Bố Y Quan Đạo

Chương 867

Đây là lần đầu tiên Trương Thanh Vân đến báo cáo với Âu Đan sau khi nhận chức, đồng thời cũng là lần liên hệ đầu tiên. Khi hắn bước vào phòng thư ký thì lập tức ngửi thấy mùi hương hoa thoang thoảng.

Trương Thanh Vân hơi híp mắt, có một cô gái ngồi ở bàn thư ký, nàng buộc tóc đuôi ngựa, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, hai má phồng lên như ếch, nhìn qua thì lập tức cảm thấy một hương vị dí dỏm. xem tại TruyenFull.vn

Cô gái mặt một bộ váy màu hồng nhạt, trên chiếc cổ trắng là một sợi dây chuyền, một đôi giày cao gót màu trắng phụ trợ cho đôi chân ngọc xinh đẹp và khêu gợi, làm hai mắt người đối diện phải tỏa sáng.

Trương Thanh Vân cau mày, cô gái này ăn mặc theo phong cách khá chính quy và bảo thủ mà vẫn có chút hương vị, xem ra bí thư Âu tuyển thư ký có thiên hướng ấn tượng.

- Cốc cốc!

Lăng Tiểu Tô đang chìm đắm trong suy nghĩ thì đột nhiên hai tiếng gõ bàn vang lên làm nàng phải ngẩng đầu:

- A...

Gương mặt Lăng Tiểu Tô đỏ bừng, trái tim chợt nhảy dựng lên.

- À...À, điều này...Cái kia...

Lăng Tiểu Tô muốn chào hỏi lãnh đạo nhưng vừa mở miệng thì lập tức cảm thấy lưỡi không nghe theo sai khiến, nàng nói lắp bắp, chân tay luống cuống.

Trương Thanh Vân nhịn không được phải nghĩ rằng cô gái đang chơi game hoặc đọc tiểu thuyết tình cảm, vì thế không nhịn được nói:

- Tốt lắm, tôi hù cô rồi, có bí thư Âu ở bên trong không?

- Có!

Lăng Tiểu Tô cuối cùng cũng ổn định tâm tình, tuy bây giờ gương mặt vẫn đỏ hồng nhưng thần trí đã khôi phục như thường. Trương Thanh Vân dùng tay chỉ vào phòng làm việc của Âu Đan, hắn hỏi thăm tình hình, tất nhiên Lăng Tiểu Tô sẽ gật đầu đồng ý.

Trương Thanh Vân khẽ cười một tiếng, sau đó hắn tiến lên tự gõ cửa.

Mãi đến khi Trương Thanh Vân tiến vào phòng làm việc của bí thư Âu thì Lăng Tiểu Tô mới cảm thấy quá trình hít thở của mình được bình thường trở lại.

Khi gặp mặt trưởng phòng Trương ở khoảng cách gần thì mới thấy còn rất trẻ, thậm chí còn trẻ hơn so với những thư ký trong ban thư ký tỉnh ủy. Nếu không phải đối phương có ánh mắt sắc bén thì tuyệt đối sẽ chẳng có ai nghĩ rằng một cán bộ trẻ như thế là thường ủy tỉnh ủy, là một thành viên nắm trong tay trung tâm quyền lợi của Hoa Đông.

Một lúc lâu sau Lăng Tiểu Tô mới ngồi xuống, nàng cảm thấy toàn thân như nhũn ra, đây là cảm giác sau khi quá mức căng thẳng rồi lập tức buông lỏng. Nhưng lúc này trong lòng nàng rất vui sướng, Trương Thanh Vân hòa ái hơn rất nhiều so với những gì nàng tưởng tượng, lãnh đạo nói chuyện như một người anh, ôn hòa và cổ vũ, làm người ta được tắm trong gió xuân.

Âu Đan rất giỏi biểu đạt quan điểm của mình, hơn nữa năng lực công tác và phân tích vấn đề cũng rất mạnh, Trương Thanh Vân trao đổi với đối phương không lâu nhưng nhạy cảm phát hiện ra những đặc điểm này.

Là một phó bí thư, Âu Đan xem như là thủ trưởng trực tiếp của Trương Thanh Vân. Trên phương diện nhân sự thì bí thư, phó bí thư và trưởng phòng tổ chức được người ta gọi là ba cỗ xe ngựa, trong quá trình thì trao đổi nhiều và liên hệ nhiều nhất chính là phó bí thư và trưởng phòng tổ chức.

Hôm nay Trương Thanh Vân báo cáo cho Âu Đan biết những cảm nhận của mình sau nửa tháng tiến vào phòng tổ chức, đồng thời cũng nói ra những băn khoăn, mặt khác cũng yêu cầu chỉ thị của lãnh đạo cho công tác của phòng tổ chức trong khoảng thời gian tới.

Âu Đan nói lời khẳng định với những băn khoăn của Trương Thanh Vân, thực chất nàng đã chăm chú xem xét "Những vấn đề sơ lược về công tác nhân sự tỉnh Hoa Đông" của Trương Thanh Vân, sau đó nói:

- Đồng chí Thanh Vân, anh quả nhiên không hổ danh cán bộ có kinh nghiệm tổ chức phong phú, chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà đã nhìn ra vấn đề, điều này không phải chỉ nói anh bỏ ra nhiều công sức và quan tâm công tác, hơn nữa còn nói rõ lòng anh bằng phẳng không có ưu phiền, không che giấu, kiêng kỵ với các vấn đề, không giấu bệnh.

- Đây là điều đáng được khẳng định, tôi tin anh có thể nhìn thấy vấn đề thì tất nhiên cũng có biện pháp xử lý, có phải vậy không?

Trương Thanh Vân lắc đầu, hắn nói:

- Bí thư Âu, nói ra thì rất xấu hổ, tôi chưa chuẩn bị đầy đủ, sau nửa tháng nhận chức thì phát hiện được nhiều vấn đề nhưng cũng cảm thấy sức ép quá lớn, công tác rất khó triển khai...

Âu Đan mỉm cười, nàng đứng lên, trong chính đàn Hoa Đông thì ai mà chẳng biết Tần Vệ Quốc rất tán thưởng Trương Thanh Vân, hơn nữa năng lực và tài hoa của người này cũng được mọi người bàn tán say sưa. Âu Đan cũng bất ngờ khi Trương Thanh Vân nói khó triển khai công tác ở phòng tổ chức.

Chưa nói đến những thứ khác, biểu hiện chân thành và thẳng thắn này của Trương Thanh Vân cũng làm người ta cảm thấy rất chân thật. Dù có rất nhiều cán bộ thận trọng nhưng chỉ cần xem qua bộ dạng và cử chỉ là biết đối phương có phải loại hình làm được chuyện lớn hay không.

Âu Đan trầm mặc một lúc lâu, nụ cười trên mặt dần được thu nạp, nàng nói:

- Những vấn đề sơ lược mà anh phân tích là không sai, nhưng cũng có vài vấn đề chưa quá đi sâu, nếu nói vấn đề công tác tổ chức ở Hoa Đông lớn nhất nằm ở đâu thì phải nói đến sự thay đổi của cơ chế và thể chế, điều này chắc anh cũng thấy rất rõ.

- Nhưng nếu nói thay đổi thì chỉ là nói suông, là lời khách sáo, làm việc phải tìm được điểm đứng, cần phải bắt tay vào hoạt động, sau đó chậm rãi triển khai công tác, dần đạt đến mục tiêu thay đổi cơ chế.

Giọng điệu của Âu Đan khá dịu dàng, nàng nói từng chữ rất rõ ràng, dù là quan viên Hải phái nhưng lại nói chuẩn tiếng phổ thông. Lúc này nàng khựng lại mà di chuyển chủ đề:

- Vấn đề lớn nhất của công tác tổ chức cán bộ Hoa Đông nằm ở đâu? Tôi cho rằng đó chính là sự hủ bại của tổ chức, quan viên mua chuộc để trúng cử, phần lớn là chắp nối và đi cửa sau, thậm chí còn có mua quan bán chức.

- Những vấn đề này không những chỉ là tỉnh ủy mà ngay cả trung ương cũng nhận được đơn tố cáo.

- Trong chính đàn Hoa Đông, nhỏ là bí thư chi bộ thôn xóm, lớn đến chức bí thư và chủ tịch huyện, hệ thống tổ chức khá hỗn loạn, mua chuộc để trúng tuyển, nhận hối lộ tầng tầng lớp lớp, mua quan bán chức cũng không phải là chuyện lạ. Có thể nói hủ bại là khối u ác tính ở Hoa Đông, đếu không đả kích hủ bại thì rất khó nói Hoa Đông có thành tích trong tương lai.

Lời nói của Âu Đan chuyển biến rất nhanh, giọng điệu rất khí phách, Trương Thanh Vân nghe thấy vậy mà tim không khỏi đập mạnh lên. Hắn nghe thấy rất nhiều tình huống mua chuộc để trúng tuyển và dút lót cho quan viên, nhưng không ngờ sự việc nghiêm trọng như lời nói của Âu Đan.

Nếu quả thật như lời nói của Âu Đan thì chức vụ trưởng phòng tổ chức của Trương Thanh Vân có áp lực quá lớn. Tất nhiên Trương Thanh Vân tìm đến chính là suy xét những nghiên cứu lâu năm của Âu Đan với Hoa Đông, nàng nhất định sẽ thấy rất nhiều điểm nhỏ trong quan trường Hoa Đông, mà lời nói tổ chức hủ bại cũng có thể là một bước đột phá trong công tác.

- Gần đâ trung ương đã đưa xuống rất nhiều văn kiện đấu tranh chống hủ bại, tôi dự đoán sắp có một phong trào đả kích quan viên biến chất bùng lên trong nước. Tôi cho rằng phòng tổ chức có thể lợi dụng cơ hội này để phối hợp với các ban ngành kiểm tra kỷ luật, cần phải làm cho hệ thống tổ chức cán bộ ở Hoa Đông trở nên nghiêm túc...

Âu Đan chậm rãi nói, ý nghĩ càng lúc càng thông thoáng.

Trương Thanh Vân nghe thấy vậy mà thầm kinh hãi, dựa theo lời của Âu Đan thì bàn cờ là quá lớn, đây tuyệt đối là những tính toán lớn trên thế cờ Hoa Đông. Chỉ cần nhìn vẻ mặt là biết trong lòng nàng đãc tính toán sẵn đại cục, nếu cần ra tay thì sợ rằng nàng sẽ có thể đề xuất phương án cụ thể.

Trương Thanh Vân nghĩ đến đây thì trong lòng chợt rắn lại, hắn chưa từng thấy một người phụ nữ nào quả quyết và quyết đoán như thế này, hơn nữa suy nghĩ lại quá chu toàn. Nếu thật sự muốn ra tay thì sẽ bùng lên con sóng lớn trong vấn đề đả kích cán bộ biến chất, như vậy cả hệ thống chính trị sẽ bị tấn công, tất nhiên Trương Thanh Vân sẽ đóng vai trò là một nhân vật quan trọng, hắn cũng không dễ làm một trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy.

- Bí thư Âu, nghe chị nói chuyện hơn đọc sách mười năm, hôm nay tôi nghe mà cảm thấy tâm tình trong sáng. Xem ra những hiểu biết của tôi về công tác tổ chức ở Hoa Đông còn nông cạn, gần đây tôi sẽ sắp xếp ổn thỏa, sẽ góp nhặt tình huống.

- Vấn đề tổ chức hủ bại không phải là nhỏ, tất cả đều phải chu toàn, nếu không ra tay thì thôi, đã hành động thì phải có hiệu quả kinh sợ.

Trương Thanh Vân cất cao giọng nói.

Lúc này Âu Đan cũng đã trở nên ôn hòa như thường, nàng gật đầu nói:

- Như vậy thì tốt, cụ thể nên hành động thế nào thì hai người tôi và anh khó thể đưa ra quyết nghị, đến lúc đó còn phải xin chỉ thị của bí thư Tần. Có sự lãnh đạo của bí thư Tần thì lòng tin của chúng ta mới đủ.

Trương Thanh Vân liên tục xưng vâng mà thật sự cảm nhận được áp lực của Tần Vệ Quốc. Bây giờ phái Hoa Đông sụp đổ là cực kỳ cấp bách, đây không vì ý chỉ của Tần Vệ Quốc mà được di dời, vì vấn đề đả kích quan viên hủ bại chính là áp lực của trung ương.

Đây không phải việc nhỏ, đối với Tần Vệ Quốc thì vừa phải đáp ứng yêu cầu của trung ương, vừa đảm bảo cục diện ổn định ở Hoa Đông, đồng thời còn phải tạo ra tương lai cho đám quan viên có năng lực của phái Hoa Đông. Nhiều áp lực trên nhiều phương diện ép lên người sẽ sinh ra cảm giác thế nào, điều này hoàn toàn có thể hiểu được.

- Vấn đề Hoa Đông phải do chính bí thư Tần làm chủ đạo và triển khai.

Đầu óc Trương Thanh Vân đột nhiên trở nên rõ ràng, hắn đã hiểu thế cục khó khăn ở Hoa Đông, vì vậy mà trong lòng có phán đoán.

Rõ ràng bây giờ Âu Đan, Kiều Quốc Thịnh, thậm chí là Niên Tuấn Quốc đều thấy được vấn đề, hơn nữa bọn họ chắc chắn cũng biết ý đồ của trung ương, nếu đã như vậy thì mỗi người bọn họ có rục rịch hay không? Bọn họ có thể hoàn toàn tín nhiệm Tần Vệ Quốc sao? Đáp án là không.

Nếu lực tin có vấn đề thì bí thư muốn hoàn thành nhiệm vụ gian khổ sẽ rất khó khăn.

Quả thật, vua Hoa Đông tuy làm việc nghiêm túc nhưng quan hệ giữa người và người là rất phức tạp, có bao nhiêu kẻ không nghiêm túc trong mối quan hệ này? Nhưng nếu Tần Vệ Quốc không thể làm chủ đạo công tác, nếu lão không có đủ uy tín để đứng đầu thì kết quả cuói cùng là rối loạn.

Nếu một tỉnh rối loạn thì liên lụy rất rộng, thậm chí còn tạo thành ảnh hưởng quốc tế.

Trương Thanh Vân nghĩ đến đây thì chợt sinh ra một cảm giác khó thở. Hắn là người đã qua nhiều sóng gió nhưng đây cũng là lần đầu tiên thấy được thế cục như vậy. Hắn biết mình cần giúp đỡ Tần Vệ Quốc, thậm chí là sóng vai chiến đấu, cũng không biết khi Tần Vệ Quốc đề cử Trương Thanh Vân làm trưởng phòng tổ chức thì có tin tưởng như vậy không?

Bình Luận (0)
Comment