Tiểu Lục: Lúc đó phu nhân đi Vưu Nại Nại cũng đi theo, Phó tổng, những tin tức không đúng sự thật này có muốn xử lý hay không!
Phó Kiến Văn đem thuốc lá thơm đưa đến bên môi ngậm vào, con mắt híp lại, nhắn trở lại cho tiểu Lục hai chữ, không cần.
Hiện tại xử lý những tân văn này, còn không biết những tên chó săn kia còn có thể viết ra cái gì lộn xộn.
Gác lại điện thoại, Phó Kiến Văn đem thuốc lá thơm dời đi, khói trắng bay lập lờ: “Chuyện này không nên kéo dài, tối hôm nay liền giải quyết toàn bộ.”
Lục Tân Nam cùng Đường Tranh đã hiểu rõ ý tứ của Phó Kiến Văn, gật đầu.
“Vậy mình cùng Đường Tranh liền đi làm!” Lục Tân Nam nói xong đứng lên, banh gương mặt, dù sao cũng hơi doạ người.
Buổi tối ngày hôm ấy, ba người Lục Tân Nam, Đường Tranh cùng Phó Kiến Văn hàn huyên rất lâu ở trong thư phòng, thẳng đến khi Tố Tâm dỗ Đoàn Đoàn ngủ sau đó từ trong phòng đi ra, Lục Tân Nam cùng Đường Tranh mới từ thư phòng của Phó Kiến Văn đi ra.
“Phải đi sao!” Tố Tâm hỏi Lục Tân Nam cùng Đường Tranh một câu.
"Ừ!” Lục Tân Nam gật đầu.
Che lại mây đen giữa lông mày anh tuấn, Đường Tranh cười cười mở miệng với Tố Tâm: “muộn quá rồi, cô và Lão Phó cũng nghỉ ngơi sớm một chút.”
Tố Tâm gật đầu, không có hỏi thêm thứ gì, chỉ đưa Đường Tranh cùng Lục Tân Nam xuống lầu.
Điện thoại một mực vang lên ở trên bàn trà, vừa nãy Tố Tâm đưa Đoàn Đoàn đi rửa ráy dỗ dành Đoàn Đoàn ngủ, cho nên điện thoại đặt ở dưới lầu không có cầm lên, Phương Ngôn gọi năm sáu cuộc điện thoại Tố Tâm đều không có tiếp, sau khi đưa Đường Tranh cùng Lục Tân Nam xong, Tố Tâm đúng dịp thấy điện thoại trên bàn trà chấn động.
Ấn nghe, Phương Ngôn hỏi: “hôm nay em ra ngoài gặp người đàn ông đã biểu lộ với em ở trong tiết mục kia sao!”
Tố Tâm nhớ tới hôm nay ở phòng cà phê cùng Lý Mục Dương gặp mặt, lúc cô lấy khẩu trang xuống, trong quán cà phê có người dùng điện thoại lên chụp hình cô và Lý Mục Dương, có thể là người nào đó phát trực tiếp hoặc là gửi cho bạn bè rồi.
******
Các nàng hãy like, cmt và bỏ phiếu ủng hộ shu nha