Cá Mặn Lên Đệ Nhất Thiên Bảng (Bản Dịch)

Chương 134 - Chương 134.

Chương 134. - Chương 134. -

Ngu Tri Dao mỉm cười lúng túng nhưng không mất lễ phép với Yêu tu mang mặt nạ cá chép kia: "Cảm ơn đạo hữu chỉ điểm, chẳng qua vị cá chép đen bên cạnh ta có vận may rất tốt, cũng không cần nói gì đến chuyện dính vận xui đâu."

Yêu tu cá chép đỏ lắc đầu, than một tiếng, trước khi đi len lén nhỏ giọng nói với Ngu Tri Dao: "Đạo hữu, ngươi chưa thấy vận xui đáng sợ của cá chép đen kia! Ta nghe bạn tốt đêm qua tận mắt nhìn thấy, cá chép đen kia đánh mười lần thì thua mười lần, cho dù được đại lão cá chép đỏ chỉ tay giảng dạy tại hiện trường vẫn là một bại đồ. Nghe lão ca khuyên một câu, vẫn nên đổi mặt nạ cá chép đen kia đi."

Ngu Tri Dao mỉm cười: "Cảm ơn. Chẳng qua vận may chúng ta rất tốt, không cần thay đổi."

Yêu tu giả thành cá chép đỏ thấy người ta hoàn toàn không nghe khuyên bảo, còn nói chuyện với cá chép đen kia, lắc đầu đi ra ngoài.

Ngu Tri Dao nghiêng đầu nhìn vào mắt của Lạc Vân Dã, mỉm cười nói: "Những người này hoàn toàn không biết vận may của Tiểu Vân chúng ta tốt bao nhiêu!"

"Ừ." Lạc Vân Dã hơi ngước mắt lên, lộ ra con ngươi đen nhánh sáng bóng, hơi cong môi nói: "Không cần những người khác biết, Tiểu Ngư biết là được rồi."

Nghe lời này, đôi mắt hạnh của Ngu Tri Dao tràn đầy ý cười, ở sau mặt nạ hơi nhướng mày một chút: "Vậy Tiểu Vân, hôm nay chúng ta chơi không giống như hôm qua đi? Phóng đại vận khí hợp tác của chúng ta ra vô hạn!"

Lạc Vân Dã bị lây sự vui vẻ của nàng, đôi mắt dần dần biến thành hai trăng lưỡi liềm nhỏ, cười gật đầu: "Được."

Một đôi mặt linh động sáng ngời của Ngu Tri Dao lưu chuyển, nghĩ đến đánh cược gì có thể kiếm tiền nhanh nhất, đề nghị: "Vậy chúng ta đi chơi đổ thạch đi."

Lạc Vân Dã: "Được."

Vì vậy hai người đến khu vực lớn nhất trong sòng bạc dưới đất.

Khu vực đổ thạch của Kim Ngân phường nằm ở nơi xó xỉnh nhất. Tuy ở góc xó xỉnh, lại không nhỏ, sát tưởng đổ đầy nguyên thạch.

Chỗ đất trống trước cái giá có đặt hai cái bàn lớn ở bốn góc, có thể cũng cấp nguyên thạch chọn lựa.

Đổ thạch của Vân giới, có thể mở ra được các loại ngọc thạch phỉ thúy, cũng có thể mở ra được quặng sắt luyện khí vô cùng quý hiếm, chẳng qua muốn mở được khả năg cực kỳ thấp.

Tới đổ thạch có không ít người, hoặc là dừng trước bàn lớn, hoặc là ngẩng đầu cẩn thận phân biết nguyên thạch trên giá, từng người đều chăm chú nhìn ngắm, lựa chọn tỉ mỉ.

Nguyên thạch tùy ý đặt trên bàn lớn thì một trăm lượng bạc một cân, nguyên thạch có phẩm chất tương đối tốt đặt trên giá thì năm trăm lượng một cân.

Giá gỗ từng tầng bên phài, là quầy hàng của khu vực đổ thạch, chưởng quỹ đứng ở phía sau. Bên phải nữa, cách đó không xa có hai tiểu nhị phụ trách cắt thạch, đang cắt đá cho khách nhân xếp hàng.

Nguyên thạch của Kim Ngân phường khi cắt ra thì có tỷ lệ trúng cao hơn sòng bạc khác, cho nên giả cả của một viên nguyên thạch không rẻ. Những người khác đều dạo nhiều lần trước bàn lớn và cái giá, không dám tùy ý quyết định, chọn một viên nguyên thạch cũng cần phải hao phí thời gian rất lâu.

Ngu Tri Dao thì không giống như vậy, nàng chỉ hơi liếc nhìn bàn lớn một chút, lại liếc nhìn cái giá hai bên, dựa vào trực giác lựa ra năm khối nguyên thạch có lớn có nhỏ có hình dạng khác nhau.

Trong lòng đã có nguyên thạch được chọn, nàng đi đến, rất tùy ý lấy năm khối nguyên thạch đã nhìn trước đó.

Trong đó hai khối ở trên giá, ba khối thì chọn nguyên thạch đặt trên bàn.

Tu sĩ cá chép đỏ mới vừa rồi cũng đến đây chọn nguyên thạch, hắn ta đang xem cẩn thận một khối nguyên thạch có phẩm chất tương đối tốt, bỗng nhiên bên cạnh có một cái tay vươn ra, cầm lấy khối nguyên thạch, tràn đầy rạn nứt có kích thước như một quả đấm ở bên cạnh khối mà hắn ta muốn chọn.

Hắn ta ngẩng đầu lên, thấy Ngu Tri Dao trực tiếp đơn giản thô bạo chọn mấy khối nguyên thạch, bị dọa sợ hết hồn.

"Đào hữu, ngươi không thể chọn nguyên thạch như vậy được!"

Tu sĩ kia đứng ở bên cạnh nàng, chỉ nguyên thạch lớn chừng quả đấm trong tay nàng nói: "Người nhìn đi, trên mặt nhiều vết nứt như thế, cho dù cắt ra được đồ, cũng nhất định không phải là thứ tốt."

"Còn có cái này." Hắn ta chỉ vào một khối nguyên thạch bên ngoài lộ ra một vỏ cây màu xanh, "Cái này nhìn một cái đã biết mặt ngoài bị bào mỏng đi một tầng, bên trong tuyết đối không thể nào ra lục được."

Hắn ta lắc đầu với Ngu Tri Dao, khi nhìn thấy Lạc Vân Dã mang mặt nạ cá chép đen sau lưng nàng, muốn nói lại thôi.

Chẳng qua cuối cùng hắn ta vẫn khuyên một câu: "Đạo hữu, ngươi không biết gì về đổ thạch, thà tặng không tiền cho đổ thạch này, không bằng qua bên kia chơi lớn nhỏ đi."

"Cảm ơn đạo hữu chỉ điểm." Ngu Tri Dao bình tĩnh nói: "Chẳng qua không sao, ta chơi đổ thạch chỉ cảm thấy hứng thú, lần đầu tiên chơi, muốn thử một chút."

Tu sĩ cá chép đỏ thấy nàng u mê không tỉnh, cũng không khuyên nữa, chỉ yên lặng kéo ra một khoảng cách với nàng và Lạc Vân Dã, rất sợ mình dính vận xui của bọn họ.

Ngu Tri Dao chọn xong năm khối nguyên thạch kia, đánh giá mình có ít nhất 80 % may mắn, có 20 % bị lật xe, vì vậy nghiêng đầu kề tai nói nhỏ với Lạc Vân Dã: "Tiểu Vân, ngươi chọn một khối mà mình thích nhất đi."

Lạc Vân Dã tự nhiên cúi người nghe nàng nói, sau đó cũng tiến gần bên tai nàng nói một câu, chọn khối nguyên thạch lớn nhất trong năm khối ra.

Vì vậy trong năm khối nguyên thạch Ngu Tri Dao lấy ra khối lớn nhất đặt lại trên giá, còn nói thêm một câu: "Tiểu Vân, chúng ta không còn nhiều tiền, chờ thắng, chúng ta lại tới mua khối lớn mà người thích nhất nhé."

Yêu tu kia thiếu chút nữa té xỉu.

Nhà ai mua nguyên thạch là chọn dựa theo lớn nhỏ?

Trong năm khối nguyên thạch, khối lớn nhất còn có khả năng ra được thứ tốt, lại bị nữ tu kia bởi vì không có tiền mà ném ra?

Vốn dĩ đã không có tiền, còn chọn qua loa như vậy.

Yêu tu nhắm mắt lại, không đành lòng nhìn bộ dạng thể thảm của nữ tu và cá chép đen xui xẻo vì đổ thạch mà tán gia bại sản, bị thị vệ Nhạn thành bắt đi biên cảnh trừ ma.

Thật đáng thương.

Động tác chọn nguyên thạch của Ngu Tri Dao rơi vào trong mắt người khác quả thật quá mức tùy ý, không khác gì nhặt cải trắng ven đường.

Hơn nữa nữ tu này còn không nghe người ta khuyên bảo, người chọn nguyên thạch ở gần nàng yên lặng nhìn nàng chọn nguyên thạch, đều lặng lẽ cách xa nàng và thiếu niên mang mặt nạ cá chép đen kia.

Bình Luận (0)
Comment