Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Chương 169

Cậu ta đi ra khỏi phòng, chuẩn bị đi xuống dưới nhà uống nước, đúng dịp thấy Diệp Phồn Tinh đeo balô từ cửa đi tới.

Diệp Phồn Tinh cùng Phó Cảnh Ngộ vừa tới, cô trở về phòng cất đồ.

"Diệp Phồn Tinh."

Cho dù cô mặc quần áo khác, Tả Dục liếc mắt là có thể nhận ra được.

Diệp Phồn Tinh nghe có người gọi mình, dừng bước lại, nhìn thấy Tả Dục. Cậu ta đổi quần áo, thoạt nhìn so với lần trước gặp đẹp trai một chút.

Vốn là muốn hỏi cậu ta tại sao ở chỗ này, nhưng nhớ tới cậu ta là bạn của Cố Vũ Trạch, xuất hiện ở nơi này cũng không ngoài ý muốn, Diệp Phồn Tinh cũng không hỏi.

Chẳng qua là nhíu mày, nói: "Có chuyện gì sao?"

"Cậu tại sao lại ở chỗ này?" Tả Dục đã đi tới, kinh ngạc đánh giá Diệp Phồn Tinh, "Nơi này không phải là nhà Cố Vũ Trạch sao?"

Cô lại cùng Cố Vũ Trạch có quan hệ? Không nghĩ tới a!

"Có chút việc, tới đây một chút." Diệp Phồn Tinh lãnh đạm nhìn cậu ta một cái, không có cùng cậu ta giải thích nhiều, trực tiếp đi ra.

Vì chờ Tả Dục trở lại, Cố Vũ Trạch cùng đồng đội nói chuyện phiếm.

Liền nước cũng không có uống, Tả Dục từ bên ngoài trở lại, một mặt nghiêm túc ở đối diện Cố Vũ Trạch ngồi xuống, "cậu đoán xem tôi mới vừa thấy ai?"

"Ai vậy?" Ngón tay của Cố Vũ Trạch bấm màn hình điện thoại di động, không nhìn Tả Dực.

Tả Dục mở miệng: "Diệp Phồn Tinh. Cô ấy làm sao lại xuất hiện ở nhà cậu?"

Lần trước gặp mặt, Cố Vũ Trạch còn nói cùng Diệp Phồn Tinh không quen, kết quả, chỉ chớp mắt, lại ở trong nhà hắn nhìn thấy Diệp Phồn Tinh.

Cố Vũ Trạch ngẩng đầu lên, biểu tình nghiêm túc, "cậu làm sao còn nhớ tới cô ấy, tôi nói rồi, cậu tốt nhất đừng nên có ý đồ gì với cô ấy."

"Cậu khẩn trương như vậy làm cái gì?" Tả Dục cười một tiếng, "hai người lúc trước học cùng một trường học, cô ấy không phải là bạn gái trước của cậu đấy chứ!"

"..." Cố Vũ Trạch cứng đờ.

Tả Dục vốn chỉ là tùy tiện nói một chút, nhìn lấy Cố Vũ Trạch như vậy, có chút ngoài ý muốn, "Tôi không phải là đoán trúng chứ?"

"Cô ấy nếu là bạn gái trước của tôi làm sao có thể xuất hiện ở trong nhà tôi?" Hiện tại Diệp Phồn Tinh là mợ nhỏ của hắn, nếu như hắn lại thừa nhận Diệp Phồn Tinh là bạn gái trước, kia mất mặt bao nhiêu!

Cho nên, Cố Vũ Trạch trực tiếp lựa chọn phủ nhận.

Hắn đối với Tả Dục nói: "Chẳng qua là thân thích mà thôi. Cậu đừng theo đuổi cô ấy làm gì."

Đắc tội với cậu của hắn, sẽ không có kết quả tử tế.

Tả Dục đối với thân phận của Diệp Phồn Tinh thật tò mò: "Thân thích, thân thích gì? Em họ sao?"

"Đúng, em họ!" Cố Vũ Trạch cũng lười giải thích, hai chữ mợ nhỏ này, hắn không nói ra được.

Hắn trực tiếp đứng lên, đi vào phòng vệ sinh.

-

Diệp Phồn Tinh thả ba lô, đi xuống nhà, mẹ Phó đang nói chuyện với Phó Cảnh Ngộ.Phó Cảnh Ngộ lâu như vậy chưa có trở về, mẹ Phó gặp được, cũng không thể không nói chuyện một chút.

Diệp Phồn Tinh không có quấy rầy bọn họ, đi tới trên ghế sa lon dài bên cạnh Phó Cảnh Ngộ, an tĩnh ngồi xuống.

Cô vừa mới ngồi xuống, Tả Dục liền từ trên lầu đi xuống.

Nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, nét mặt biểu lộ một vết nụ cười xấu xa, cậu ta cho tới bây giờ đều không phải là một người đứng đắn, nhìn lấy cậu ta như vậy, Diệp Phồn Tinh trong lòng có một loại dự cảm xấu, thằng nhóc này muốn làm gì đây?

Mẹ Phó nhìn thấy Tả Dục, vội nói: "Tiểu Dục, ngồi đi."

Mặc dù Cố Vũ Trạch cùng Tả Dục là bạn cùng phòng, ở trong trường học mới quen, nhưng hai nhà đã quen biết từ trước.

Cho nên, mẹ Phó đối với Tả Dục rất là nhiệt tình.

Tả Dục đi tới, "cháu xuống uống nước ạ."

Mẹ Phó nói: "Ngồi trước đi."

Tả Dục mặc dù không đứng đắn cho lắm, nhưng nên lễ phép thì vẫn rất lễ phép, trước cùng Phó Cảnh Ngộ chào hỏi, "cháu chào chú Phó ạ!."

Phó Cảnh Ngộ gật đầu sau, Tả Dục mới ở trên ghế sa lon ngồi xuống.

Chẳng qua là, nhiều chỗ ngồi như vậy, cậu ta ngồi đâu không ngồi, hết lần này tới lần khác,lại ngồi ở bên cạnh Diệp Phồn Tinh đang ngồi.

Diệp Phồn Tinh: "..."

(๑"ᴗ")ゞ(๑"ᴗ")ゞ(๑"ᴗ")ゞ(๑"ᴗ")ゞ(๑"ᴗ")ゞ

Tả Dực! Chúc bạn toàn thây

Nhớ like và bỏ phiếu cho Sữa trước khi đọc chương tiếp theo nhé!
Bình Luận (0)
Comment