Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Chương 920.2

Phó Cảnh Ngộ đang cùng bác sĩ nói chuyện, thảo luận tình hình của Diệp Phồn Tinh, tình hình của Diệp Phồn Tinh tương đối nghiêm trọng.

Bác sĩ nói: “Trước chúng tôi sẽ điều trị theo dõi tình hình của chị nhà, anh cũng không nên quá lo lắng. Nói không chừng hai ngày nữa liền tốt thôi.”

Đây là quá trình phụ nữ có thai phải đi qua, Phó Cảnh Ngộ lo lắng nữa cũng không có tác dụng gì.

Lại không thể cho phụ nữ có thai dùng thuốc chống nôn, cho nên, chỉ có thể từ từ vượt qua.

Phần lớn những người làm mẹ đều sẽ như vậy...

Phó Cảnh Ngộ gật đầu một cái, “ vâng, tôi biết.”

Mặc dù như thế, tâm tình của anh vẫn rất nặng nề.

Phó Cảnh Ngộ về tới phòng, thấy Diệp Phồn Tinh đã tỉnh rồi, ánh mắt của anh lập tức trở nên ôn nhu.

Phó Linh Lung nhìn thấy hai vợ chồng này nhìn nhau, nói: “Anh rể cậu đang gọi chị về nhà nấu cơm, chị phải về trước, không quấy rầy hai đứa nữa.”

Vợ chồng nhà người ta ở chỗ này, Phó Linh Lung cảm giác mình giống như cái kỳ đà cản mũi.

Phó Cảnh Ngộ đưa chị ấy ra cửa, Phó Linh Lung nói: “Trở về đi, ở cùng Phồn Tinh, chăm sóc cho con bé thật tốt, ngày mai chị lại tới nữa.”

Vừa nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, chị ấy lại không nhịn được nhớ lại mình trước kia.

Làm cho chị cũng không lại mang thai lần thứ hai.

Phó Cảnh Ngộ nói: “chị đi đường cẩn thận một chút.”

“Biết rồi.” Phó Linh Lung nhìn thấy em trai nhà mình biết quan tâm người khác, cười nói “ Ở bên Phồn Tinh lâu rồi, chị cảm giác cậu hình như trở nên ôn nhu hơn rồi đấy, còn biết quan tâm chị cậu rồi cơ?”

“...” Phó Cảnh Ngộ lười để ý chị mình, đi thẳng về phòng bệnh.

Anh ngồi xuống bên cạnh, thấy Diệp Phồn Tinh vẫn nhìn chằm chằm vào mình, hỏi: “Đang suy nghĩ gì?”

“Muốn nghịch điện thoại.” Diệp Phồn Tinh tội nghiệp nói.

Cũng không biết Phó Cảnh Ngộ có thể đáp ứng để cho cô chơi hay không.

Nằm ở trên giường thật muốn buồn chán chết đi được, liền cảm giác trong dạ dày một mực không ngừng mà sôi trào, cô thật vất vả mới có thể chịu được.
Bình Luận (0)
Comment