Boss Nữ Phụ

Chương 59


Chương 59


Bạch Hoa Hoa cả người nhếch nhác chạy lên phòng, Vu Đình cùng Bạch lão gia thấy tình hình hỗn loạn vậy nhanh chóng cho người mời khách khứa ra về.
Mộc Hạ Vy uống một ngụm rượu, cảnh tượng này cũng thật đặc sắc. Đó chẳng phải khá giống tiệc sinh nhật của cô khi đó sao? Bị cướp mất ánh sáng của nhân vật chính bữa tiệc, bị khiêu khích, bị ghét bỏ, bị nói xấu, bị người mình yêu nhất quay lưng. Cô chỉ là đang tái hiện lại quá khứ một chút, quá khứ do Bạch Hoa Hoa cùng đám người thối nát kia gây nên.
Mộc Hạ Vy nhìn Bạch lão gia một cái thật sâu sau đó nhanh chóng rời đi cùng Tiểu Tư, bên cạnh Tống Hạo Thiên cùng Lâm Hàn Phong như nam châm bám lấy cô không rời.
Bạch Dật đứng một góc nhìn Mộc Hạ Vy, thấy cô quay người nhìn hắn một cái tinh thần liền căng như dây đàn. Cô mỉm cười nhẹ rồi đánh mắt nhìn vào Bạch gia, Bạch Dật gật gật đầu hiểu ý. Ngày mai sẽ có một cuộc họp cổ đông tại Bạch Thị, khi đó hắn sẽ chính thức xuất hiện, ngồi lên chiếc ghế cao nhất, khi đó Mộc Hạ Vy sẽ hạnh phúc nở nụ cười ôm lấy hắn, khi đó hắn có thể đường đường chính chính sánh bước bên cô.
....
Mộc Hạ Vy ra đến xe nhưng Tống Hạo Thiên cùng Lâm Hàn Phong bám lấy cô không rời. Lâm Hàn Phong chỉ sợ bản thân hiện tại buông tay cô thì quá khứ chắc chắn sẽ lặp lại.


- Tiểu Vy, chúng ta nói chuyện được không?


- Lâm tổng, tôi không có chuyện gì để nói cùng với anh. Bốn năm trước tôi đã nói rồi, sau này đừng gặp nhau nữa.


Lâm Hàn Phong không chịu nổi liền run rẩy, hắn cười lên một cái khổ sở nhưng trong mắt không hề có ý cười. Vội vàng nắm tay cô cọ cọ lên má mình.


- Tiểu Vy...Tiểu Vy anh không đông ý chia tay...Không đồng ý chia tay. Em xem, dây cột tóc của em khi đó anh vẫn luôn đeo trên tay không tháo ra...Tiểu Vy anh không muốn chia tay...


Mộc HẠ Vy có chút ngơ ngác nhìn Lâm Hàn Phong, cô cố gắng trấn an bản thân tuyệt đối không được mềm lòng. Mộc HẠ Vy thẳng tay bóp chết cảm xúc của mình từ trong trứng nước, không để nó kịp hình thành. Đôi mắt xanh lưu ly xinh đẹp nhưng chỉ toàn là hàn khí lạnh lùng, Tống Hạo Thiên cùng Lâm Hàn Phong cố gắng tìm kiếm trong đó chút ấm áp nhưng không hề, không hề có một tia cảm xúc.


-Lâm Tổng, anh cũng có ngày như hôm nay sao? Nhưng từ giây phút anh chọn cô ta để hủy đi buổi hẹn của chúng ta thì sự tín nhiệm trong tôi cũng đã hoàn toàn biến mất.Anh vẫn nên cút xa tôi một chút, cả anh và em trai anh.


Lâm Hàn Phong luống cuống, từng lời nói của cô chẳng khác nào con dao sắc nhọn đâm vào trái tim hắn, giống như hắn ôm lấy cây xương rồng vậy, dù toàn thân đầm đìa máu đỏ nhưng không chịu buông tay.
Tống Hạo Thiên bên cạnh Mộc Hạ Vy cũng không ngăn được bản thân run rẩy, hắn biết bản thân mình cũng chỉ là để Mộc Hạ Vy lợi dụng nhưng hắn cam tâm tình nguyện, nếu vậy cứ lừa dối hắn đi, cho hắn sống trong sự ngọt ngào giả tạo này cũng được, chỉ cần cô không bỏ rơi hắn, hắn nguyện ý để cô lợi dụng hắn.


- Tiểu Vy, anh dẫn em đi ăn nhé. Chắc em cũng đói bụng rồi.


Mộc Hạ Vy nhìn đồng hồ, cô lắc lắc đầu từ chối Tống Hạo Thiên, cô ra hiệu cho Tiểu Tư mở cửa xe chuẩn bị đi về. Tới giờ chiếu phim truyền hình drama Hàn quốc mà cô yêu thích rồi. Đâu có thời gian mà đi ăn với uống.


- Hiện giờ tôi có việc bận, Hạo Thiên anh vẫn nên mời người khác. Tôi đi đây.


Tiểu Tư đầy sát khí liếc nhìn đám nam nhân này, hắn cung kính mở cửa xe cho cô rồi cũng ngồi lên xe ly khai khỏi bữa tiệc đầy hỗn loạn này.
Về tới căn chung cư, Mộc Hạ Vy quăng giày mỗi nơi một chiếc, túi xách cùng áo choàng cùng rơi xuống từ từ theo bước chân cô đi vào phòng khách. Tiểu Tư đi phía sau chỉ biết cúi đầu nhặt lên từng thứ một, hắn cất gọn ngăn nắp, xắn xắn tay áo chuẩn bị vào bếp nấu chút thức ăn. Nhìn Mộc Hạ Vy vô tư nằm dài trên sofa chăm chú xem một bộ phim Hàn quốc tẻ nhạt kia, trong lòng hắn yên bình đến lạ.
Cứ như vậy, bên chủ nhân tới già hắn cũng nguyện ý...
......


Tập đoàn Bạch Thị-9am


Trong phòng họp tại tầng thứ 20 của Bạch Thị, tất cả cổ đông đều có mặt ngày hôm nay. Bên nhân sự thông báo hôm nay sẽ có đợt thay đổi chức vị của một số người, bên cạnh đó công khai vị cổ đông lớn nhất của Bạch Thị.
Bạch Hoan ngồi trên chiếc ghế chủ tịch ở giữa phòng hội đồng có chút căng thẳng, mặc dù ông ngồi trên chức này cũng chỉ là che mắt thiên hạ, cổ phần ông ta nắm giữ cũng chỉ giữ tới 20%, cứ ngỡ khi Mộc Uyên Nhi chết, 12% cổ phần trong Bạch Thị sẽ thuộc về tay ông ta nhưng không ngờ bà lại để lại toàn bộ cho Bạch Dật, đứa con nuôi không lấy một giọt máu chung. Vì vậy Bạch Hoan ông ta không dám tống cổ Bạch Dật ra khỏi Bạch Thị mà điều hắn đảm nhận chức vị ở công ty con để kiểm soát hắn dễ dàng nhưng BẠch Hoan không hề biết Bạch Dật còn là vị chủ tịch của tập đoàn Tinh Không lớn mạnh, ông ta vẫn luôn nghĩ hắn chỉ là một chàng thanh niên yếu kém.


Tất cả mọi người xôn xao bàn luận xem ai sẽ là vị cổ đông lớn nhất đang giấu mặt tại Bạch Thị, Bạch Hoan căng thẳng lo lắng bản thân bị đá khỏi chức chủ tịch hội đồng quản trị. Rốt cuôc là ai cao tay như vậy. Âm thầm mua cổ phiếu mà mấy tên cổ đông bé nhỏ kia bán ra, gom góp lại.
Cuối cùng cũng tới giờ, cánh cửa gỗ nặng nề mở ra, thư ký của Bạch Dật bước vào đi theo đó là Bạch Dật đầy soái khí. Hắn lạnh lùng liếc nhìn mọi người trong phòng vẫn đang ngơ ngác ngỡ ngàng trước sự xuất hiện của hắn.
Bạch Hoan sửng sốt lắp bắp vài ba câu.


- Bạch Dật...là con sao Bạch Dật.Không thể nào


Thư Kí của Bạch Dật đi tới cạnh Bạch Hoan nhắc nhở ông ta.


- Cố chủ tịch Bạch, hiện tại chiếc ghế chủ tịch hôi đồng này ông nên rời khỏi rồi.


Thư ký của Bạch Hoan vội vàng kéo ghế khác cho ông ta, cung kính nhường lại vị trí. Bạch Dật bỏ qua sắc mặt khó coi của ông ta trực tiếp ngồi xuống.


- Như các vị ở đây đang thấy. Hiện tại tôi là cổ đông lớn nhất hiện tại của Bạch Thị, kể từ hôm nay tôi sẽ nhậm chức chủ tịch của Bạch Thị. Nếu ai có thắc mắc hay không tin có thể xem tài liệu ở đây.


Thư ký của Bạch Dật đưa cho mỗi người ở đây một tập tài liệu trong đó có đầy đủ tất cả thông tin. Bạch Hoan không ngờ lại chính là Bạch Dật, che giấu thật giỏi, ông ta là quá sơ xuất rồi.
Mọi người xem xong cũng không có ý kiến, chỉ có Bạch Hoan im lặng nắm tập tài liệu tới nhàu nát.
Bạch Dật cười khẽ nhìn Bạch Hoan.


- Ba à, đến lúc để con thừa kế rồi.
-Mày....


- Cho hỏi ở đây ai là Bạch Hoan.


Cánh cửa gỗ một lần nứa đượcđẩy ra, một nhóm cảnh sát viên bước vào trong phòng bên cạnh còn có người của chi cục thuế. Mộc Hạ Vy cũng ngang nhiên đi vào đứng trước mặt mọi người tháo kính râm xuống.
Cảnh sát viên đưa lên thẻ ngành chức minh thân phận của mình, giọng nói uy nghiêm vang lên.


- Bạch Hoan, ông bị cáo buộc về tội cố ý giết người và trốn thuế. Mời ông theo chúng tôi về sở cảnh sát để điều tra và làm rõ vụ việc.
Bạch Hoan không còn sức lực vội vàng lắc đầu hoảng hốt, ông ta căm phẫn nhìn Mộc Hạ Vy đứng bên cạnh vị cảnh sát đó ung dung nhìn vở kịch, không nhịn được máu nóng trong người.


- Các anh là ai? Tôi không biết gì hêt. Có phải là con nhóc Mộc Hạ Vy này kêu các anh giả dạng muốn lừa tôi...Mau cút đi...Bảo vệ...bảo vệ đâu.


Mộc hạ Vy vô tội mở mắt to tròn nhìn ông ta, cô chạy đến bên Bạch Dật ôm lấy cánh tay hắn.


- Baba nói gì vậy? Con tới là thăm Bạch Dật ca ca mà? Hức Hưc baba thật nghĩ oan cho con..


Vị cảnh sát trưởng nghiêm mặt trực tiếp cho người bắt lấy ông ta giải về đồn. Không quên nhắc nhở.


- Bạch Hoan, ông hiện tại đang chống đối người thi hành công vụ. Mong ông ngoan ngoãn hợp tác. Giải vê đồn.


Bạch Hoan bị bắt đi, tiếng chửi rủa vẫn không ngừng dứt. Mọi người trong phòng càng thêm xôn xao lại hoảng sợ, cuối cùng Bạch Dật lên tiếng trấn an rồi nhanh chóng cho kết thúc cuộc họp. Hắn nắm tay Mộc hạ Vy lên tầng cao nhất của Bạch Thị, chiếc ghế chủ tịch này hắn cũng chẳng cần, chỉ là đây là điều Mộc Hạ Vy cô muốn nên hắn thực hiện theo mà thôi.
Mộc Hạ Vy nhìn căn phòng một lượt, cô tiến tới bàn làm việc của Bạch Hoan cầm lên chiếc bảng tên ghi chữ " Chủ Tịch Bạch Hoan" bằng thủy tinh đăt tiền, không nhịn được dùng lực ném xuống đất khiến nó vỡ tan. Bạch Dật lo sợ Mộc Hạ Vy bị thương liền xem xét từng ngón tay của cô, dịu dàng hôn xuống từng ngón một.


- Đừng tức giận, ông ta chắc chắn không thoát được tội đâu. Anh đã giao tất cả bằng chứng phạm pháp của ông ta rồi. Mộc hạ Vy, em hài lòng về anh không?


Mộc Hạ Vy mỉm cười ngọt ngào hôn nhẹ lên môi của Bạch Dật.


- Hài lòng a~....


Bạch Dật vui mừng ôm chầm lấy cô.
Cửa phòng chủ tịch bị đẩy ra, giọng nói mang đầy phẫn nộ vang lên trong không gian.


- Hai người đang làm gì vậy?, Mộc Hạ Vy lại là cô..?


..


Vote and cmt

Bình Luận (0)
Comment