Cô khi còn nhỏ vẫn là quấn lấy mama,cùng ma ma học,hai người e trai cũng thích ăn đồ cô làm.
Em trai..
Mộ Lăng Khiêm dư quang dừng ở trên khuôn mặt nhỏ của Ôn Hướng Dương,liền thấy cô lắc lắc khuôn mặt nhỏ một chút,đáy mắt lại có một chút ý cười,lúc sau không biết tại sao lại hoàn toàn trầm xuống.
Dọc theo đường đi,ai cũng không nói chuyện,thẳng cho đến khi xe đến cổng biệt thự,Ôn Hướng Dươg bị thỉnh xuống xe.
Ngôi biệt thự này tọa lạc giữa sườn núi,phong cảnh tuyệt đẹp,không khí tươi mát,còn có hồ nước tự nhiên,như bức tranh thủy mạc,cảnh sắc dị thường mê người.
Ôn Hướng Dương vừa mới xuống xe,liền có một vị 60 tuổi đi tới,là một lão phụ nhân đeo kính ra đón.
“Thiếu gia,như thế nào hôm nay ngài lại trở về sớm như vậy?”Trang mẹ đón nhận trước,mới nhìn đến Ôn Hướng Dương đứng ở một bên này,bà đẩy đẩy mắt kính,tò mò dò hỏi “Vị này chính là…”
“Thẩm thẩm hảo,tôi là bằng hữu của Mộ thiếu”Ôn Hướng Dương lễ phép chào hỏi.
“Tốt,tốt!Là bạn gái của thiếu gia a!”
“Tôi không phải..”Ôn Hướng Dương vừa định giải thích mình không phải là bạn gái của Mộ Lăng Khiêm,Mộ Lăng Khiêm liền đã mở miệng trước “Trang mẹ,trước tiên bà hãy mang cô ấy xuống phòng bếp.”
“Đi phòng bếp a?Đi phòng bếp tốt a,tôi sẽ đi làm đồ ăn ngon cho 2 người.”
Ôn Hướng Dương nhìn Mộ Lăng Khiêm liếc mắt một cái, ý tứ Mộ Lăng Khiêm vừa rồi là,không phải hắn mang cô đến phòng bếp nhà hắn là để cô nấu cho hắn ăn sao? Thấy Mộ Lăng Khiêm không để ý tới mình,cô thu hồi tầm mắt đuổi kịp Trang mẹ.
Trên đường đi theo Trang mẹ tới phòng bếp,có lẽ là tuổi lớn,Trang mẹ một bên lải nhải cùng Ôn Hướng Dương nói chuyện “Ôn tiểu thư, tiểu thiếu gia chúng ta tuy rằng tính tình không tốt nhưng là người tốt a.Tiểu thiếu gia chúng ta tính tình vốn dĩ thực tốt,nếu không phải đại thiếu gia xảy ra chuyện …”
Trang mẹ lắc lắc đầu,không có đem đề tài tiếp tục nói nữa “Ôn tiểu thư, nếu tiểu thiếu gia chúng tôi có làm gì không đúng,cô hãy Thông cảm nhé”.Ôn Hướng Dương gật gật đầu.
Hai người đi tới 10 phút mới tới phòng bếp của biệt thự,trong phòng bếp nguyên Liệu nấu ăn cái gì cần có đều có,còn có cá trì thiên nhiên,Ôn Hướng Dương vào phòng bếp như cá gặp nước.
Chọn cá,mổ cá,rửa cá,Ôn Hướng Dương làm vô cùng thuần thục.
“Trang thẩm,thiếu gia nhà thẩm có cái gì không ăn hoặc không thích ăn không?”Sẵn bên cạnh có người,Ôn Hướng Dương ôm muốn lấy sự tín nhiệm của Mộ Lăng Khiêm,tiếp cận Mộ Lăng Khiêm đương nhiên muốn tìm hiểu rõ ràng.
….(**jen**)
Trang mẹ một bên càng xem Ôn Hướng Dương làm càng đặc biệt vừa lòng,nghe Ôn Hướng Dương dò hỏi chính mình,bà cười nói “Tiểu thiếu gia chúng ta a,chỉ ăn chay thôi”.
Ôn Hướng Dương đang rửa cá động tác dừng một chút “Chỉ ăn chay?”
“Đúng vậy,thiếu gia thích ăn nhất là nộm đậu hũ”.Nói đến nơi này,Trang mẹ đẩy đẩy gọng kính,mặt tươi cười nói “Còn có a,tiểu thiếu gia chúng ta cũng thích xem cả truyện cẩu huyết tình yêu.Chính là cái loại truyện tai nạn xe cộ,sinh non,tiểu tam,phá thai,bệnh nan y tình yêu.”Ôn Hướng Dương “…”
Nửa giờ sau,Ôn Hướng Dương làm xong một bàn 5 món có phong vị khác biệt,bưng đậu hũ đi vào phòng ăn,Mộ Lăng Khiêm cũng không có ở trong nhà ăn,cô nhìn ngó trái phải một vòng,phát hiện ngôi biệt thự này,trừ bỏ Trang mẹ không còn có một ai khác.
Ôn Hướng Dương mắt nhìn lên lầu,cô đi lên cầu thang,vừa đi vừa thử tính kêu lên “Mộ thiếu,anh ở đâu?Tôi đã làm xong cơm,có thể ăn rồi.”
Cô kêu một hồi,cũng không được đáp lại.
Thẳng đến khi nhìn đến căn phòng cửa đang khép hờ,cô bức lên trên,xuyên thấu qua cửa liền nhìn thấy Mộ Lăng Khiêm đang đeo tai nghe Bluetooth,đối diện máy tính,biểu cảm lạnh lùng giống như cao lãnh chi hoa.(**jen**)