Cả Giới Giải Trí Đều Nghe Thấy Tôi Phát Điên

Chương 102

Chàng trai đi xem mắt cuối cùng cũng phản ứng lại là mình vừa bị chửi te tua, tức đến mức xổ ra một tràng “quốc túy” không chút nể nang, khó nghe đến cỡ nào thì xổ ra cỡ đó.

Nhưng trong tai của các khán giả thì toàn là tiếng “bíp bíp bíp” bị kiểm duyệt.

【Ồ, phát điện báo đấy à】

【Bíp gà nhà mày chứ!】

【Hẹn hò cái gì, c.ởi quần ra nhìn như trẻ con, đi bắn nước đi thì hơn】

Anh chàng đi xem mắt cũng thấy được bình luận, lập tức tức đến lộn ruột.

Chưa cần đến Ninh Lạc ra tay, hắn đã mất nửa thanh máu rồi.

Thế nhưng hắn vẫn kiên cường, ráng thở ra một hơi cuối cùng:
“Bọn con gái mấy cô các cô lúc nào cũng tiêu tiền không biết suy nghĩ cho cha mẹ! 187 tệ cũng là tiền đó! Đó là mồ hôi xương máu của cha mẹ tôi kiếm ra! Cô ta không muốn cưới tôi thì lấy tiền nhà tôi làm gì? Mẹ tôi kiếm tiền dễ dàng lắm chắc? Phải trả lại!”

Ninh Lạc phản đòn:
“Vậy mẹ cậu khổ là vì thiếu 187 tệ đó à? Hay là mẹ cậu đột nhiên bắt đầu khổ từ hôm nay? Hay là mẹ cậu nuôi cậu từ nhỏ tới lớn, tới tuổi cưới xin, vì chút sĩ diện của cậu mà mất hết mặt mũi mới là khổ? Oan có đầu, nợ có chủ, ai khổ người đó tự bù đắp, đừng tưởng nấu được hai món ăn là có quyền đổ thừa cho người khác.”

Anh chàng tức giận đến nói lắp:
“Cậu cậu cậu… Tôi sẽ kiện cậu! Cậu cái đồ bíp bíp bíp bíp—”

Ninh Lạc cảm thán:
“Điện báo này phát cũng có nhịp điệu phết.”

Anh chàng hét to:
“Tao bíp bíp bíp——!”

Bíp cực kỳ thô t.ục.

Bị Tiểu Đào cắt mic cưỡng chế luôn.

Ninh Lạc chép miệng, đầy tiếc nuối:
“Vậy là xong rồi à?”

Lộ Đình Châu cười nhạt:
“Không thì sao? Em ra đòn mạnh quá, sắp làm người ta khóc rồi.”

Ninh Lạc vừa nghĩ đến cảnh gã kia khóc tấm tức liền rùng mình:
“Thôi thôi, em sẽ mất ngủ mất.”

【Không ngờ cậu nhóc này còn có thể phản đòn dữ dội vậy】

【Cũng đúng thôi, tôi cứ tưởng cậu ta là kiểu chịu đựng, bị bắt nạt thì chui vào góc khóc huhu】

Ninh Lạc nói xong cảm thấy khát khô cổ, uống ngụm nước cho thông họng rồi nhìn vào màn hình:
“Cũng không sai mà. Dù gì đây là trên mạng. Tôi trên mạng thì ra đòn mạnh, ngoài đời thì rụt rè là chuyện thường.”

Lộ Đình Châu hỏi:
“Nếu là ngoài đời thì sao?”

Ninh Lạc suýt sặc nước:
“Thôi đi, người ta cao 1m87, em mới 1m78! Chỉ cần một cú đấm là em bay ra khỏi Trái Đất luôn rồi. Nhưng tục ngữ có câu, ‘Người không phạm ta, ta không phạm người’…”

Lộ Đình Châu hỏi:
“Thế nếu người ta phạm em?”

Ninh Lạc nghiêm túc đáp:
“Thì em sẽ tìm anh khóc cho đã.”

Lộ Đình Châu vỗ tay:
“Được đấy, em có ý thức tự bảo vệ rất tốt.”

【… Không biết khen thì có thể không khen mà!】

Nhưng Ninh Lạc cực kỳ hưởng thụ, đưa ly nước của Lộ Đình Châu cho anh, hai người cụng ly:
“Từ giờ anh là số 4, em là số 3. Chúng ta ở bên nhau, chính là 4399!”

Nói xong, Ninh Lạc chớp chớp mắt nhìn Lộ Đình Châu, mặt đầy mong chờ:
Thế nào? Có phải rất lãng mạn không?

Lộ Đình Châu cảm thấy mình có thể đã dị ứng với sự lãng mạn mất rồi.

Anh cầm cốc nước đứng lên.

Ninh Lạc thắc mắc:
“Anh đi đâu?”

Lộ Đình Châu dặn dò:
“Em ngồi yên đây, anh đi lấy mấy quả quýt.”

Ninh Lạc cười giả:
“Được, em chỉ ăn hai quả, còn lại cho anh.”

Tào Cẩm Lưu vừa đi ngang qua:
“Cậu còn ăn hai quả à? Vỏ quýt ngâm nước uống là được rồi.”

Hai người đồng thời quay đầu nhìn cậu ta chằm chằm.

“Chiếm lợi của tụi tôi hả?” Ninh Lạc phản đòn, “Tứ chi lắp ngược của cậu đã thuần hóa xong chưa?”

Lộ Đình Châu trầm ngâm:
“Muốn xem văn nghệ không? Hay là bọn mình đề xuất với đạo diễn Tiền, đổi tiết mục của nhóm nhảy thành nhảy girl group?”

Tào Cẩm Lưu lập tức quỳ rạp:
“Xin lỗi, hôm nay tôi nhiều lời rồi, tôi câm ngay đây!”

Ninh Lạc nhìn Tào Cẩm Lưu bị xử đẹp, vỗ vai Lộ Đình Châu, nhỏ giọng đầy bí ẩn:
“Em không biết nhảy girl group, nhưng em biết uốn éo.”

Lộ Đình Châu ngẩn ra, ánh mắt nhìn Ninh Lạc trở nên rất phức tạp:
“Là cái mà anh đang nghĩ đến đó hả?”

Ninh Lạc chớp mắt:
“Ừm á.”

Thấy Lộ Đình Châu không phản ứng, Ninh Lạc chọc chọc anh, xúi giục:
“Xem không? Xem không?”

Lộ Đình Châu chậm rãi nói:
“Hiện tại anh cảm thấy mình như Đường Tăng bị đặt lên lò nướng. Tiểu Lạc, em có phải đang muốn chỉnh anh không?”

Ninh Lạc gửi cho anh một nụ hôn gió.

Cảm giác muốn xuống tóc của Lộ Đình Châu lại càng mãnh liệt hơn.

【Xem đi! Sao lại không xem, tôi muốn xem!】

【Truyền đi, Ninh Lạc sắp bắt đầu ‘cọ biên’ rồi!】

【Gunara, chúa tể bóng tối*, nam Bồ Tát xuất hiện!】

Nhân vật trong phim Những nàng tiên Balala

Lộ Đình Châu quét mắt nhìn màn hình, đặt ly nước xuống, không đi lấy quýt nữa, giọng thản nhiên:
“Tại sao tôi phải cho các người xem?”

【Có người sốt ruột rồi, tôi không nói là ai】

【To gan! Ninh Quý nhân dốc lòng luyện ‘Kinh Hồng Vũ’ để lấy lòng trẫm, tại sao lại không được xem?】

Lộ Đình Châu nghiêng đầu, hôn nhẹ lên khóe môi Ninh Lạc:
“Về rồi xem.”

Bình luận nổ tung hàng loạt tiếng “Waoooo~”

【Hai người tốt nhất là chỉ xem nhảy múa thôi đấy, đừng làm chuyện khác】

【Á á á á có thể hôn thêm lần nữa không? Vừa nãy chưa kịp chụp màn hình!】

Lộ Đình Châu rất biết nghe lời dân.

Vì thế, anh lại hôn thêm một cái.

Lần này là ngay chính giữa bờ môi mềm mềm của Ninh Lạc.

Ninh Lạc được hôn liền hai cái, tay ôm chỗ bị hôn, ánh mắt lấp lánh nhìn Lộ Đình Châu, cười tươi rói.

Cười nửa ngày, Ninh Lạc đẩy vai Lộ Đình Châu:
“Anh dạt qua bên kia một chút.”

Lộ Đình Châu nghe lời, dựa vào phía bên kia của ghế xoay.

Ninh Lạc lập tức chen vào, hai người cùng ngồi trên một chiếc ghế.

Lộ Đình Châu đỡ lấy eo cậu, nhưng lại bị Ninh Lạc ôm chặt như ôm gối, đầu tựa lên vai anh, ngửa mặt cười, tóc mai lướt qua cổ Lộ Đình Châu, ngưa ngứa.

“Tựa một chút nha.”

【Phía trước nguy hiểm, cảnh báo đường mật!]

【Á á á khóe miệng tôi sắp nứt ra rồi】

【? Ngọt đến mức tôi phải lăn lộn, tôi ship tôi ship tôi ship điên cuồng】

【Người thật dễ ship hơn, Tiểu Lạc chủ động như vậy tôi thích quá】

【Bảo bối Tiểu Lạc, lúc đường huyết em không cao thì em cũng là một viên kẹo nhỏ mà!】

Ninh Lạc lấy tấm biển tự làm của mình ra, dùng bút gõ vào dòng chữ “Quán trọ Linh Hồn”:
“Mau vào kết nối, chúng tôi tiếp tục bán nghệ đây.”

Lộ Đình Châu bổ sung:
“Không bán thân.”

Ninh Lạc gật mạnh:
“Không bán thân!”

Kết quả là, bình luận của khán giả ngay lập tức chuyển từ tư vấn tình cảm sang hóng chuyện tình của hai người.

Có người hỏi: “Tiểu Lạc, yêu đương là cảm giác thế nào vậy?”

“Cảm giác gì à?” Ninh Lạc nghĩ ngợi một lát, rồi chỉ vào mình và Lộ Đình Châu, làm động tác dính lấy anh: “Ngày nào cũng muốn dính lấy anh ấy, bám vào người như cái móc chìa khóa ấy, tính là yêu không?”

【Chậc chậc chậc, mùi chua của đôi tình nhân đây rồi】
【Hiểu rồi, mở livestream cũng phải ngồi dính vào nhau cơ】
【Cái ghế này khổ lắm rồi, lúc xuất xưởng không ai nói nó phải chịu tải hai người đàn ông to xác đâu!】
【Ghế: Tôi sẽ không nói gì cho đến khi luật sư của tôi có mặt!】

Ninh Lạc nhìn thấy bình luận, hừ hừ hai tiếng đầy bất mãn, lẩm bẩm: “Muốn ở cạnh người mình thích thì có gì sai? Nếu không phải đang có máy quay, tôi đã hôn anh ấy mỗi ngày rồi.”

【[Bạn trai tôi đương nhiên là của tôi, sao không hôn được? Tôi hôn cho phát khiếp luôn!】
【Nói thì nói đi, đỏ mặt cái gì?】
【Cái điệu xấu hổ này, cậu thật sự dám hôn á?】
【Cậu nhát lắm, Lộ Đình Châu chủ động cả trăm lần, cậu cũng không dám chủ động lần nào.】
【Thế giờ cậu hôn thử xem? Giả vờ chúng tôi không tồn tại đi.】

【Bạn trai tôi đương nhiên là của tôi, sao không hôn được? Tôi hôn cho phát khiếp luôn!】
【Nói thì nói đi, đỏ mặt cái gì?】
【Cái điệu xấu hổ này, cậu thật sự dám hôn á?】
【Cậu nhát lắm, Lộ Đình Châu chủ động cả trăm lần, cậu cũng không dám chủ động lần nào.】
【Thế giờ cậu hôn thử xem? Giả vờ chúng tôi không tồn tại đi.】

Lộ Đình Châu đưa cho cậu một hộp bánh quy que. Ninh Lạc không nhận, đang chìm đắm trong màn than thở với người xem: “Tôi chưa hôn bao giờ á? Tôi hôn rồi đấy, về xem bản cut lại đi, tôi dám cá là Tiền Đa Đa sẽ đặt nó làm tiêu đề luôn.”

【Thật không? Sao tôi không có chút ấn tượng nào?】
【Giải tán đi, toàn là cái cớ thôi, các chị em đừng tin!】
【Nếu cậu mà hôn thật, tôi livestream lấy đầu bổ sầu riêng!】

Ninh Lạc lập tức nóng mặt, vứt cái bảng trắng của quán trọ Linh Hồn sang một bên, gọi Lộ Đình Châu một tiếng. Khi Lộ Đình Châu nhìn qua, cậu lập tức ôm lấy cổ anh, cắn đứt que bánh quy đang ngậm giữa môi anh, rồi hôn lên đó luôn.

Vụn bánh quy bị nghiền nát giữa môi hai người. Ninh Lạc khựng lại một giây, đầu lưỡi quét qua, nuốt sạch.

Ừm, vị dâu tây.

Lộ Đình Châu không kịp phản ứng, phát ra tiếng rên trầm thấp: “Em…”

Nhưng phần còn lại bị Ninh Lạc cướp mất cơ hội để nói.

【Kích tướng quả là hữu hiệu, các chị em ghi hình mau lên!】
【Ai đề xuất màn hôn này, mời vào miếu thờ phụng ngay!】
【Xem đến mức hoại tử cơ thể lúc 8 giờ sáng cũng sắp hồi sinh rồi!】

Ninh Lạc vì muốn chứng minh bản thân, thậm chí còn tự học được kỹ thuật lấy hơi, thật sự là đáng chúc mừng, hôn một hơi rất lâu mới chịu buông ra.

Đôi mắt cậu phủ một tầng sương mù, hơi nước lượn lờ, đẹp đến khó tả. Cậu thở hổn hển, đôi môi đỏ ửng khẽ mím lại, nói:

“Lúc bổ sầu riêng nhớ gửi link livestream cho tôi.”

【?????】
【Tôi đã c.ởi quần rồi mà cậu nói chuyện với tôi thế à?】
【Vào thời khắc này, không biết nói gì thì có thể im lặng mà, Ninh Lạc!】

Lộ Đình Châu, người vừa bị cưỡng hôn: ?

Anh bóp nhẹ má Ninh Lạc: “Đây là cảm nghĩ của em sau khi trêu chọc anh à?”

Ninh Lạc nhanh chóng liếc nhìn đôi môi anh, rồi nhìn lên trần nhà, lí nhí nói: “Cảm nghĩ… Ừm, cảm nghĩ này không tiện phát sóng.”

【Con người có thể thay đổi, ví dụ như tôi bây giờ là một mớ vàng khổng lồ.】
【Ra lệnh cho hai người lập tức tiến hành bước tiếp theo, ngay bây giờ, nhanh lên!】

Bình Luận (0)
Comment