Cả Đời Chỉ Yêu Em

Chương 814

Đây là trợ lý củ Sở Tầm tìm cho Sở Tầm một nấc thang. 

Viền mắt của Sở Tầm đỏ chót, càng ngày càng cảm thấy Tố Tâm chính là hồng nhan hoạ thuỷ làm lỡ sự nghiệp của Phó Kiến Văn. 

Thân là con gái của Sở gia, Sở Tầm có sự kiêu ngạo của chính mình, cô t siết chặt túi xách, nhìn về phía Phó Kiến Văn: "Kiến Văn, muốn cha em mở miệng bảo anh mua cổ phần anh biết sẽ rất khó khăn, cho nên em đã bỏ rất nhiều sức lực để thuyết phục ông ấy, bỏ qua cơ hội lần này, lần sau không biết có còn không cơ hội nữa hay không! Em hi vọng anh suy nghĩ kỹ càng!" 

Nói xong, Sở Tầm nhìn chằm chằm Tố Tâm một mắt, mang theo sự kiêu ngạo của chính mình xoay người đi đến xe của mình. 

Trợ lý thấy thế giúp Sở Tầm kéo cửa ghế sau ra. 

Sở Tầm ngồi vào, đóng cửa xe lại, một khắc đó nước mắt tuôn như chuỗi hạt trân châu bị đứt. 

Xuyên qua kính chiếu hậu, Sở Tầm thấy Phó Kiến Văn đỡ sau lưng Tố Tâm, giúp Tố Tâm kéo cửa xe ra, mỉm cười che chở cái trán để cho Tố Tâm bước vào. 

Sở Tầm cảm giác mình giống như là một chuyện cười, cô ta vì chuyện của Phó Kiến Văn ở tập đoàn Khải Đức bỏ ra nhiều sức lực như vậy, lo lắng hết lòng như vậy! Vậy mà không quan trọng bằng việc đưa Tố Tâm đi ra ngoài du lịch! 

Đợi đến khi Phó Kiến Văn bởi vì Tố Tâm mà mất đi toàn bộ tập đoàn Khải Đức, không biết Phó Kiến Văn hối hận có còn kịp hay không. 

... 

Lên xe, Tố Tâm vẫn là không nhịn được hỏi Phó Kiến Văn: " cổ phần của Sở gia anh thật sự không muốn mua sao!" 

Tuy rằng Tố Tâm không hiểu chuyện làm ăn trên thương trường, nhưng cũng biết cổ phần của tập đoàn Khải Đức đối với Phó Kiến Văn mà nói nhất định rất quan trọng. 

Phó Kiến Văn cười mở miệng nói: "Không quan trọng bằng vợ anh!" 

Đợi đến khi Phó Kiến Văn cùng Lục Tân Nam lần lượt nghỉ nghỉ dài hạn, các hạng mục mới của tập đoàn Khải Đức không thuận lợi, lúc đó xem số cổ phiếu trên tay Sở gia còn không biết sẽ xuống dốc đến mức nào, Phó Kiến Văn một chút đều không nóng nảy. 

Chỉ sợ đến lúc đó, Sở gia mới là người gấp gáp! 

Thấy nam nữ chủ nhân cũng đã lên xe, Mèo Mập nhảy một cái nhảy lên cửa hàng rào, cùng dì Lý đứng chung một chỗ, đưa mắt nhìn chiếc xe mang theo Tố Tâm, Phó Kiến Văn cùng Đoàn Đoàn càng chạy càng xa. 

Tự trong đáy lòng dì Lý cảm thấy rất vui vẻ, từ khi Đoàn Đoàn có mẹ ở bên, đứa trẻ sáng sủa rất nhiều không nói, ngay cả tật ít nói cũng trở nên đỡ hơn nhiều rồi... 

Nhớ rõ khi dì Lý mới ở cùng Đoàn Đoàn một thời gian đầu, bà còn tưởng rằng Đoàn Đoàn không biết nói chuyện, cho nên khi nhìn thấy gương mặt non nớt đáng yêu kia không khỏi cảm thấy đau lòng. 

Lại sau đó, Đoàn Đoàn gặp được mẹ, cho nên mỗi ngày đều nói từng chữ từng chữ rồi ra ngoài chạy nhảy, khỏi nói dì Lý vui vẻ như thế nào! 

******** 

Tính ra thì anh Phó cũng dẻo mồm phết.kiki 
Bình Luận (0)
Comment