Boss Đột Kích: Vợ Yêu Nằm Xuống, Đừng Nháo!!!!

Chương 203

Ôn Hướng Dương trong lòng khó chịu, cô cảm thấy chính mình chính là nữ nhân không biết xấu hổ. Tiểu Lam là bạn thân của cô, nhưng chính cô lại vì trong lòng áy náy,cũng bởi vì Mộ Lăng Khiêm dùng nam sắc mà dụ hoặc, cô cư nhiên liền chủ động câu dẫn Mộ Lăng Khiêm. Còn cùng hắn ở cái loại địa phương này xảy ra quan hệ.

Cô ôm đầu gối của chính mình, ngồi xổm xuống.

Mấy ngày này, cô phải chiếu cố tốt Mộ Lăng Khiêm, để hắn giúp em trai cô tìm tủy thích hợp, chờ hắn làm xong, cô liền cùng hắn nói rõ ràng. Hiện tại tiền không phải là vấn đề, mà là gạt Tiểu Lam như vậy, lương tâm cô thật sự rất cắn rứt.

Ngoài cửa, Lý Lam Hi nhìn Mộ Lăng Khiêm nói: “Khiêm ca, trên người của anh còn có thương tích, anh đi vào trước nằm đi, em sẽ đem nước sôi vào cho anh.”

Lý Lam Hi nói, đi vào phòng bệnh của Mộ Lăng Khiêm, còn đem ấm nước sôi đặt trên bàn.

Nhưng vừa mới vào phòng bệnh, Lý Lam Hi liền đã nhanh chóng nhận ra chỗ không thích hợp: “Khiêm ca, em như thế nào ngửi thấy được hương vị kỳ quái vậy? Miệng vết thương của anh có phải hay không lại nứt ra rồi?”

Tầm mắt của Mộ Lăng Khiêm nguyên bản vẫn dừng ở chỗ WC, nghe vậy, thu hồi tầm mắt: “Có lẽ là mới vừa nằm ngửa ra.”

“Khiêm ca, đều do em, anh mau đi lên nghỉ ngơi đi. Hay là đêm nay em vẫn là ở nơi này với anh?” Lý Lam Hi trong mắt tràn đầy lo lắng.

Ở lại nơi này?

Vật nhỏ kia vẫn ở trong WC, không phải là sẽ ở trong WC một buổi tối chứ?

Mộ Lăng Khiêm sẽ cho Ôn Hướng Dương một trừng phạt nhỏ, nhưng trừng phạt thì cũng phải có mức độ, vật nhỏ kia vừa mới tỉnh lại, ở WC lo lắng hãi hùng một buổi tối khẳng định sẽ sinh bệnh.

“Em trở về đi, Hoa Úc sẽ qua đây.” Mộ Lăng Khiêm chân thật đáng tin mà mở miệng.

Mộ Lăng Khiêm đột nhiên xoay chuyển ngữ khí, Lý Lam Hi không biết làm thế nào, nhưng lại là không dám phản bác, chỉ là nói: “Vậy anh cẩn thận một chút, em đợi lát nữa đi kêu Hoa Úc lại đây, em trước đi vào nhà vệ sinh đã.”

Ôn Hướng Dương đang ở trong WC nghe được những lời này của Lý Lam Hi, cô sợ tới mức đồng tử kịch liệt co rút lại, không còn có thời gian vui buồn, duỗi tay liền khóa cửa lại.

Tiếng bước chân một chút một chút một tới gần……

Mộ Lăng Khiêm, Mộ Lăng Khiêm, anh mau ngăn cản Tiểu Lam lại, anh rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì hả?!

Anh mau ngăn cản Tiểu Lam lại!

Tiếng bước chân dần tới cửa, Ôn Hướng Dương còn không có nghe được thanh âm ngăn cản của Mộ Lăng Khiêm, trong lòng cô liền rít gào lên.

Rốt cuộc, lúc tay Lý Lam Hi sờ đến then cửa trong nháy mắt, Mộ Lăng Khiêm đã mở miệng: “Tiểu Lam.”

“Hả?” Lý Lam Hi quay đầu lại.

-“Anh không thích người khác dùng chung nhà vệ sinh với anh.”

Lý Lam Hi nghe nói như thế, thu hồi tay, hướng về phía Mộ Lăng Khiêm nhíu nhíu mày, làm cái mặt quỷ: “Khiêm ca, tật xấu cuả anh thật nhiều, trách không được chị Toa Toa chịu không nổi anh.”

“Được rồi, em đi ra ngoài còn không được sao?! Anh nhất định phải cẩn thận, em đi tìm Hoa Úc.”

Lý Lam Hi cuối cùng cũng đi, Ôn Hướng Dương không khỏi nhẹ nhàng mà thở ra, ngã ngồi ở trên mặt đất.

Không biết qua bao lâu, bên tai liền truyền đến 1 tiếng vang nhỏ “Răng rắc”, Ôn Hướng Dương ngẩng đầu, liền nhìn thấy Mộ Lăng Khiêm đang đứng trước cửa phòng vệ sinh.

Mộ Lăng Khiêm thấy Ôn Hướng Dương đang ngồi dưới đất, hắn nhíu mày, đi lên trước, vươn tay, vừa định đỡ cô, Ôn Hướng Dương liền tránh ra, còn không thèm nhìn hắn, chính mình liền đứng lên.

Mộ Lăng Khiêm tay rơi vào khoảng không, sắc mặt cũng âm trầm đi xuống, vật nhỏ còn học đâu cái tính khí này?

Mộ Lăng Khiêm cất bước tiến lên, một phen chế trụ cổ tay của Ôn Hướng Dương, đem đôi tay của cô nắm lên cao, đè ở trên vách tường.

Ôn Hướng Dương cau mày, thân thể giãy giụa, bên tai lại truyền đến thanh âm uy hiếp của Mộ Lăng Khiêm: “Muốn nhìn miệng vết thương của tôi vỡ ra, em liền cứ việc giãy giụa!”
Bình Luận (0)
Comment