Cá Mặn Lên Đệ Nhất Thiên Bảng (Bản Dịch)

Chương 230 - Chương 230.

Chương 230. - Chương 230. -

Ngu Tri Dao hơi buồn ngủ, ngáp một cái, tò mò hỏi: "Hắn muốn đứa trẻ có huyết mạch Ma vương làm gì? Chẳng lẽ là muốn lợi dụng đứa bé uy hiếp Ma vương?"

"Không giống." Linh Tu chắc chắn nói: "Ta cố ý cùng hắn tranh cãi có hỏi dựa vào cái gì hắn có đời sau với Ma vương trước ta. Vị tiền bối Vân Diễn kia nói với ta bởi vì huyết mạch của hắn cường đại hơn, đứa trẻ do Ma vương sinh ra cũng có huyết mạch càng cường đại hơn.

Ta phản bác nói huyết mạch của ta cũng rất mạnh, tiền bối lập tức nói với ta, nếu ta và Ma vương sinh đứa bé, sẽ đồng ý mang đứa trẻ đó vào Vân Cảnh thánh địa, lấy tài nguyên tốt nhất để đào tạo nó."

Cả người Hoa Hoa đều ngẩn ngơ rồi.

Thì ra lúc hai người bọn họ mỉm cười, lại trao đổi nhiều tin tức như vậy!

Đáng ghét! Rõ ràng là tu la tràng của ba người, hắn ta lại không có tên họ trong đó!

"Hắn muốn đào tạo đứa trẻ nhân ma có huyết mạch cường đại." Ngu Tri Dao tò mò: "Tại sao? Đứa trẻ nhân ma có huyết mạch cường đại có chỗ đặc biệt sao? Thiên phú tu luyện đặc biệt mạnh? Đến lúc đó để cho đứa bé kia trở về đánh Ma tộc, giết lẫn nhau với Đại Ma vương?"

"Không loại trừ khả năng này." Linh Tu vừa suy nghĩ vừa nói: "Nhưng nếu muốn mang con của Ma vương đi, Ma vương tức giận, không phải sẽ càng dẫn đến trận Ma tộc công kích càng đáng sợ hơn sao?"

"Vấn đề này rất đơn giản." Sau khi Hoa Hoa tỉnh hồn lại, nghe được lời này, thuận miệng đáp: "Giết chết Ma vương không phải được rồi sao?"

Năm người: "..."

Đột nhiên mọi người đều trầm mặc.

"Nếu lúc giết chết Ma vương khi Ma vương vừa mới sinh con, lấy tu vi của vị tiền bối Vân Diễn kia, đúng ra có thể thành công." Linh Tu phân tích: "Ma vương vừa chết, Ma tộc mới thống nhất sẽ đại loạn. Thế lực trong nội bộ Ma tộc sẽ tiến hành tranh đoạt quyền lực lần nữa, không có cách nào rảnh tay đối phó Nhân tộc, trái lại có thể chậm trễ thời gian Ma tộc công kích." Mọi người lại yên lặng.

Ngu Tri Dao hơi bĩu môi nói: "Suy luận như vậy, lúc Đại Ma vương sắp chết, ta cho rằng nhất định nàng sẽ phát ra lời nguyền rủa."

Lừa gạt thân thể lừa gạt trái tim lừa mất đứa con còn muốn giết mình, ai có thể chịu nổi? Phát ra nguyền rủa đã rất nhẹ rồi.

Đặt trong tiểu thuyết, nữ chính bị hại hận ý ngút trời, sống lại trở về, ngược chết tra nam, đoạt lại con của mình.

Đại khái giống với ---

"Nàng, dùng nhan tuyệt thế, Vương của Ma tộc, mai kia gặp phải sự lừa dối của tra nam, phát ra lời nguyền rủa, chết không nhắm mắt.

Đời này, sống lại trở về, nàng nhất định phải cho tra nam chết không tử tế, cầm tay đứa con cùng nhau bước lên đỉnh của Vân giới!"

Mọi người dồn dập đồng ý với kết quả suy luận này.

Kỷ Phù còn tự mình nhập vai, lập tức giơ quả đấm nói: "Nếu như vị tiền bối Vân Diễn kia thật sự làm ra chuyện như vậy, ta là Đại Ma vương, cho dù không làm gì được hắn, khẳng định cũng sẽ hạ lời nguyền rủa nặng nhất."

Ngu Tri Dao gật đầu: "Hôm nay suy luận thứ nhất của chúng ta đang đi về phía khả năng mà chúng ta đang nói này. Suy luận thứ hai chính là, nếu như vị tiền bối kia thật sự cướp đứa bé, sau đó giết chết Đại Ma vương, vì sao lại còn nói để Linh Tu sinh con sau với Ma vương?"

Linh Tu cũng nói: "Hơn nữa hình như hắn rất để ý chuyện kết hợp huyết mạch giữa Nhân tộc và Ma vương."

Sau khi mọi người suy nghĩ một chút, dựa vào tính đặc biệt của huyết mạch nhân ma, lại chụm đầu bàn bạc một chút. Linh Tu cũng nói với một người đối phương cũng biết mình là người của Vân Cảnh thánh địa, vì vậy năm người lại bắt đầu nghiên cứu thảo luận lời của Vân Diễn.

Mọi người mở một cuộc họp nhỏ, sau khi nói rõ ràng tất cả mọi chuyện, Linh Tu còn nói vòng tay Hắc ma thạch hắn ta nhìn thấy.

"Nếu như truyền thuyết là thật, như vậy tâm tư của tiền bối Vân Diễn kia thật sự rất đáng sợ. Hắn thật lòng thích Ma vương, đồng thời cũng có thể làm ra chuyện tuyệt tình như vậy."

Mọi người sờ cánh tay nổi da gà một chút.

Bên cạnh Kỷ Phù vỗ mạnh vào vai Linh Tu: "Cho nên nói, Linh Tu ngươi và Tiểu Hoa phải cứu Ma vương ra khỏi nước sôi lửa bỏng này, truyền gió xuân ấm áp cho nàng, hỏa giải cừu hận trong lòng nàng, để cho nàng từ từ cảm nhận được tình yêu, nguyền rủa gì đó sẽ tan thành mây khói."

Nói xong, Kỷ Phù còn cười hì hì một tiếng: "Nói không chừng sau này ngươi và Tiểu Hoa còn làm cha của con Ma vương nữa đó?"

Linh Tu: ?

Hoa Hoa: ?

Chuyện này làm cho Ngu Tri Dao và Kỷ Phù vui vẻ chuẩn bị kịch bản thứ ba [Thủy Vân Gian phiên bản tiên hiệp].

Thủy Vân Gian một bộ phim tình cảm Đài loan của Quỳnh Dao.

Vân Diễn thành Hoàng phu danh chính ngôn thuận của Ma vương cung, chẳng qua Thời Oánh là Ma vương, có rất nhiều việc vặt cần xử lý, không thể nào mỗi ngày đều ở bên hắn ta.

Vừa vặn Vân Diễn là Kiếm tu, ở trong mắt Thời Oánh chính là người mê kiếm, ban ngày lúc Thời Oánh xử lý công việc Ma tộc, hắn ta sẽ luyện kiếm.

Đợi lúc Thời Oánh nghỉ ngơi, thỉnh thoảng sẽ cho chút ôn chút dịu dàng. Làm một Hoàng phu cực kỳ quan tâm không để cho nàng ấy phải lo lắng.

Vân Diễn muốn đứa bé có huyết mạch nhân ma, sau khi Thời Oánh lập Hoàng phu cũng muốn kéo dài huyết mạch của mình, hai người ăn ý với nhau.

Hàng đêm cùng chung một chỗ, làm chuyện sinh sôi con cháu.

Hoa Hoa và Linh Tu vẫn tiến hành kế hoạch cũ, không chỉ không từ bỏ, còn tiếp tục thấy cơ hội là lập tức quan tâm Thời Oánh.

Ví dụ như---

Hoa Hoa sẽ đi đến chỗ xích đu lần đầu tiên bọn họ gặp mặt trang trí một trận, còn làm cho vô số hoa màu đỏ như lửa trên cây nở ra, còn treo từng chuỗi đèn ngôi sao sáng lấp lánh.

Ban đêm, truyền linh khí vào, đèn ngôi sao nhỏ sẽ sáng lên giống như bầu trời đầy sao.

Nếu như có gió nhẹ thổi qua, những chấm nhỏ sáng chói ấy sẽ giống như hư cảnh ngôi sao rơi xuống không trung giống như đèn đuốc rực rỡ.

Đây là cảnh lãng mạn Hoa Hoa đọc được trong tiểu thuyết Ma tộc, đặc biệt trong tthành tìm được gian hàng bán đèn ngôi sao, mua tất cả về.

Hắn ta đặt lên xích đu một cái nệm mềm mại, lúc ban đêm khi Thời Oánh đến, Hoa Hoa giống như một thiếu niên mới biết yêu, nhẹ nhàng ở phía sau lưng đẩy xích đu cho nàng ấy.

Hắn ở sau lưng Thời Oánh nói: "Ngày đó lần đầu tiên gặp tỷ tỷ xinh đẹp, một mình tỷ tỷ xinh đẹp ngồi trên xích đu, mũi chân nhẹ nhàng chậm rãi đung đưa. Khi đó ta đã nghĩ, nếu như có một ngày có thể đẩy xích đu cho tỷ tỷ xinh đẹp, ta đã rất thỏa mãn rồi."

Thời Oánh rất cường đại, cường đại đến mức hoàn toàn không có người nào dám đẩy xích đu cho nàng ấy, tất nhiên nàng ấy cũng không cần người ngoài đẩy xích đu cho mình.

Thời Oánh chưa bao giờ cảm nhận được có người ở sau lưng giúp mình đẩy xích đu, đối với thiếu niên mèo con không sợ nàng ấy, tâm trạng rất phức tạp.

Mới đầu Thời Oánh cảm thấy thích của thiếu niên nông cạn sẽ không kéo dài được bao lâu, rất nhanh sẽ biến mất, nhưng tình huống trước mắt hình như không giống với suy nghĩ của nàng ấy.

Chẳng qua mặc kệ là Hoa Hoa hay là Linh Tu, nàng ấy đều cảm thấy quá nhỏ, rất có cảm giác tội ác khi vươn móng vuốt ra.*

Bình Luận (0)
Comment