Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Chương 940.2

Anh chính là anh, một Phó Cảnh Ngộ thản nhiên ung dung như vậy.

Tình yêu của anh không cần người khác phải nhường nhịn, bởi vì anh sẽ tự mình canh giữ và bảo vệ nó.

Trở về phòng, Phó Cảnh Ngộ đi tắm rửa.

Căn phòng này có cửa phòng tắm là thủy tinh, cách cửa kính, Diệp Phồn Tinh có thể nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ cởi quần áo xuống, lộ ra cơ thể rắn chắc,cơ bắp tuyệt hảo, đường nét cơ thể như bức tượng thần, cô không nhịn được len lén chảy nước miếng, oa oa, chồng của cô sao lại mê người như vậy cơ chứ!

Phó Cảnh Ngộ vào cửa, vọt vào tắm, tắm xong liền đi ra, đã đổi lại áo sơ mi, Diệp Phồn Tinh ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn thấy áo sơ mi chưa đóng hết Cúc, lộ ra ngoài xương quai xanh, mặt cô hồng hồng.

Phó Cảnh Ngộ đi tới, để tay lên mặt cô, anh lo âu hỏi: "Sốt à?"

Từ khi cô mang thai, Phó Cảnh Ngộ luôn cẩn thận từng li từng tí, ra cửa một cái, sẽ lo lắng cô không thích ứng được khí hậu, cho nên đều sẽ kêu mang theo bác sĩ tư nhân.

Diệp Phồn Tinh cầm tay anh, lắc đầu "Không có."

Phó Cảnh Ngộ ngồi xuống, ôm cô ngồi lên đùi mình, " Vậy thì làm sao?"

"Chồng em thật là đẹp trai!" Diệp Phồn Tinh nhìn gương mặt của anh, mặt đỏ bừng nói.

Phó Cảnh Ngộ theo bản năng mà hướng phòng tắm nhìn một cái, mới phát hiện, vừa rồi đều bị cô thấy hết.

Cô cúi đầu xuống, ở trên môi cô hôn một cái, "Không thành thật."

Diệp Phồn Tinh để tay tại lồng ngực của anh, sờ nắn cơ ngực săn chắc của anh, " Ông xã, em cảm thấy dáng người của anh rất cuốn hút nha."

"Muốn xem không?" Phó Cảnh Ngộ hỏi.

Diệp Phồn Tinh nhìn về phía anh, gật đầu rụp một cái "Muốn, muốn chứ."

Phó Cảnh Ngộ: "... Không cho."

Cô vợ này của anh da mặt càng ngày càng dầy rồi, đang ban ngày ban mặt mà muốn để cho mình cởi quần áo cho cô nhìn.

Hơn nữa từ khi Diệp Phồn Tinh mang thai, Phó Cảnh Ngộ phải ăn chay khá lâu rồi.

Thời gian cô mang thai ba tháng anh không dám đụng vào, sau đó khi cô nôn nghén anh có chút kiêng kỵ, luôn cảm giác bà xã nhà mình rất yếu ớt, căn bản không dám động vào cô.
Bình Luận (0)
Comment