Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Chương 150.2

(Đây là trích đoạn nhỏ trong cuộc sống hôn nhân sau này của Tinh - Ngộ nha, vì vậy xưng hô thay đổi một chút nhé!)

Ngoại truyện: Gián điệp

"Ngộ Ngộ, đánh cờ với em đi, chán quá đi mất!!! " Diệp Phồn Tinh nũng nịu.

"Em chơi dốt lắm, chơi với em chẳng bằng anh đi làm việc tiếp" Phó cảnh Ngộ cự tuyệt.

" Chơi với em đi mà, anh muốn em làm gì cũng được!!! (✿❛◡❛)Diệp Phồn tinh kéo kéo góc áo Phó Cảnh ngộ.

Thật sao( cười đen tối), được, lấy bàn cờ ra đây!

Sau khi xếp xong bàn cờ

"Cho em đi trước đấy! "

"Cái này còn cần anh phải cho sao.. Hứ... Lên tốt... "

...

"Con mã của em bị anh ăn rồi " Phó cảnh ngộ nhìn cô cười cười

" Ai bảo, Bỏ móng vuốt của anh ra, con mã của em có ba cái mạng" Diệp Phồn tinh nhào sang cướp lại con mã từ chỗ của anh đặt về chỗ cũ." Em đi lại, nước vừa rồi không tính"

"Coi như em giỏi, đi tiếp"

...

"Này, con tượng của em làm sao ăn được xe của anh, phía trước còn con tốt chắn đấy...! "

...

"Diệp Phồn tinh, đây là quân hậu của anh, không phải của em đâu, làm sao em chiếu tướng anh được??? "

Anh không biết à, quân hậu của anh thực ra là gián điệp nằm vùng của em cài vào, anh thua tâm phục khẩu phục chưa... Haha"

Phó cảnh ngộ đột nhiên đứng lên, đi sang phía Diệp Phồn tinh, chống hai tay bên hông cô, ghé sát tai cô thì thầm"ừ, anh thua rồi, vậy nên chúng ta bây giờ đi làm chuyện lúc trưa đang làm dở chứ... " Anh ngày càng áp sát vào cô" Được không?

"A, đồ lưu manh, anh tránh ra, " Mặt cô đỏ bừng "đồ sắc lang này, cầm... Ưm... " Chưa nói hết câu cô đã bị anh chặn lại bằng một nụ hôn sâu. Đợi đến khi cô hô hấp dồn dập anh mới ngưng lại

"Em lúc nãy chẳng nói anh chơi cờ với em thì muốn làm gì em cũng được sao? Định nhuốt lời sao? Chậc, vậy phải phạt nhỉ? Hai hộp nhé! "(Mn biết là hai hộp gì mà, phải không? (๑ت๑)ノ

Gìa rồi mà còn mất nếp, ưm... Buông... A...

Phó Cảnh ngộ trực tiếp tấn công, hạ gục con mồi trong chớp mắt bế cô về phòng ngủ....
Bình Luận (0)
Comment