Bồi Thường Hôn Nhân

Chương 5


Chương 5. Cùng nhau ăn cơm
 
“Đúng rồi, có chuyện muốn cùng các người nói rõ ràng.” Chu Gia Càng đột nhiên dừng bước, xoay người lại, bên ngoài sắc trời còn sáng. Anh đứng ngược sáng, dáng người cao lớn thẳng tắp, biểu tình trên mặt nhàn nhạt làm người ta kinh sợ.
 
Nghe được lời của anh, hai nữ thực tập sinh kinh hãi: “Lộ Dao là học trò mà tôi chọn, cô ấy không đến lượt các người bình phán, tôi nhận học trò tự nhiên là có giá trị riêng của cô ấy. Về sau, tôi không muốn nghe những lời lẽ khiếm nhã như vậy nữa, thuận tiện phiền các cô đem chuyện này kể lại cho những người thích khua môi múa mép khác.”

 
Lộ Dao đứng ở trạm xe buýt công cộng, nhớ tới những lời nói của Chu Gia Càng, trong lòng nhảy nhót, anh bảo vệ cô, tựa như anh nói “Tôi sẽ phụ trách đến cùng”, đây cũng là việc mà anh phụ trách đi!
 
Lớn như vậy rồi, lần đầu tiên có cảm giác được đàn ông bảo hộ, cảm giác này khiến Lộ Dao thực sự an tâm, còn có cảm giác kì lạ khiến cô không rõ ràng.
 
Thật ra cô không biết rằng Chu Gia Càng hôm nay làm điều đó vì anh thừa nhận cô là thực tập sinh của anh, cho nên anh không cho phép người khác khi dễ cô. Giống như là bảo vệ đồ của mình, không cho phép người khác chỉ trích cùng phê phán, chỉ có anh mới có quyền đó.
 

Chu Gia Càng chạy xe ngang qua điểm dừng xe buýt, liền nhìn thấy Lộ Dao đứng đó, hơi cúi đầu, nhưng vẫn nhìn thấy khóe miệng cô cong cong.
 
Nghe tiếng còi xe Lộ Dao ngẩng đầu lên liền thấy một chiếc ô tô dừng trước mặt mình, Chu Gia Càng vẫy tay với cô, nói: "Lên xe.”
 
Lộ Dao ngơ ngác, nhìn thấy xe buýt mình đợi đang chầm chậm tiến đến. Lúc cô do dự, xe buýt phía sau bíp còi ý bảo xe phía trước chạy đi, Chu Gia Càng nhìn gương chiếu hậu thấy xe buýt đang lại gần, thúc giục Lộ Dao đang sững sờ, nói: “ Chuyện gì vậy! Lên xe đi!”
 
Không kịp nghĩ nhiều, Lộ Dao kéo cửa xe liền ngồi xuống.
 

Chờ sau khi cô ngồi vào xong, Chu Gia Càng liền lái xe đi, “ Thắt dây an toàn vào.”
 
“Ồ…”
 
Sau khi thắt dây an toàn, xe đã đi được một khoảng, Lộ Dao mới nhớ ra, hỏi: “Sư phụ, chúng ta đi đâu vậy?”
 
“Ăn cơm.”
 
“Ồ…” Anh nói tự nhiên, Lộ Dao không biết cự tuyệt thế nào, chỉ là cảm thấy có chút xấu hổ, lại nói tiếp hai người tuy rằng là thầy trò, ngoại trừ việc cả ngày đều ở cùng nhau, nhưng cùng nhau ăn cơm thì hôm nay là lần đầu tiên.
 
Chu Gia Càng lái xe đến một nhà hàng tên là “Nhã Viên”, trang hoàng thập phần tao nhã, nhà thiết kế luôn chú ý đến những thứ này.
 
Lộ Dao lần đầu tiên đến nơi lịch sự tao nhã như vậy ăn cơm, nhịn không được đánh giá cách trang trí bên trong nhà hàng. Nhà hàng cao cấp như thế này, rốt cuộc khó tới được một lần.
 
Tận mắt nhìn thấy phong cách trang hoàng tao nhã như vậy, so với ngày thường nhìn trên mạng thì chân thực hơn nhiều, có thể thấy rõ ràng những loại tài liệu khác nhau như vậy, thật sự rất hữu ích cho người mới như cô.
 

Sau khi nhìn thấy Chu Gia Càng, người quản lí nhà hàng đi đến mỉm cười chào hỏi: “ Chu tổng, đã lâu không gặp, vẫn là chỗ cũ?”
 
“Ừm, khoảng thời gian trước đi công tác.” Nhà hàng này là do anh cùng Kỷ Ngôn Sâm hợp tác đầu tư, cũng có thể nói là một sản phẩm thử nghiệm. Lúc hai người mới vừa tốt nghiệp, không có tác phẩm thiết kế gì đặc biệt, lại có gia thế tốt, không có tác phẩm tốt kia cũng là không có sức thuyết phục gì.
 
Phải mất một năm để trang hoàng nhà hàng này, nhà hàng được trang trí xa hoa nhưng lại không mất sự tao nhã thanh lịch, rất được các nhân vật nổi tiếng nhỏ yêu thích.
 
Đối với hai người vừa tốt nghiệp năm đó, nhà hàng này xem như là chiêu bài của hai người.
 
 
Sau hai người cảm thấy nhà hàng phát triển không tồi, liền mời đầu bếp chuyên nghiệp về chế biến những món ăn đặc sắc, “Nhã Viên” danh tiếng cũng dần nổi tiếng. Ngẫu nhiên có một lần, Lục Thừa Duệ cùng khách hàng đến đây ăn cơm, nhìn trúng cách trang hoàng ở đây, sau qua hỏi thăm mới quen biết Chu Gia Càng và Kỷ Ngôn Sâm.
 
Cuối cùng, nhờ các điều kiện khác nhau hấp dẫn, Chu Gia Càng và Kỷ Ngôn Sâm rời khỏi công ty thiết kế ban đầu, gia nhập Duệ Đạt, chính thức đầu tư cổ phần vào Duệ Đạt là 5 năm trước.
 
“Nhã Viên” năm trước được chỉnh tu lại một lần, sự thanh lịch của nó còn cao hơn trước.
 
Lộ Dao một bên nhìn đông nhìn tây, một bên đuổi theo bước chân Chu Gia Càng, đi vào một căn phòng.
 
----------
 
 
“Cô gái vừa rồi là theo Chu tổng đến?”
 
“Đều vào một phòng, khẳng định đúng vậy rồi! Tan nát cõi lòng! Chu tổng lần đầu tiên ăn cơm riêng với con gái, không biết có phải bạn gái anh ấy hay không….’’
 
“Thoạt nhìn thì còn nhỏ a….. Kỷ tổng tìm bạn gái trẻ, Chu tổng cũng tìm bạn gái nhỏ, không phải là tranh cao thấp với Kỷ tổng chứ?”

 
“Đau lòng quá…. Hai người đàn ông cực phẩm đều có chủ rồi……”
 
Một cô nhân viên ngoài cửa đau khổ!
 
Sau khi vào phòng, Lộ Dao có chút khẩn trương. Khi còn là sinh viên năm hai, cô có đi ăn với anh trai. Lúc đó, hai người ăn ở một nhà hàng nhỏ gần trường. Đi ăn cùng với người đàn ông khác trong phòng riêng thì đây là lần đầu tiên, có loại cảm giác trai đơn gái chiếc ở chung một phòng …..
 
Chu Gia Càng đem thực đơn đưa tới trước mặt Lộ Dao, nói: “Muốn ăn cái gì?”
 
Lộ Dao đẩy thực đơn về lại trước mặt anh, lắc đầu nói: “Sư phụ gọi đi! Em không kén ăn, anh gọi cái gì đều có thể ăn.”
 
Người phục vụ đã sớm ở bên cạnh chờ, Chu Gia Càng nhìn thời gian đã hơn 7 giờ, liền nói với người phục vụ tên vài món ăn, nghĩ nghĩ lại nói: “Thêm vài món điểm tâm ngọt mà con gái thích ăn.”
 
“Không cần không cần, em không thích ăn ngọt.” Lộ Dao nói xong liền muốn cắn rớt lưỡi của mình, vừa mới bảo mình không kén ăn…
 
Chu Gia Càng nhướng mày: “Cô ăn chua?”
 
Có lẽ chính anh cũng chưa phát hiện, giọng nói của anh mang theo vài phần trêu chọc hài hước, nhưng mà Lộ Dao nghe ra, hơn nữa rõ ràng nhìn thấy anh cười! Cái kiểu cười xấu xa này!
 
 


Bình Luận (0)
Comment