“Ta phi,lão đại,Mộ đại thiếu gia,cậu thật là không muốn sống nữa sao?”Hoa Úc kéo túi lớn túi nhót dụng cụ chữa bệnh,cùng thuốc vào biệt thự.nhìn thấy Mộ Lăng Khiêm mặt lạnh ngôi trên so fa nhìn chằm chằm di động.
“Anh như thế nào đến lúc này,còn ngồi nhìn di động?Anh mau lên giường nằm đi,tôi nói anh không cần phải trở về,anh vẫn về.Anh đương nhiên bị ra máu nhiều đến nỗi hôn mê là nói đùa dao? Tôi biết anh trước kia..”.
Hoa Úc còn nghĩ muốn tiếp tục nói,nhưng lại bị Mộ Lăng Khiêm quét mắt một cái làm cho câm miệng.
Cùng lúc đó,trong một căn biệt thự tư nhân,Lí Làm Hi đang định gọi cho Ôn Hướng Dương,nhưng mà cô gọi liên tục vài cuộc bên kia đều trả lời “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau”.
Chẳng nhẽ di động của Hướng Dương không gọi được!?
Lý Lam Hi bất đắc dĩ bĩu bĩu môi,tìm số di động Nghiêm Hân.
Nhưng mà cô cảm thấy ngoài ý muốn chính là cô gọi cho Nghiêm Hân bên kia cũng truyền đến tiếng; “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau”.
Đây là đang có chuyện gì nhỉ?
Đêm nay như thế nào điện thoại Hướng Dương cùng Nghiêm Hân đều không liên lạc được?
Lý Lam Hi tìm không thấy người,nhăn mày đẹp lại,chuyện của cô như thế nào lại giải quyết hoàn mĩ như thế,
tin tức tốt như vậy muốn chia sẻ cùng bằng hữu,nhưng như thế nào điện thoại của cả hai người đều không gọi được?
Hướng Dương,tiểu Hân hai người các cậu rốt cuộc đi đâu?
Lý Lam Hi buồn bực nhìn chằm chằm di động,ngón tay lướt lên xuống màn hình di động,nhìn thấy bên trong điện thoại,không hiểu thế nào Nghiêm Hân lại cho cô số điện thoại của Nghiêm Khâc.
Cô nghĩ nghĩ,bấm số gọi đi.
Không biết vì cái gì,trong lòng cô thật bất an,rốt cuộc Hướng Dương Cùng tiểu Hân không có khả năng cùng nhau không nhận điện thoại.
“Uy?”Tiếng chuông di động vang lên đại khái ba giây,được người nhận bất quá truyền đến là thanh âm của nữ nhân.
Lý Lam Hi nghe được thanh âm của nữ nhân,cô thử tính hỏi: “Chào cô,xin hỏi đây là số di động của Nghiêm Khắc phải không?”
“Tôi là vui hôn thê của Nghiêm Khắc.Cô là ai?Cô tìm vị hôn phu của tôi có chuyện gì?”Trương Tử Nguyệt đột nhiên thấy nửa đêm có nữ nhân xa lạ gọi cho Nghiêm Khắc,ngữ khí cô dị thường chất vấn hỏi.
Lý Lam Hi nghe ngữ điệu như thế,không cao hứng.
Cô nhíu mày,lạnh mặt,hung hăng nói: “Tôi tìm Nghiêm Khắc,cô muốn quản chuyện gì?Cô quản tôi là ai?Cô hiện tại tìm Nghiêm Khắc nghe điện thoại cho tôi,nói cho hắn,em gái hắn cùng Hướng Dương đều không thấy!Tôi liên lạc thế nào cũng không được!”
Trương Tử Nguyệt vừa nghe lại cùng Ôn Hướng Dương có quan hệ,còn lại cố ý lôi Nghiêm Hân liên lụy vào,nữ nhân. muốn mượn cớ câu dẫn Nghiêm Khắc,cô ta cười Lạnh,vô cùng trào phúng nói: “Có phải hay không cô nghĩ lại muốn nói tiểu Hân bị người khác bắt cóc,địa điểm còn là nhà xưởng bị bỏ không ở thành Nam Phụng Hiền?Các người muốn coi tôi là con ngốc ak?”
Trương Tử Nguyệt nói xong lời này,”Bang”liền cắt đứt điện thoại.
“Chỉ là một nữ nhân,thủ đoạn thật ra so với…”Trương Tử Nguyệt trào phúng nói khinh thường cuộc gọi vừa nãy,phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nam lãnh lệ: “Em nói cái gì?Em nói ai Bị bắt cóc?”
“Cách…cách cách “.
Trương Tử Nguyệt bị Nghiêm Khắc dùng ánh mắt lãnh khốc chưa bao giờ từng có nhìn mình sợ tới mức liên tục lùi vài bước.
Trong biệt thự kiểu tây,Lý Lam Hi treo điện thoại,đang nghe được Trương Tử Nguyệt nói lúc sau,tâm coi hung hăng trầm đi xuống,tâm như là bị kim đâm,bất an càng thêm mãnh liệt.
Tiểu Hân bị bắt cóc?
Như thế nào lại bị bắt cóc?
Như vậy,Hướng Dương đâu?
Như thế nào vị hôn thê của Nghiêm Khắc lại biết chuyện này?Chẳng lẽ Hướng Dương biết được tiểu Hân bị bắt Cóc,đuổi theo cứu người?
Lý Lam Hi nghĩ tới loại khả năng này,cô ngồi không yên.