chức vụ cũng đều có liên quan đến Trương Thanh Vân, cho nên trong đám cán bộ đang ngồi đây thì hắn xem như là cán bộ sớm nghiêng về phía Trương Thanh Vân.

Khi Triệu Khinh Dương thấy Trương Thanh Vân ngồi ghi chép thì trong lòng chợt co rút, hắn lập tức nhận ra vấn đề. Vừa rồi Xa Vĩ đã hoàn toàn khẳng định công tác của khối tuyên truyền, trong lòng hắn còn cực kỳ đắc ý, nhưng hầu như chỉ trong thời gian vài phút thì vẻ đắc ý trên mặt đã tan thành mây khói mà chuyển thành cực kỳ nghiêm túc, tư thế cũng nghiêm chỉnh, không hề châu đầu ghé tai với bất kỳ ai.

Có lẽ động tác của Triệu Khinh Dương quá đột ngột, vì vậy mà làm cho người khác sinh ra cảm ứng. Hôm nay người đến đây đều là cán bộ cao cấp, tất nhiên kẻ nào cũng có thể nhìn ra đầu mối từ trên cử động của Triệu Khinh Dương, vì vậy mà hội trường có chút ầm ĩ và chậm rãi yên tĩnh.

Sau khi mọi người châu đầu ghé tai cực kỳ hào hứng thì vẻ mặt dần trở nên nghiêm túc, đến lúc này thì thái độ mọi người xoay chuyển một trăm tám mươi độ, bầu không khí hội trường quái dị đến cực điểm. Ấn Ngũ Quốc đảm nhiệm vai trò thư ký hội nghị, ở vị trí của hắn có thể nhìn thấy vẻ mặt của tất cả mọi người, điều này làm hắn sinh ra cảm giác giống như trời nắng gắt tháng sáu chợt đổ mưa rào.

Ấn Ngũ Quốc không khỏi ngẩn người, hắn nhịn không được phải liếc mắt nhìn Xa Vĩ, sau đó cúi đầu không dám ngẩng lên. Trong lòng thầm nghĩ Xa Vĩ quá mất mặt, vất vả lắm mới chuẩn bị được một cơ hội phát biểu, không ngờ lại chẳng nhận được sự trợ giúp từ Trương Thanh Vân, kết quả chán nản như lúc này.

Nếu là ngay từ đầu biểu hiện của mọi người lãnh đạm như lúc này thì không sao, quan trọng chín là lúc đầu bầu không khí rất nhiệt liệt, rõ ràng đều đi theo hướng phán đoán của Xa Vĩ. Nào ai ngờ chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã có chuyển biến như vậy? Text được lấy tại Truyện FULL

Ấn Ngũ Quốc cực kỳ lo lắng Xa Vĩ sẽ thất thố, vì chỉ cần xem xét vẻ mặt của chủ tịch, nếu đây là phòng làm việc thì chén cà phê đã sớm bị ném bay. Nhưng tình cảnh trong phòng làm việc kia cũng chỉ có những người thân tín mới được thấy mà thôi.

Trường hợp này lại khác, những người ngồi đây đều là cán bộ lãnh đạo cấp cao của Cảng Thành, nếu Xa Vĩ thất thố thì sẽ bày ra lòng dạ không phóng khoáng trước mặt mọi người, như vậy chẳng phải tất cả những gì đã chuẩn bị sẽ thất bại trong gang tấc sao?

Tất nhiên Xa Vĩ sẽ không thể không biết hành động đúng mực, nhưng trong lòng hắn đúng là rất bực bội, biết rằng phải cố gắng bày ra tư thái rộng lượng, nhưng trong đầu khó thể kìm nén. Hắn ho khan một tiếng rồi nói:

- Thanh Vân, vừa rồi tôi đã làm công tác tổng kết một tháng vừa qua, anh cũng nên nói những ý kiến của mình cho mọi người được biết. Gần đây anh là người nắm công tác của khối chính quyền, có thể có được thành tích thì anh là người có công đầu.

Xa Vĩ nói ra những lời này có vẻ rất hòa khí nhưng trong hội trường ai cũng là người khôn khéo, vì vậy lập tức hiểu Xa Vĩ đang ép Trương Thanh Vân bày tỏ thái độ. Dựa theo mục đích của Xa Vĩ thì hắn hy vọng mình đóng vai phản diện, mà Trương Thanh Vân là con hát hắt nước lã.

Không ngờ khi Xa Vĩ hát xong bài ca chiến thắng, còn chưa chuyển từ vị trí phản diện sang chính diện thì Trương Thanh Vân chẳng bày tỏ thái độ và tình cảnh trầm lắng ngay lập tức. Tình cảnh quá lạnh, đơn giản là mọi người chưa biết được thái độ của Trương Thanh Vân, vì vậy trong lòng không hiểu rõ ý nghĩ của đối phương, sợ rằng vui mừng quá sớm sẽ làm Trương Thanh Vân phản cảm.

Từ khi nào Trương Thanh Vân đã có uy tín như vậy? Trong lòng Xa Vĩ chợt xiết chặt, đồng thời lại càng thêm tức giận. Hơn một tháng qua có thể nói Trương Thanh Vân tạo ra quá nhiều danh tiếng, khối công tác chính quyền trên cơ bản đều là hắn phụ trách.

Kinh tế Cảng Thành khởi sắc trong khoảng thời gian ngắn, điều này không tách rời khỏi Trương Thanh Vân, tất cả đều là tài nguyên làm phong phú thêm cho hắn, đồng thời cũng bày ra năng lực tài hoa phi phàm của hắn trước mặt nhân dân Cảng Thành.

Quan trường Hoa Đông vốn cực kỳ cụ thể khi so sánh với những địa phương trong nội địa, năng lực Trương Thanh Vân quá mạnh, có thể ngăn con sóng dữ, có thể khống chế thế cục, mọi người đều phục hắn, vì vậy mà uy tín rất cao. Hơn nữa Trương Thanh Vân lại có xuất thân từ chảo dầu quan trường Giang Nam, toàn thân đều có thần thông "đánh, lôi, kéo, ép" và vận dụng cực kỳ tự nhiên. Tuy trước đó khó đứng vững chân ở Hoa Đông, nhưng bây giờ đã vững chân, đã có thể buông tay buông chân, lực sát thương có thể nói là khủng bố.

Nếu nói một cách không khoa trương thì bây giờ uy tín của Trương Thanh Vân ở Cảng Thành là có một không hai, đặc biệt là trong lòng dân chúng, khi nhắc đến Trương Thanh Vân thì ai cũng duỗi ngón tay cái thán phục. Gần một năm qua dù là kinh tế hay xây dựng ở Cảng Thành đều khó khăn chồng chất, người Cảng Thành trước đó cũng khá hy vọng và Trương Thanh Vân, và bây giờ thì không thất vọng.

Trương Thanh Vân đã được phân công kinh tế, sau đó xu thế kinh tế suy tàn đã được chặn, hơn nữa còn lợi dụng những ưu thế của Cảng Thành để đưa ra ánh mắt nhìn xa trông rộng, tạo ra tư tưởng góc bù kinh tế giữa ba thành phố Hoàng Hải, Hoài Dương và Cảng Thành.

Tư tưởng này tuy chỉ ở vào giai đoạn sơ cấp nhưng bây giờ dân chúng Cảng Thành đã rất tin tưởng vào tương lai, những thành phố anh em ở bên cạnh cũng rất hâm mộ Cảng Thành. Tất nhiên có hai thứ này thì nhân dân Cảng Thành cũng sinh ra cảm giác hơn người.

Những nguyên nhân trên đã chính thức xác lập địa vị của Trương Thanh Vân, so với Xa Vĩ thì còn mạnh hơn một chút, đây là sự thật.

Xa Vĩ mở miệng, mục tiêu chỉa về phía Trương Thanh Vân, tất nhiên lúc này Trương Thanh Vân là tiêu điểm của mọi người. Trương Thanh Vân buông vở không chút hoang mang, hắn kẹp bút vào rồi nói:

- Một tháng qua giống như những gì chủ tịch Xa đã nói, chúng ta quả thật đã trải qua khảo nghiệm nghiêm trọng, phương diện khảo nghiệm như vậy rõ ràng là lần đầu tiên chúng ta gặp phải.

- Nhưng nếu nói về đặc điểm chính thì có ba nội dung, nội dung thứ nhất chính là phối hợp các ngành các cấp duy trì trật tự trị an xã hội, trong đó thì khối tư pháp, cục công an, quân đội đóng vai trò chủ lực. Nội dung thứ hai chính là phương diện tổ chức nhân sự không tạo ra khe hở, có vài trăm quan chức liên quan đến sự việc của bí thư Nhuận Uyên, trong quá trình này công tác tổ chức nhân sự của chúng ta không được loạn, mà phòng tổ chức chính là quân chủ lực.

- Nội dung thứ ba chính là vấn đề kinh tế xây dựng, nửa năm qua vì nhiều nguyên nhân mà kinh tế chúng ta trì trệ không phát triển, đã chịu đủ nghi vấn. Nhưng hơn một tháng qua chúng ta đã cố gắng, mọi người đồng tâm hiệp lực thay đổi tình thế, quân chủ lực trong đây thì có rất nhiều ban ngành, ha ha...

Trương Thanh Vân khẽ cười một tiếng, bầu không khí hội nghị cuối cùng cũng có chút hòa hoãn. Trương Thanh Vân nhìn sang Thái Khánh Phong nói:

- Bí thư Thái, anh nói đi, tôi không thay thế cho anh được, anh là người thuộc chiến tuyến tư pháp và công an, anh là người cầm lái chính.

Thái Khánh Phong giống như có linh cảm với Trương Thanh Vân, khi Trương Thanh Vân mở miệng thì hắn cũng không chối từ, hắn buông bút trong tay rồi nói:

- Vừa rồi chủ tịch Xa đã khẳng định thành tích của chúng tôi trên chiến tuyến tư pháp, tôi cảm thấy rất vui.

- Nhưng có một vấn đề tôi cần phải nói, đó chính là tình cảnh căng thẳng còn chưa được giải trừ, công tác của chúng tôi vẫn còn phải gánh áp lực rất lớn, còn chưa đến thời thái bình để ca khúc khải hoàn. Vì vậy thành tích chúng tôi có thể khẳng định, nhưng vẫn không thể làm cho hội nghị toàn thể của thị ủy đi lệch hướng.

- Ý kiến của tôi chính là chúng ta phải nắm thật chặt tất cả phương diện hiện nay trong hội nghị toàn thể của thị ủy, ít nhất cũng phải có sự động viên và hiệu triệu ở chiến tuyến tư pháp, tuyệt đối không được buông lỏng dây cung, nếu không thất bại trong gang tấc thì ai cũng không thể gánh trách nhiệm.

Thái Khánh Phong vừa nói ra những lời này thì tâm tìn người nào trong phòng họp cũng trầm xuống, rõ ràng hắn đang công khai chỉa về phía Xa Vĩ, ngược lại còn cho rằng Xa Vĩ đang buông lỏng, đến khi thất bại trong gang tấc thì ai chịu trách nhiệm.

Vẻ mặt Xa Vĩ chợt trở nên trắng bệch, hắn đang định mở lời thì trưởng phòng tổ chức Trần Thành đã nói:

- Bí thư Thái nói rất sâu sắc, áp lực của phòng tổ chức chúng tôi cũng rất nặng nề, trên trăm cán bộ phải được điều chỉnh, bọn họ có thể đảm nhiệm được chức vụ mới hay không là vấn đề đáng lo ngại.

- Mặt khác nhân tố tư tưởng không ổn định của đội ngũ cán bộ toàn thành phố vẫn sinh ra áp lực rất lớn, công tác của phòng tổ chức chúng tôi đang ở vào giai đoạn cực kỳ căng thẳng. Lúc này nói ai đúng ai sai thì vẫn còn quá sớm, chúng ta mở hội nghị toàn thể của thị ủy nên đặt nặng mục đích ổn định nhân tâm, phải đẩy mạnh vấn đề giáo dục tư tưởng cho cán bộ, tuyệt đối không vui mừng quá sớm, nếu không thì hậu quả khó thể tưởng được...

Trần Thành dùng giọng lưu loát nói, cũng chẳng quan tâm lời nói của mình có được tiếp nhận hay không, hắn nói rất trắng trợn. Nếu so sánh lời nói của hắn và Xa Vĩ vừa rồi thì rõ ràng là chối bỏ tất cả, thậm chí còn nặng nề hơn chứ không kém lời nói vừa rồi của Thái Khánh Phong.

- Bí thư Thái, trưởng phòng Trần, các anh sao lại nói như vậy, tôi muốn khen ngợi sao? Ai muốn hát khúc khải hoàn chứ? Các anh...Khụ...Khụ...

Vẻ mặt Xa Vĩ chợt biến đổi, hắn nói, nói được một nửa thì lắp bắp, câu kế tiếp khó tiếp tục mà chuyển thành những tiếng ho khan.

Trương Thanh Vân thấy có cơ hội thì lập tức chen lời:

- Được rồi, được rồi, ý của chủ tịch Xa là muốn khẳng định thành tích của mọi người, đồng thời hy vọng mọi người liên tục cố gắng, ý kiến này tôi hoàn toàn đồng ý.

- Mà sự thật cũng là như vậy, các đồng chí đảng ủy chính quyền đang ngồi đây cần phải bày ra ý thức trách nhiệm cao độ, chúng ta phải căn bản vượt qua khó khăn, đây chính là ý nghĩ của chủ tịch Xa.

- Tất nhiên hai vị bí thư Thái và trưởng phòng Trần cảm thấy lo lắng cũng có lý, theo quan điểm của tôi vừa rồi thì khối công tác tư pháp là cực kỳ quan trọng, các anh có thể giữ vững tinh thần khi tạo ra thành tích là cực kỳ tốt đẹp, tôi nghĩ tất cả mọi người nên học tập. Mọi người đừng để thắng lợi làm cho choáng váng đầu óc, còn chủ tịch Xa, các anh còn chưa vui mừng vì chiến thắng, anh ấy có hát khúc khải hoàn sao?

Trương Thanh Vân nói ra những lời này dùng giọng điệu rất cao, ý đồ giúp đỡ Xa Vĩ là rất rõ ràng, mà hắn vừa mở miệng thì hai vị Thái Trần cũng không lên tiếng, dáng vẻ bệ vệ vừa rồi cũng thu lại. Dù hai người này không quái lạ như Xa Vĩ nhưng vẻ mặt dần tỏ ra yếu thế, mọi người nhìn qua thì cơ bản đã hiểu.

Cũng vì vậy mà hội nghị sinh ra những biến hóa kỳ dị, lúc đầu Xa Vĩ phát hiểu, hai người Trần Thái đứng lên không đồng ý quan điểm, cuối cùng Trương Thanh Vân phải ra mặt giúp đỡ Xa Vĩ, mọi chuyện trở lại như thường.

Xa Vĩ có thể tiếp tục phát triển theo ý của mình, nhưng lúc này trong lòng hắn không còn chút cảm giác thành công, hắn chỉ cảm thấy cực kỳ xấu hổ.

Xa Vĩ có lòng tốt tâng bốc mọi người, để tất cả vui sướng, đồng thời cũng tiện lôi kéo nhân tâm. Đây vốn là chuyện mà tất cả đều vui, hắn nào ngờ có kết cục như lúc này?

Hai người Thái Trần căn bản không thèm nể mặt Xa Vĩ, dựa theo ý của Xa Vĩ thì hôm nay bôi đen mặt Trương Thanh Vân, cuối cùng kiếm vài người hạ nhiệt độ, ngược lại còn làm cho hai người Thái Trần phải lao đao. Nhưng Xa Vĩ còn chưa làm được gì nhiều đã bị người ta cắn ngược lại, Xa Vĩ bị chụp mũ và bắt buộc không xuống đài không được, mà cuối cùng Trương Thanh Vân phải ra mặt mới khống chế được cục diện, nếu không thì hôm nay Xa Vĩ không biết phải làm sao mới xong chuyện.

Xa Vĩ dùng trăm phương ngàn kế nhưng cuối cùng lại tạo nền cho Trương Thanh Vân. Dù là kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra thái độ của hai người Thái Khánh Phong và Trần Thành với Xa Vĩ và Trương Thanh Vân, người nào ngồi đây mà chẳng biết hai người này là những kẻ có quyền lực, không chịu phục tùng ai.

Nhưng hai người này kiêu ngạo không nghe theo lời của Xa Vĩ, kiêu căng ngang ngược, nhưng trước mặt Trương Thanh Vân lại cực kỳ lễ nghĩa. Khi Trương Thanh Vân bày ra tình cảnh tươi sáng thì hai người kia không dám xông lên. Trước kia mọi người chỉ suy đoán qua hệ lợi ích bên trong, hôm nay được thấy tận mắt, Trương Thanh Vân có bao nhiêu sát khí và lợi hại, điều này làm cho mọi người có một cảm nhận trực quan.

Người có thể tiến lên làm thường ủy thị ủy thì nào không phải là tinh anh trong quan trường? Trong thành phố phát sinh những chuyện lớn nhỏ gì thì người nào đang ngồi đây đều biết. Nhuận Uyên xảy ra chuyện, sau khi Trương Thanh Vân quay về thì bí thư ủy ban kỷ luật Sở Thanh Nam cũng bị kéo đi, sau đó thành bánh bao vào miệng chó dữ, có đi mà không về.

Những người trong quan trường Cảng Thành đều cho rằng sự việc trên có liên quan đến Trương Thanh Vân, hơn nữa ngày đó Trương Thanh Vân quay về ngoài gặp Xa Vĩ thì nghe nói còn tiếp kiến Thái Khánh Phong. Có phải hôm đó Trương Thanh Vân đã động tay động chân gì không?

Bây giờ xem ra khả năng này là rất lớn, Thái Khánh Phong là nhân vật gì? Hắn là bí thư tư pháp kiêm cục trưởng cục công an, quyền lực trên tay làm bất kỳ kẻ nào cũng phải run sợ, gần đây lại nổi danh ngang ngược, cực kỳ khó đối phó.

Hơn nữa Thái Khánh Phong có vòi thò ra rất dài, dù là thương trường, quan trường, chính đạo, tà đạo đều có căn cơ. Trước kia dù là thời kỳ cực thịnh của Nhuận Uyên ở Cảng Thành cũng phải nể mặt Thái Khánh Phong ba phần.

Một nhân vật như vậy trước nay cực kỳ căm hận Trương Thanh Vân, đã từng tìm quan hệ khắp nơi, thậm chí còn chạy sang Lăng Thủy tố cáo, hắn muốn kéo Trương Thanh Vân xuống ngựa, dùng chữ không thể đứng cùng đường cũng chưa đủ miêu tả.

Dưới tình huống như vậy thì Trương Thanh Vân sao có thể lôi kéo được Thái Khánh Phong? Nhưng đây là sự thật, khi Trương Thanh Vân mở lời thì Thái Khánh Phong yên lặng, khi liên kết tất cả sự việc lại thì người ta đã có một miêu tả sinh động.

Những người nghĩ rõ những vấn đề này nhìn sang Trương Thanh Vân thì tong lòng cảm thấy không còn giống như trước đó, dù là Xa Vĩ cũng thấy được manh mối bên trong.

Xa Vĩ cũng không ngờ Trương Thanh Vân chỉ mất một khoảng thời gian ngắn đã giải quyết xong Sở Thanh Nam, bí thư ủy ban kỷ luật là chức vụ quan trọng và hầu như nằm trên một trục với Trương Thanh Vân, nhưng người này nói ra tay là ra tay.

Dù tình huống lúc đó khẩn cấp, nhu cầu lại cấp bách, nhưng nếu không có gan, không đúng mực thì sẽ bị ép ngược lại, phải giải quyết thế nào? Chẳng lẽ lúc đó Trương Thanh Vân không cân nhắc điều gì sao?

Bình Luận (0)
Comment