Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!

Chương 977.2

Phó Cảnh Ngộ nhìn anh ta, luyến tiếc nói " Sao Không ở chơi thêm vài ngày?"

"Còn có chút chuyện." Ngôn Triết nói: "Chờ Tinh Tinh thi xong, cậu mang theo cô ấy cùng Tiểu Bạch qua nhà tôi một chuyến đi."

Vốn sau tết, Phó Cảnh Ngộ nên đến chỗ lão thủ trưởng chúc tết, nhưng lúc đó Diệp Phồn Tinh thân thể còn chưa khỏe con của hai người còn nhỏ, Phó Cảnh Ngộ liền không đi qua.

Lão thủ trưởng đang rất nhớ mong Phó Cảnh Ngộ.

Phó Cảnh Ngộ gật đầu.

Mộ Thập Thất ngồi ở một bên, nói: "Tôi cũng phải đi về, đúng rồi, Tinh Tinh đâu?"

" Cô ấy còn ở trên lầu." Diệp Phồn Tinh thức dậy tương đối trễ, sau khi thức dậy, lại đi xem Bóng Đèn Nhỏ một cái, Bóng Đèn Nhỏ còn đang ngủ, dì Ngô đang chăm sóc nhóc, Diệp Phồn Tinh dặn dò đôi câu mới từ trên lầu đi xuống.

Nghe nói Mộ Thập Thất muốn trở về, Diệp Phồn Tinh cũng không nỡ rời, "Nhanh như vậy mà đã đi rồi sao? Không ở chơi thêm vài ngày đi?"

Mộ Thập Thất cười nói: "Ba mẹ tôi gọi về, lần sau tới nữa, đúng rồi, Tinh Tinh, bao giờ cô đến thủ đô nhất định phải tìm tôi nha."

"Được."

Sau khi Ngôn Triết và Mộ Thập Thất đi, Diệp Phồn Tinh đi học, Phó Cảnh Ngộ đem sang Phó gia rồi mới đi làm.

Buổi chiều, Diệp Phồn Tinh từ trường học đi ra, vừa tới công ty, nhận được tin nhắn của Phó Cảnh Ngộ, "em tan học chưa?"

"Tan rồi, giờ em đang ở công ty." Ánh mắt của Diệp Phồn Tinh nhìn chằm chằm lên cây xương rồng trên bàn làm việc, đem tài liệu lấy ra, ngồi xuống.

"Làm sao lại đến công ty nữa rồi?" Phó Cảnh Ngộ nói: "Không phải đã nói anh nuôi em sao?"

Nhớ tới những lời tối hôm qua anh nói mình, Diệp Phồn Tinh cười một tiếng.

Cách điện thoại, Phó Cảnh Ngộ nghe được tiếng cười của cô, anh giận dỗi " Em lại gạt anh!"
Bình Luận (0)
Comment