Cá Mặn Lên Đệ Nhất Thiên Bảng (Bản Dịch)

Chương 111 - Chương 111.

Chương 111. - Chương 111. -

Từng tầng mây đen hội tụ trên đỉnh đầu, giống như lúc nào cũng có thể đè xuống, làm cho người ta có một loại cảm giác hít thở không thông.

Lạc Vân Dã cẩn thận quan sát xung quanh, đất đai màu đen nứt nẻ có vài chỗ xuất hiện vết nứt rất sâu, tạo thành một vách đá, cách không xa chỗ của hắn.

Lạc Vân Dã nhặt lên tay chân cụt của Yêu thú thử dùng chút linh khí ném qua, chẳng qua còn chưa bay qua chỗ kia, chỗ vết nứt kia sinh ra một cổ lực hút cực kỳ to lớn, hút thi thể Yêu thú vào.

Hắn có thể cảm giác được uy lực khổng lồ của lực hút này, lấy tu vi hôm nay của hắn thì còn kém một chút, không có cách nào bay vượt qua được.

Vì vậy, Lạc Vân Dã bước qua thi thể Yêu thú đầy đất, đi tới nơi duy nhất vẫn chưa xuất hiện khe nứt.

Hắn vừa đi, còn vừa nói chuyện phiềm với Ngu Tri Dao.

Lạc Vân Dã vẫn luôn đi về phía trước, bóng bao phủ xuống, phía trước loáng thoáng xuất hiện một ngọn núi cao.

Hắn đi tới gần đó, đang muốn leo lên núi, vừa bước chân, mặt đất đang yên lành bỗng nhiên nhô ra một lưỡi đao sắc bén.

Kinh nghiệm nhiều năm làm cho Lạc Vân Dã nhạy cảm với nguy hiểm khác hơn người bình thường. Lúc lưỡi đao sắc bén lộ ra hắn nhanh chóng thu cái nhân đang chuẩn bị đạp ra kia.

Cùng lúc đó, cây cối trên ngón núi, biến thành vô số mũi đao sắc bén.

Phá vỡ đất đai, mũi đao đâm ra, mũi nhọn lộ ra.

Lạc Vân Dã hơi nhíu mày, mang giày tăng tốc độ mà Tiểu Ngư cho. Sau khi mang xong, hắn dùng bán thần khí Cổ Phù Bút màu vàng, giống như đập chuột đất, từng chút đập vỡ mũi đao.

Bán thần khí Cổ Phù bút: ?

Núi đao hàn quang lạnh thấu xương: ?

Chưởng quỹ Bạch Hạc ở bên ngoài huyền kính cũng nhìn ngu luôn.

Còn có loại thao tác này?

Người bình thường không phải là thi triển linh thuật uy lực cường đại, nổ sạch mũi đao của tòa núi đao kia sao?

Chẳng qua mũi đao này là một khối với núi đao, nếu tu sĩ thi triển linh thuật, cho dù mũi đao vỡ vụn, cũng sẽ phải đối mặt với linh khí cường đại tự động sinh trưởng.

Sau khi thử mấy lần phát hiện không có kết quả, cũng chỉ có thể dùng chân đạp lên mũi đao sắc bén, chảy máu nhịn đau, vượt qua tòa núi đao này.

Nhưng mầm non Thiên mệnh không dùng linh khí? Trực tiếp dùng đầu cứng của vũ khí cứng đối cứng?

Làm cho linh khí không đầy đủ bên trong mũi đao của đạo sơn không xuất hiện được!

Thật không nói võ đức!

Mắt thấy Lạc Vân Dã dùng Cổ Phù bút màu vàng đập nát mũi đao giống như đập chuột, vừa mang giày tăng tốc độ nhanh chóng lên núi, chưởng qũy Bạch Hạc hoàn toàn ngốc rồi.

Tại sao?

Chẳng lẽ người mang Thiên mệnh có suy nghĩ không giống người bình thường.

Chưởng quỹ Bạch Hạc không biết là, hành động này của Lạc Vân Dã đang bảo toàn linh khí không còn nhiều trong cơ thể của mình.

Lấy kinh nghiệm nhiều năm của Lạc Vân Dã, sau núi đao này, còn có thể gặp phải nguy hiểm, cố gắng giữ lại thực lực mới có thể ứng phó được.

Mắt thấy Lạc Vân Dã không bị thương cứ như vậy đi qua núi đao, chưởng quỹ Bạch Hạc hơi mệt rồi.

Loại thao tác tà môn này, hẳn là ngay cả tiền bối Vân Sinh cũng không ngờ đến đi?

Chưởng quỹ Bạch Hạc cảm thấy đầu óc của người trẻ tuổi bây giờ thật không giống với người của ba ngàn năm trước.

Y lại chậm rãi giường mắt liếc nhìn dơi Yêu tu vi Phá Hư cảnh đỉnh phong đang cấp tốc đuổi theo Lạc Vân Dã và biển lửa ở phía trước xa xa.

Lúc này, trước có sói sau có hổ, chắc chắn mầm non Thiên mệnh cũng sẽ nhận được ma luyện chân chính đi!

Người tu luyện, lúc sắp chết dễ dàng linh ngộ và đột phá nhất.

Chưởng quỹ Bạch Hạc hừ nhẹ một tiếng, dưới thực lực tuyệt đối, lúc này nhìn nhóc con này còn giở thủ đoạn gì được!

Lạc Vân Dã cảm thấy không khí xung quanh mình trở nên nóng như lửa, lúc bầu trời âm u hơi sáng lên một chút, Ngu Tri Dao đang nói chuyện phiếm với hắn, nói cho hắn chuyện vui sướng khi đập chuột.

"Tiểu Vân, ta nói với ngươi, mới vừa rồi ngươi hỏi ta nếu như gặp núi đao trong truyền thuyết, ta sẽ dùng phương pháp gì giải quyết? Thật ra thì cái này giống như trò chơi đập chuột vậy, đập chuột chính là trên mặt đất có rất nhiều hố, chuột đất sẽ từ trong hố chui ra ngoài, nhưng ngươi không biết lúc nào nó sẽ chui ra khỏi hố, dùng búa đập rất có thể đập không trúng.

Nhưng nếu như núi đao mà ngươi nói thì nó sẽ không động đậy, như vậy ta sẽ trực tiếp rút Tiểu Ngư kiếm ra, cứng đối cứng một trận, lấy lực lượng tuyệt đối dạy nó làm người! Dựa theo lẽ thường mà nói, tiên khí đã gần đến Ngụy thần khí có lẽ sẽ đập nát được những đao nhỏ kia.”

Giọng nói của Ngu Tri Dao vang vọng trong không gian: "Chẳng qua ta vẫn cảm thấy, chuột biết nhúc nhích đánh mới thú vị."

Con ngươi của Lạc Vân Dã giống như có ánh sáng lóe lên, sáng ngời. Hắn cười hơi cong mắt, giống như có vụn sáng rơi ra, cười nói: "Tiểu Ngư thật lợi hại."

Bình Luận (0)
Comment