Bồi Thường Hôn Nhân

Chương 10


 
 
“Nói cái gì? Đừng có dông dài.” Chu Gia Càng nhìn máy tính, anh đang điều tra dữ liệu khách sạn Hào Thiên, không nhìn đến biểu tình của Trình Dật.
 
Trịnh Dật cắn răng một cái: “Kỷ tổng nói gần đây dương khí quá thịnh, anh ấy muốn đi thải âm bổ dương……”

 
Nghe được lời này, phản ứng đầu tiên của Chu Gia Càng là nhìn về phía Lộ Dao, thao tác với con chuột trên tay cô khựng lại, tầm mắt anh hướng lên trên, phát hiện vành tai của cô lặng lẽ nhuộm màu đỏ.
 
Thật đúng là cô gái dễ thẹn thùng.
 
Trình Dật nhìn theo tầm mắt của Chu Gia Càng hướng về phía Lộ Dao liền cảm thấy trước mặt con gái nói những lời như vậy, ảnh hưởng không tốt lắm, liền đổi đề tài hỏi: “Giám đốc, kia hiện tại làm sao bây giờ?”

 
 
Chu Gia Càng thu hồi tầm mắt, nói: “Cậu và thư ký Kỷ Tam đi xem, đừng nói với tôi loại chuyện này các cậu xử lý không được.”
 
“Sáng hôm nay Dương Hạo đi công tác, còn có………Giám đốc, cho em xin ở lại thành phố A được không?”
 
Chu Gia Càng kinh ngạc hỏi: “Vì sao?”
 
Lần đầu tiên Trình Dật nói như vậy, từ trước đến nay anh làm việc đều rất tích cực, mỗi lần phái anh đi ra ngoài, anh không nói hai lời liền thu thập hành lý đi liền.

 
“Giám đốc, cuối tuần này sinh nhật bạn gái em, năm trước sinh nhật cô ấy em không đến được, Lễ Tình Nhân cũng không có ở bên cô ấy, cô ấy giận đến thiếu chút nữa chia tay với em, năm nay em không đến nữa khẳng định cô ấy thật sự chia tay em đó!” Đây mới là nguyên nhân chân chính khiến Trình Dật đau não.
 
Ai biết lần này đi mấy ngày! Tuy rằng thành phố Y cách nơi này không xa, nhưng mà Trình Dật là một nhân viên tốt nha, không thể làm chuyện chạy qua chạy lại giữa hai nơi mà chưa được cho phép được.
 
Kỳ thật Trịnh Dật rất muốn nói: Giám đốc, anh chưa có bạn gái nên không thể hiểu được tầm quan trọng của bạn gái, anh nhìn xem Kỷ tổng chuyên nghiệp bao nhiêu!
 
Chu Gia Càng nhìn vẻ mặt sói tru đau khổ của Trình Dật, không khỏi hoài nghi mình không thân thiện như vậy sao? Chuyện như vậy chỉ cần nhân viên nói, anh vẫn là có thể săn sóc một chút: “Ngày mai cậu có một ngày nghỉ, mai tôi sẽ tự mình qua đó nhìn xem.”
 
Trịnh Dật cảm động đến rơi nước mắt: “ Giám đốc, anh thật là tốt! Anh đem theo tiểu sư muội cùng đi đi, để em ấy nhìn công trường thực tiễn cũng tốt.”
 
Nam nữ phối hợp làm việc không mệt, Trịnh Dật cao hứng còn không quên giúp hai người tính toán.
 
Lộ Dao vừa nghe cái này, đứng lên đầy chờ mong, nói: “Sư phụ, có thể dẫn em theo không?”

 
Chu Gia Càng nhướng mày: “Muốn đi?”
 
Lộ Dao gật đầu như gà mổ thóc: “Muốn đi!”
 
“Vậy đi thôi!”
 
Sau đó, Chu Gia Càng nhìn đến Lộ Dao vui vẻ nở nụ cười, má lúm đồng tiền nhàn nhạt, rang thỏ đáng yêu, cười lên đôi mắt cong cong, thật đáng yêu.
 
Sau đó, anh cũng cười.
 
Tác giả có lời muốn nói: Chúc đại gia Tết Đoan ngọ vui vẻ o(n_n)o
Ngày mai sẽ làm việc gấp đôi a o(╯□╰)o nếu không làm gấp đôi thì tôi sẽ viết không đủ từ o(╯□╰)o
 
Cuối cùng tìm thấy một bộ sưu tập o(n_n)o có nên tung bông không? \(^o^)/~
************
 
Chuyện đến thành phố Y công tác lần này, Lộ Dao vừa nghĩ đến liền hưng phấn, ban ngày làm việc rút ngắn thời gian vào buổi tối, đến lúc đó cô liền có thể về nhà, lập tức liền có thể nhìn thấy mẹ già, ngẫm lại đều vui vẻ.
 
Lúc học đại học, trường học quá xa nhà, đi xe lửa phải mất 20 giờ, đường xa về nhà rất phiền toái, phải nghỉ dài hạn cô mới về nhà. Lễ Quốc Khánh nghỉ nhiều ngày nhưng cô đều đi làm thêm, lúc ấy tiền lương cao hơn ngày thường một chút, nên bốn năm đại học của cô chỉ có nghỉ đông và nghỉ hè cô mới về nhà.
 
Sau khi tốt nghiệp năm nay, Lộ Dao ở bên kia thực tập, vốn định ở công ty làm việc hai năm, sau Chử Nhứ lại khuyên cô đến thành phố A, về chuyện công việc của cô, Chử Nhứ gọi cho mẹ cô, hai người cùng khuyên Lộ Dao đến thành phố A đi làm, cuối cùng Lộ Dao từ bỏ khát khao hồi hương mà đến thành phố A.
 

Lúc ấy thời gian rất gấp, cho nên không thể về nhà một chuyến, cho nên Lộ Dao đã nửa năm chưa được về nhà, lần này có thể trở về, làm sao cô có thể không hưng phấn?
 
Quá hưng phấn hậu quả chính là mất ngủ, Lộ Dao cũng không biết mình mấy giờ mới đi ngủ.
 
Sáng sớm khi điện thoại vang lên, Lộ Dao còn đang trong giấc mộng, cô mơ mơ màng màng nghe tiếng chuông điện thoại, tối hôm qua ngủ quá muộn, cô mệt mỏi nhắm mắt lại, bàn tay đến trên bàn một hồi sờ loạn, sờ đến điện thoại híp mắt nhấn nghe xong đưa đến bên tai: “Alo......”
 
Bên kia một hồi lâu không lên tiếng, Lộ Dao mở to mắt nhìn màn hình di động, vừa nhìn thấy bốn chữ “Sư phụ đại nhân” liền tỉnh hơn phân nửa, vội vàng ngoan ngoãn kêu một tiếng: “Sư phụ.”
 
Một tiếng sư phụ này rốt cuộc cũng kéo Chu Gia Càng tỉnh táo lại, âm thanh con gái còn ngái ngủ này, mềm mại khần khàn, lại rất gợi cảm, nghe tới làm cho lòng người ta không tự chủ được mà mềm nhũn, giống như lông chim nhẹ nhàng quét qua đầu quả tim, ngứa lại rất thoải mái.
 
Chu Gia Càng lần đầu tiên nghe được loại thanh âm này của con gái, sửng sốt một hồi lâu mới hoàn hồn, âm thầm cười nhạo chính mình, xem ra là độc thân đã lâu, đến lúc tìm bạn gái rồi.
 
“Sư phụ? Hiện tại mới 6 giờ, anh nhầm số sao?” Lộ Dao nói xong lại đưa điện thoại lên nhìn, đang còn trò chuyện a! Như thế nào vẫn không lên tiếng.
 
“…… Không có, cho cô một giờ, thu thập cho tốt, 7 giờ tôi đến dưới lầu đón cô.” Chu Gia Càng nói xong liền cúp máy, nhìn chằm chằm điện thoại trong tay suy tư gì đó.
 
Chu Gia Càng người đàn ông như vậy, lớn lên đẹp trai, không có sở thích xấu, sự nghiệp phát triển không ngừng, bên người chưa bao giờ thiếu con gái ái mộ. Chỉ là anh đối với con gái biểu tình đa phần là lãnh đạm, lạnh đến mức có người cảm thấy anh cá tính có phần lãnh cảm, cho nên con gái dám theo đuổi anh ít ỏi có thể đếm được, cho nên nhiều năm như vậy, con gái chân chính thân cận anh chỉ có một mình Lộ Dao.
 
Mỗi ngày ở chung văn phòng, cẩn thận dạy dỗ cô, chính anh cũng không biết làm sao mình kiên nhẫn như vậy. Anh không cho rằng mình thích Lộ Dao, chỉ đơn giản cô là đồ đệ của anh, cô lại ngốc như vậy, cho nên anh muốn tốn nhiều tâm tư dạy cho cô. Lại bởi vì cô cười rộ lên rất ngọt ngào, đến nỗi không thể lạnh nhạt với cô.


Bình Luận (0)
Comment