Chẳng qua Thời Oánh rất thích Vân Diễn là chuyện chắc chắn, nếu không cũng sẽ không vào đêm khi Vân Diễn tìm được Hắc ma thạch, sau khi chắc chắn tâm ý lẫn nhau lập tức thực hiện chuyện tốt.
"Chuyện này rất khó làm." Ngu Tri Dao chống cằm, hơi nhíu mày: "Tỷ tỷ xinh đẹp quan tâm với tỷ phu như vậy... Ừ, chẳng qua tỷ tỷ chắc chắn tỷ phu chỉ thích một mình ngài sao?"
Thời Oánh cũng học theo giọng điệu của nàng, cười nói: "Mặc dù mới bắt đầu không quá chắc chắn, nhưng chàng ấy tặng hắc ma thạch cho ta!"
Ý là Hắc ma thạch sẽ không lừa người.
Hắc ma thạch là đá thánh của Ma tộc, người nhận Hắc ma thạch, nhất định là người duy nhất của đối phương. Nếu trong lòng đối phương có người khác, Hắc ma thạch sẽ trở nên nóng như lửa.
Cho nên Thời Oánh rất tin tưởng vào tâm ý của Vân Diễn.
Ngu Tri Dao rất muốn nói cho nàng ấy biết, đá sẽ không lừa người, nhưng lòng người thì có.
Nhưng hiễn nhiên, Thời Oánh tin tưởng vào cảm giác của mình, hơn nữa còn ngây thơ hồn nhiên trong chuyện tình cảm.
Mặc dù tu vi của Ma vương rất mạnh nhưng về mặt tình cảm lại hoàn toàn là người mới, chỉ cần thật lòng là có thể dễ dàng làm nàng ấy động lòng.
Ngu Tri Dao nghĩ kế cho Thời Oánh: "Hôm nay tỷ tỷ cảm thấy vì Linh Tu và Hoa Hoa quá nhỏ, lại cũng không nỡ để cho tỷ phu đau lòng, không bằng chúng ta cứ vừa tiếp nhận sự đối tốt của Linh Tu và Hoa Hoa, vừa chỉ có tỷ phu là một Hoàng phu. Đúng lúc cũng xem như là một cuộc kiểm tra bọn họ.
Nếu mấy chục năm sau, bọn họ vẫn thích tỷ tỷ, đối với tỷ tỷ một lòng. Tỷ tỷ suy nghĩ nạp hai người bọn họ làm Hoàng phu cũng không muộn. Với người tu tiên chúng ta mà nói, mấy chục năm chỉ là là cái chớp mắt."
"Còn bên tỷ phu..." Ngu Tri Dao buồn rầu xoa mặt mình: "Nếu tỷ phu biết ta nói như vậy với tỷ tỷ, nhất định sẽ tức giận rút kiếm."
"Sẽ không." Thời Oánh cười lên: "Là tỷ tỷ tìm đến ngươi, tỷ tỷ che chở cho ngươi."
Thiếu nữ rất đẹp, cười lên ngũ quan càng thêm linh động rực rỡ, giống như một đóa hoa hồng kiều diễm chói mắt người đối diện.
Kỷ Phù trực tiếp bị bạo kích bởi mỹ nhân thơm ngát này, thẳng thắn nói: "Ma vương tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, thích nhiều nam nhân thì như thế nào?!"
Mỗi ngày đối mặt với một mỹ nhân như vậy, nàng ấy nghi ngờ Hoa Hoa và Linh Tu sợ biến đùa thành thật.
Thời Oánh bị lời của Kỷ Phù chọc cười, nàng ấy nói: "Mặc dù tạm thời không có phương pháp gì. Chẳng qua Tiểu Ngư nói có lý, đợi thời gian lắng đọng, nếu tâm ý của hai người không thay đổi, ta sẽ nghĩ chút cách khác."
Đại Ma vương nói xong, hai quân sư gật đầu liên tục, tạm thời kết thúc lần nói chuyện có liên quan đến ba nam nhân.
Thời Oánh biết các nàng thích ăn, lệnh thị nữ bưng rất nhiều thức ăn ngon của Ma tộc vào, ba người giống như tỷ muội ăn ăn uống uống.
Bên ngoài thủy kính mọi người đều trầm mặc.
Hình ảnh phản chiếu lên thủy kính sẽ không được liên kết bằng kính trừ ma, có lúc sẽ trở nên đen ngòm, mọi người cũng chỉ có thể đứt quãng xem tình hình bên trong.
Vì dụ như hình ảnh thanh lâu trực tiếp bị đen đi, sau khi khôi phục biến thành Linh Tu và Hoa Hoa đỏ mắt vì yêu.
Lại ví dụ như một giây trước Hoa Hoa còn tạo ra mưa sao băng lãng mạng cho Ma vương, một giây sau Linh Tu đã làm Ma vương động lòng.
Cũng may lúc này thủy kính rất kiên cường, thành công cho thấy hình ảnh ba cô nương ngồi trên bàn dài, Ngu Tri Dao và Kỷ Phù thậm chí còn tham dự vào vấn đề Ma vương có nên nạp nhiều Hoàng phu hay không.
Giỏi lắm chuyện nhà của Ma vương các ngươi cũng dám dính vào.
Ai ngờ Đại Ma vương không chỉ không tức giận, ba người còn giống như tỷ muội có quan hệ tốt, trực tiếp ăn cơm với nhau?
Hơn nữa một người trong đó còn là Đại Ma vương?
Có thể nói là chủ nghĩa hiện thực không có cách nào xảy ra.
Ai nghe cũng phải lắc đầu.
Người ở ngoài, mặc kệ là người của Vân Cảnh thánh địa hay Thần Loan cung đều hoàn toàn yên lặng.
Người của Thần Loan cung không biết gì về thẻ lệnh đỏ của kính trừ ma, chỉ cho rằng đội trừ ma Thiên Bảng tiến vào nhiệm vụ thẻ lệnh xanh khó khăn, gặp phải Ma vương của Ma tộc, hơn nữa đã đến mức xưng tỷ muội với Ma vương.
Hành động này đủ cho bọn họ hoảng sợ.
Mà người Vân Cảnh thánh địa hiểu chuyện bên trong thậm chí có người đã tham gia nhiệm vụ đó nhiều năm cũng yên lặng.
Đó lại Đại Ma vương!
Đây chính là Đại Ma vương!
Là vị Đại Ma vương đầu tiên thống nhất Ma tộc, lực lượng còn mạnh hơn rất nhiều Đại Ma vương đời sau!
Lúc trước tất cả Quy nhất cảnh đi vào, ý đồ trực tiếp một mình đấu với Đại Ma vương, ai ngờ không ngăn cản nổi một chiêu của Đại Ma vương, đội trưởng nhanh chóng bóp vỡ lệnh bài đi ra ngoài.
Tu vi đã vượt xa cả tu sĩ Thiên Nhân cảnh.
Tục truyền năm đó vị Đại Ma vương này rất có thể đột phá một bước cuối cùng, nếu thành công, Ma tộc có thể độc chiếm Vân giới, tiêu diệt Nhân tộc. Cho đến khi một đại năng Nhân tộc xuất hiện, giết chết ma nữ kia, Ma tộc rơi vào rối loạn, trong vòng một trăm năm không có xuất hiện Ma tộc tập kích.
Tất cả mọi người biết đại khái, người biết rõ ngọn nguồn lại càng ít.
Chẳng qua mọi người vô cùng thống nhất quan điểm, tiến vào nhiệm vụ lịch luyện này, không thể thân thiết với Đại Ma vương.
Ai biết, mấy người trẻ tuổi nghé con không sợ cọp này, không chỉ gần gũi với Đại Ma vương, còn trở thành tỷ muội tốt, thậm chí còn có người gần biến thành nhân tình của Đại Ma vương.
Thật sự là quá giỏi!
Thoáng chốc người trong cuộc hiểu được, hình như hiểu rõ muốn thông qua nhiệm vụ lịch luyện không nhất định có vũ lực cực mạnh, có lẽ còn có những cách cổ quái khác.
Mặc kệ ở bên ngoài các đại lão khiếp sợ hiểu ra như thếd nào, Ngu Tri Dao và Kỷ Phù đã thành công thăng chức thành tỷ muội có thể nói chuyện tình cảm với Đại Ma vương.
Cùng bởi vì có liên quan đến Lạc Vân Dã và Thời Việt, tình cảm của ba người đột nhiên tăng mạnh.
Linh Tu và Hoa Hoa vẫn quan tâm như thường lệ.
Lạc Vân Dã khắc chế tu vi, Thời Việt thành công trở thành người cuồng tu luyện.
Kỷ Phù vẫn cùng Thời Lưu đến kỹ quán giao lưu, trở thanh tri âm của gã, thường xuyên phóng khoáng vui đùa bên các vô nương trong kỹ quán.
Kỷ Phù quen thuộc với Thời Lưu ngốc này, thời gian lâu, cũng hoàn toàn hiểu được sở thích thích ăn uống của tên này.
Nàng ấy ở chỗ của Thời Lưu biết được một ít chuyện, còn mượn miệng của gã truyền ra một ít tin tức.
Ví dụ như vị tiền bối Vân Diễn không có đến tìm bọn họ, trái lại ở chỗ Thời Lưu nói gần nói xa một ít lời.
Mặc dù Vân Diễn là tỷ phu của Thời Lưu, nhưng cũng không tiếp xúc nhiều. Nếu bàn về tình cảm, khẳng định không sâu bằng tri âm Kỷ Phù này.
Cho nên lúc Vân Diễn hỏi chuyện xong, còn cho rất nhiều đá lấp lánh làm phí ngậm miệng, Thời Lưu gật đầu liên tục, miệng ngọt gọi từng tiếng tỷ phu tiễn người đi, sau đó quay đầu nói chuyện này cho Kỷ Phù.
Kỷ Phù cảm động vỗ vai gã, liên tục khen ngợi Thời Lưu, thiếu chút nữa khen Thời Lưu vểnh cái đuôi rồng lên trời.
Vì vậy dưới sự âm thầm điều tra của Vân Diễn và Thời Lưu cố ý để lộ tin, hắn ta biết được sáu người trong Triều Hoa cung đến từ mấy ngàn năm sau.*