Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Chương 963.1

Lửng mật

Trên mặt Diệp Phồn Tinh lộ ra nụ cười hữu hảo: "Tôi đi nấu cháo cho chồng tôi, anh đi vào xem anh ấy như thế nào đi."

Tưởng Sâm gật đầu, nhìn thấy Diệp Phồn Tinh đi xuống lầu.

Diệp Phồn Tinh tiến vào phòng bếp, một bên nấu cháo, một bên vừa cùng Tô Tề gọi điện thoại, "chồng tôi bị bệnh, ngày hôm nay tôi phải ở nhà chăn sóc chồng, chắc tôi không đến công ty được đâu."

Liền trường học Diệp Phồn Tinh cũng không đi.

Nếu như không có chuyện quan trọng thì cô sẽ không xin nghỉ, Phó Cảnh Ngộ bị bệnh, đối với cô mà nói, là chuyện đại sự.

Một điểm này, đối với Phó Cảnh Ngộ mà nói, cũng giống như nhau.

Diệp Phồn Tinh nhớ đến lúc mình mang thai không thoải mái, Phó Cảnh Ngộ cũng vì cô mà bỏ hết công việc, mỗi ngày đều ở bên cô không rời.

Cô vẫn cảm thấy hai người ở chung một chỗ, bỏ ra thời gian cho nhau, đặt đối phương ở trong lòng thì đối phương mới có thể đặt bạn ở trong lòng được.

Diệp Phồn Tinh đem cháo nấu xong bưng lên lầu, vừa vào cô đã nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ ngồi ở trên ghế, mang dép cùng quần áo ngủ, đang nói chuyện với Tưởng Sâm.

Cô chỉ đi xuống lầu một hồi, người nào đó liền làm việc chẳng kiêng nể bệnh tật.

Diệp Phồn Tinh chờ anh và Tưởng Sâm nói xong, Tưởng Sâm đi ra ngoài, cô mới cầm lấy chăn đi tới bên cạnh anh.

"Sao anh lại bắt đầu làm việc rồi?"

Phó Cảnh Ngộ nói: " Anh có làm gì đâu, chỉ nói hai ba câu thôi mà."

"không phải anh vẫn Nói chuyện công việc đấy sao?" Diệp Phồn Tinh nhìn anh, nghiêm túc ngồi xổm xuống bên cạnh anh, "bị bệnh cũng không thể nghỉ ngơi?"

Phó Cảnh Ngộ ôn nhu xoa đầu cô, "Đừng lo lắng."

"Nói nghe dễ nghe nhỉ, sao em có thể không lo cho được? Anh đã bệnh thành như vậy rồi, chẳng lẽ công việc của anh, so với em cùng con trai còn quan trọng hơn sao?"

Phó Cảnh Ngộ đưa tay, ôm cô vào trong lòng, anh dựa vào vai cô, "Bảo bối, anh không sao thật mà. Thật đấy, ngày mai là khỏi hẳn thôi, đúng rồi, em đi lấy thuốc cho anh uống đi."

"..." Diệp Phồn Tinh nhìn anh khó chịu thành như vậy, cuối cùng vẫn mềm lòng, hôn một cái lên mặt anh, âm thanh ôn nhu, "Em nấu cháo cho anh, có muốn ăn không?"

"Ừm, vợ làm, đương nhiên phải ăn."

Miệng anh ngọt cực kì.

Nhớ like và bỏ phiếu cho truyện đấy nhé các tềnh yêu!
Bình Luận (0)
Comment