Tố Tâm không phòng bị, bị Tô Mạn Mạn hù cho sợ hết hồn.
"Mạn mạn! Con xem con nói cái gì vậy!" Bà của Tô Mạn Mạn cười giận nói một câu, một đôi mắt nhìn chằm chằm vào thân hình cao ráo trắng nõn của Tố Tâm, không nhịn được yêu thích, "May mà đây là ở nơi này, cũng không quá quy củ, nhìn vợ của Kiến Văn sợ rồi kìa!"
Tô Mạn Mạn một chút đều không để ý đến lời của bà mình răn dạy, cứ vậy ôm cổ nói với Tố Tâm: "Bà nội của tôi là người hâm mộ cô, không có chuyện gì liền ở nhà xem tiết mục của cô!"
Tố Tâm nhìn về phía bà nội của Tô Mạn Mạn: "Bà nội khỏe..."
"Được được được!" Bà nội của Tô Mạn Mạn gật đầu liên tục, khóe mắt đuôi mày đều không che giấu được ý cười.
Biết chuyện của Tố Tâm, bà nội của Tô Mạn Mạn rất bội phục dũng khí của Tố Tâm khi cô dám đi Iraq tìm người, bà cũng mặc kệ rốt cuộc Tố Tâm là đi tìm Phó Kiến Văn hay là đi tìm Hứa Khai, phần dũng khí này cũng đủ làm bà ao ước từ lâu rồi.
"Vị này chính là bac nội của Mạn Mạn!" Phó Kiến Vân giới thiệu cho Tố Tâm về ông bà nội cùng bố mẹ của Tô Mạn Mạn, sau đó lại giới thiệu những người khác.
Tố Tâm tướng mạo xinh đẹp, trang phục đoan trang khéo léo, khóe môi mang theo hai lúm đồng tiền cười rộ lên ngọt ngào, giọng nói cũng êm dịu sạch sẽ khiến cho người khác cảm thấy thoải mái, rất được người lớn yêu thích.
Còn nữa, tất thảy người lớn đang ngồi ở nơi này hoặc là yêu thích Tố Tâm hoặc là không yêu thích Tố Tâm, đều biết Phó Kiến Văn là thật lòng thương yêu Tố Tâm...
Lúc trước trên internet ầm ĩ công kích Tố Tâm, ở thời điểm quan trọng nhất, Phó Kiến Văn không chút do dự đứng ra che chở cho vợ của mình, những lão cổ hủ này đều biết hết!
Chỉ với một điểm này thôi, người coi như là không thích Tố Tâm, bọn họ cũng không thể đem không thích biểu hiện quá rõ ràng.
*********
Sorry các nàng nhiều nha, shu đang bị ốm nên không đăng được truyện. Các nàng thông cảm cho shu nha