Vân Kiếm Phong.
"Chuyện này không thể nào!" Sở Thanh khiếp sợ đến mất bình tĩnh, nhìn ba chữ Ngu Tri Dao màu vàng rực rỡ giống như khắc trong quyển trục Thiên Bảng, ngực phập phồng không ngừng: "Sao Ngu Tri Dao có thể đệ nhất được?"
"Phế vật kia lại là hạng nhất? Thiên Bảng bị sai rồi đi?" Hoành Diễm không phục: "Nếu nàng ta có thể được hạng nhất, vậy ta cũng có thể!"
"Có lẽ, trước kia nàng ta đều là giả vờ." Thiếu nữ áo tím bên cạnh nói.
"Không thể nào!" Sở Thanh nắm chặt quả đấm, "Nàng ta không thể nào giả bộ được, nếu như theo Thiên Bảng, nàng ta còn lợi hại hơn nửa bước Phá Hư cảnh, vậy vì sao còn giả bộ trước mặt chúng ta?"
"Chuyện này..."
Giống như đã tìm được chỗ khẳng định, Sở Thanh nói nhanh: "Nhưng nếu tu vi của Đại sư tỷ thâm hậu như vậy, gần với tu vi của các phong chủ, vậy nàng ta có lý do gì phải giấu diếm? Cho nên Ngu Tri Dao trên Thiên Bảng không phải là nàng ta, hẳn là một người cũng có tên Ngu Tri Dao ở Vân Cảnh thánh địa, hoặc Thần Loan cung thôi!"
"Hừ! Vận may của phế vật kia thật tốt. Lại cùng tên với thiên tài chân chính! Nếu ta là nàng ta, giờ phút này nhất định sẽ xấu hổ sửa lại tên mới được." Hoành Diễm nói.
Cậu ta nói xong, chỉ thấy Sở Lan và hai vị phong chủ đi xuống từ Vân Kiếm phong, vẻ mặt vừa mừng vừa sợ, bước chân ba người đều vội vả.
Hành động này giống như đã chạm vào thần kinh nhạy cảm trong đầu của Sở Thanh, nàng ta đưa tay ngăn lại: "Cha, cha muốn đi đâu?"
"Đi đâu?" Sở Lan cười ha ha: "Tất nhiên là đi chúc mừng Tri Dao rồi. Lúc này không chỉ lấy được hạng nhất Thiên Bảng đứng đầu tất cả thiên tài của đại tông môn, còn lấy được Bán Thần khí! Phải biết Vân Kiếm phái chúng ta chỉ có một tiên khí mà thôi. Trước kia ta cũng biết thành tựu tu luyện ngày sau của đứa bé Tri Dao kia tuyệt đối sẽ không thấp, không ngờ đứa bé này lại len lén giấu diếm, cho tông môn một ngạc nhiên mừng rỡ như vậy."
Sở Lan nói khẳng định như vậy, Sở Thanh lại không thuyết phục được mình, hốc mắt ửng đỏ, vẫn cắn răng kiên trì nói: "Không thể nào. Không phải nàng ta vẫn luôn là Trúc cơ trung kỳ, lười tu luyện sao, như thế nào có thể là hạng nhất của Thiên Bảng?"
"Sở Thanh, im miệng!" Sở Lan kêu tên nàng ta, trong mắt là cảnh cáo: "Trước kia ngươi còn bé, ta không biết ngươi sẽ làm bừa, từ nay về sau ta nhất định sẽ tự mình trông coi ngươi."
Sở Thanh biết ý của Sở Lan, trong lòng vừa tức giận vừa sợ hãi vì bị cảnh cáo, cùng lúc đó cảm giác khắp nơi bị Ngu Tri Dao đè trên đầu không thấy ánh sáng mặt trời khi còn bé lại xuất hiện.
Nàng ta vội vàng che giấu u ám trong mắt, chỉ có thể lui sang một bên.
Mọi người cùng nhau xuống núi.
Lúc đi qua chân núi Vân Kiếm Phong, bảng xếp hạng các đệ tử ưu tú được dáng trên bia đá của cửa ra vào, sau khi các đệ tử liếc nhìn, lại không nhịn được ngẩng đầu nhìn Thiên bảng xán lạng treo trên bầu trời kia, trên mặt lộ ra vẻ sùng bái hâm mộ.