Bố Y Quan Đạo

Chương 952

Tin tức Trương Thanh Vân được đề bạt làm phó bí thư tỉnh ủy truyền về thủ đô, điều này làm cho thế lực khắp nơi chấn động.

Thời điểm trước tin đồn Trương Thanh Vân sẽ tiến lên đảm nhiệm chức vụ phó bí thư tỉnh ủy rất lưu hành, nhưng trung ương chưa tỏ rõ thái độ. Khi thời gian trôi qua thì tin tức này giống như ngày càng không đáng tin.

Vài thế lực vốn không có tâm tư bắt đầu nhìn chằm chằm vào Hoa Đông, vì những chính sách đối với Hoa Đông trong những năm gần đây đã chứng tỏ trung ương đặt vị trí của Hoa Đông ngang hàng Lĩnh Nam, vị trí một phó bí thư Hoa Đông rõ ràng rất quan trọng, độ nặng là tuyệt đối, vì vậy có rất nhiều người hoạt động.

Nhưng khi mọi người liều mạng tranh chấp thì cục tổ chức trung ương lại trực tiếp xác định chức vụ của Trương Thanh Vân, hơn nữa trước đó lại cực kỳ bí mật, mãi đến khi Hoa Đông biết tin thì thủ đô mới biết. Điều này làm cho đám người thủ đô bận rộn mà chẳng được gì, đồng thời cũng rất mất mặt.

Vài ngày sau đó Trương Thanh Vân liên tiếp nhận được điện thoại chúc mừng, thủ đô, Trung Nguyên, thậm chí là tây bắc, đông bắc, các đồng chí quen biết đều điện thoại đến. Vô tình Trương Thanh Vân hầu như mở rộng quan hệ ra cả nước.

Nếu nhắc đến nguyên nhân phải nói đến lần tham gia học tập lần thứ hai của Trương Thanh Vân ở trường đảng trung ương, trong trường hắn tiếp xúc với những bạn học ở khắp các tỉnh thành. Hai năm gần đây quyền lực của Trương Thanh Vân ở Hoa Đông ngày càng mạnh, đặc biệt là trong phương án trao đổi cán bộ, những bạn học trước đây quan hệ rất nhạt đã có liên lạc trở lại.

Quan trường là như vậy, đến một lúc nào đó anh không cần cố gắng bện lưới quan hệ nhưng tự nhiên lan tràn, Trương Thanh Vân bây giờ có quen biết với hơn mười cán bộ trên chức phó bộ, cấp trưởng phòng là vô số, hắn cũng không nhớ là bao nhiêu người.

Vì nhiều bạn bè thì đường dễ đi hơn, rất nhiều chuyện mà trước đó Trương Thanh Vân cảm thấy ngoài tầm tay với, bây giờ hắn xử lý rất thuận buồn xuôi gió. Ví dụ như ở Giang Nam, vài năm trước Trần Mại muốn được điều động công tác là cả một vấn đề, trước đó Trương Thanh Vân đã từng điện thoại với Nghiêm Tuấn Quốc, Triệu Văn Phong để nhắc đến vấn đề này.

Lần này ban ngành Vũ Lăng điều chỉnh, Trần Mại cuối cùng cũng có cơ hội, hắn thành công tiến lên làm phó chủ tịch thành phố. Với độ tuổi của hắn mà đã được làm phó chủ tịch, đây cũng xem như là cán bộ trẻ, còn được phòng tổ chức Giang Nam coi làm đối tượng bồi dưỡng trọng điểm.

Bây giờ Trương Thanh Vân đã dần có lực ảnh hưởng ở Giang Nam và thậm chí là Trung Nguyên, chủ yếu là những thủ hạ của hắn ở Trung Nguyên ngày càng phát triển, những người này phần lớn đều nằm trên chiến tuyến của hắn, tất nhiên công tác sẽ được người khác nể mặt. Đặc biệt là Túc Nhất Tiêu ở Giang Bắc, lần này lão còn đặc biệt đề nghị trao đổi cán bộ vượt qua khu vực từ Giang Nam, trong số đó có thư ký Ân Bằng Phi của Trương Thanh Vân ở thành phố Thanh Giang, Túc Nhất Tiêu ủy thác trách nhiệm cho Ân Bằng Phi, đây đều là lời đề cử của Trương Thanh Vân.

Mà Trương Thanh Vân thông qua suy xét thời gian ngắn và thấy trong các ban ngành tỉnh thì rất ít có nơi nào giống với Giang Nam và Hoa Đông. Giang Nam thì không cần phải nói, đoàn kết luôn là vấn đề, bây giờ ban ngành Hoa Đông khá đoàn kết, nhưng quan hệ giữa Trương Thanh Vân và Kiều Quốc Thịnh lúc này rất chướng mắt.

Những tỉnh khác cũng không giống như Giang Nam và Hoa Đông, người khác đều hòa hợp êm thấm, dĩ hòa vi quý. Bọn họ có mâu thuẫn hay không thì chẳng rõ ràng nhưng tuyệt đối không bén nhọn như giữa Trương Thanh Vân và Kiều Quốc Thịnh.

Không thể nghi ngờ vấn đề này cũng làm cho Kiều Quốc Thịnh và Trương Thanh Vân gặp chút thương tổn, Triệu Truyền điện thoại cho Trương Thanh Vân đã từng nhắc đến điều này, nói rằng lãnh đạo trung ương cũng có ý kiến. Hắn còn phán đoán, nguyên nhân Trương Thanh Vân được bổ nhiệm phải kéo dài có lẽ cũng vì nhân tố này.

Triệu Truyền khuyên Trương Thanh Vân:

- Thanh Vân, người nào cũng biết cậu năng lực mạnh, làm người chính trực ngay thẳng, nhưng có một số việc khó thể thẳng được, một tỉnh không thể so với một huyện, vì mục tiêu lớn nên có rất nhiều người nhìn. Vì vậy trong lúc xử lý sự việc nên châm chước và cẩn trọng...À, những thứ này cậu đã biết rõ lắm rồi, tôi dông dài, dông dài...

Trương Thanh Vân liên tục cảm ơn nhưng trong lòng thầm mắng không may, chủ yếu là Kiều Quốc Thịnh không may. Đáng lý ra hắn và Kiều Quốc Thịnh không có vấn đề gì ở thể diện, sau này càng lúc càng không xong, điều này cho thấy sự gượng ép từ phía Kiều Quốc Thịnh.

Kiều Quốc Thịnh cho người khác thấy quan hệ giữa mình và Trương Thanh Vân có vấn đề, đây rõ ràng là phương pháp giết địch một ngàn mà tự thương hại mình mất tám trăm. Tất nhiên quan hệ giữa cấp trên và cấp dưới không tốt chính là do cấp dưới bị động, có lẽ Kiều Quốc Thịnh nghĩ như vậy nên mới làm như thế.

Trương Thanh Vân lần này xem như đi đường nhỏ mà gặp ổ gà nhưng lại khôn ngoan nhìn xa trông rộng. Những lãnh đạo chuyên gia với lòng dạ hẹp hòi như Kiều Quốc Thịnh thường có những điểm tốt, Trương Thanh Vân tự trách mình một vấn đề, trước đó tại sao mình cứ chấp nhặt với người ta? Điều này hoàn toàn không cần thiết.

Phòng vip khách sạn Shangri - La, hôm nay Trương Thanh Vân mở tiệc chiêu đãi đoàn người Trần Mại từ Giang Nam tới. Trần Mại dẫn đoàn đến khảo sát Hoa Đông, tất nhiên nguyên nhân chủ yếu là muốn đến cảm tạ Trương Thanh Vân, hắn vừa lên làm phó chủ tịch, được phân công văn hóa, giáo dục, kế hoạch hóa gia đình.

Phần công tác văn hóa giáo dục có thể học tập kinh nghiệm từ những khu vực phát đạt, kế hoạch hóa gia đình thì học tập cái gì? Dù Trương Thanh Vân cảm thấy hành vi của Trần Mại rất khó xem, nhưng bây giờ hiện trạng khắp nơi là như vậy, Trần Mại đến Hoa Đông cũng xem như không sai. Năm ngoái nghe nói có một tỉnh tây bắc cử đoàn ra nước ngoài học tập tốn rất nhiều tiền của, thậm chí tổng bí thư Diệp còn điểm danh trong bộ chính trị, mà vị bí thư tỉnh kia cũng đã về hưu, như vậy thì thế nào? Những tiền tài lãng phí của quốc gia có thể thu về được không? Dưới hoàn cảnh như vậy Trương Thanh Vân cũng không còn gì để nói.

Khi Trương Thanh Vân đến thì trong phòng đã có hai người, Trần Mại và một cô gái cao gầy hơn hai mươi tuổi. Khi nhìn thấy Trương Thanh Vân thì Trần Mại và cô gái vội vàng đứng lên, hắn cười ha hả nói:

- Bí thư Thanh Vân, đã nhiều năm không gặp, bây giờ con đường làm quan của cậu ngày càng rộng rãi thông thoáng.

Trần Mại mập lên, eo to hơn trước gấp đôi, bụng nhô cao, phối hợp với dáng người bùng ra mười phần quan uy, điều này chứng tỏ những năm qua hắn có biến đổi rất lớn.

Trương Thanh Vân híp mắt nhìn, Trương Thanh Vân tiến lên bắt tay và lắc lắc, giống như có chút kích động.

- Cậu đấy, tôi nhìn thân hình của cậu thì cũng biết tình huống công tác trong những năm gần đây, cũng không biết bây giờ tăng thêm trọng trách thì cậu có giảm cân không. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Trương Thanh Vân thản nhiên nói, Trần Mại cười cười xấu hổ, hắn lấy tay gãi đầu, động tác này ngược lại rất giống với năm xưa.

Trần Mại mấp máy môi, hắn nghĩ muốn nói vài lời nhưng cuối cùng cũng không mở miệng. Trương Thanh Vân thật ra không thay đổi nhiều, tướng mạo không khác gì năm xưa, nhưng nếu so với hi ở Giang Nam thì thân phận khác biệt quá lớn, chỉ cần tùy tiện di động cũng có cảnh vệ theo sau. Hơnn nữa bây giờ mỗi hành động vung tay nhấc chân đều có phong thái lãnh đạo, Trần Mại cũng không dám dùng hai chữ Thanh Vân để xưng hô.

- Tiểu Thu, đây là bí thư Trương.

Trần Mại chỉ cô gái ở bên cạnh, cô gái giống như có chút thận trọng, nàng đứng lên chào:

- Chào bí thư Trương.

Trương Thanh Vân quét mắt nhìn cô gái, bộ dạng rất thanh tú, ăn mặc cũng xa hoa, nhưng hai hàng chân mày quá quyến rũ, điều này phá hủy hình tượng của nàng.

Trương Thanh Vân xem độ tuổi của cô gái, lại nhìn hành vi cẩn trọng mà nhịn không được phải nhíu mày. Chỉ cần nhìn vẻ mặt của Trần Mại là biết có quan hệ không tầm thường với người phụ nữ này, trên quan trường kiêng kỵ chuyện phụ nữ, nếu muốn sống yên ổn thì không nên chọc ra lỗ hổng lớn.

- Bí thư Trương, Tiểu Thu là phóng viên tòa soạn báo Giang Nam, lần này theo khối công tác để phỏng vấn.

Trần Mại nói.

Trương Thanh Vân gật đầu, ánh mắt lại liếc về phía cô gái, lúc này ánh mắt đối phương đang lưu chuyển, đôi mắt đưa tình có chút tức giận. Trương Thanh Vân thầm lắc đầu, hắn cảm thấy vừa rồi mình đã nghĩ sai, bây giờ phụ nữ ngày càng giỏi ngụy trang, dù hắn đã có nhiều kinh nghiệm gặp gỡ nhưng cũng không phải không mắc bẫy.

Phóng viên nhật báo Giang Nam là người thế nào? Cần gì phải cẩn trọng như thế? Vì vậy bản lĩnh ngụy trang của người phụ nữ này là không tầm thường.

Khi khách và chủ ngồi xuống thì Trần Mại cũng gọi thức ăn, khi thức ăn được đưa lên đầy đủ thì hắn nói:

- Uống chút rượu cho có bầu không khí.

Trương Thanh Vân gật đầu, Trần Mại nháy mắt với nhân viên phục vụ, vì vậy nhân viên nhanh chóng lấy ra hai chai Mao Đài. Trương Thanh Vân hiểu rượu đã được chuẩn bị sẳn, chẳng qua Trần Mại còn chưa biết bản tính của Trương Thanh Vân, sợ trực tiếp quá sẽ làm hắn mất hứng, lúc này mới xin chỉ thị.

Trương Thanh Vân nhìn thấu nhưng không nói lời nào, nhiều nằm không gặp mà Trần Mại biến đổi rất nhiều, không chỉ là thân hình, lời nói và cử chỉ cũng khó thể so sánh với năm xưa.

Trương Thanh Vân, Trần Mại, cả vợ của Trần Mại là Hiểu Nam cũng đều là bạn học. Trước đó Trương Thanh Vân muốn hỏi chút tình huống về Hiểu Nam nhưng bây giờ xem ra không thích hợp.

- Mạnh Tử, chúng ta cạn một ly, cậu đến Hoa Đông một chuyến nhưng tôi lại quá bận rộn công tác, cũng không có nhiều thời gian đưa cậu đi đây đó, hôm nay mới có chút thời gian dùng cơm, đúng là xấu hổ.

Trương Thanh Vân nâng ly nói.

- Phải là tôi mời cậu mới đúng, cậu có thể rút chút thời gian dùng cơm rõ ràng là phá lệ, tôi đến Hoa Đông mà cậu còn phải bỏ thời gian theo giúp đỡ, như vậy chẳng phải tổn thọ sao?

Trần Mại cười ha hả, hắn đứng lên cụng ly với Trương Thanh Vân.

Hai người cùng vui, phóng viên Tiểu Thu vội vàng rót rượu, nàng cũng dần buông lỏng, nụ cười chân thành. Nhưng lúc này ánh mắt nàng thường quét qua mặt Trương Thanh Vân, lúc nãy cẩn trọng nhưng bây giờ lại cực kỳ to gan.

Trương Thanh Vân không quan tâm những vấn đề này, nhưng rõ ràng hắn đã đánh giá thấp người phụ nữ này, và cũng có cái nhìn với Trần Mại. Tuy vợ của Trần Mại cũng là một cành hoa nhưng bây giờ đã lớn tuổi, nếu so sánh ra vẫn còn hơn người phụ nữ này nhiều, vì người này quá giả dối.

Trương Thanh Vân nghĩ đến đây thì lại xem xét ngược về mình, hắn căn bản bây giờ mình khó thể nói Trần Mại. Tuy Trần Mại có xen vào cũng chỉ có một người phụ nữ, chính Trương Thanh Vân làm chuyện hoang đường nhiều hơn đối phương rất nhiều, thiếu nhiều nợ tình cảm, như vậy có tư cách gì nói với đối phương?

Bình Luận (0)
Comment