Cung điện khổng lồ trên tầng mây đang nhanh chóng vỡ ra tiêu tán, Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã cầm tay nhau, vững vàng giẫm lên một mảnh đám mây trắng.
Lạc Vân Dã điều khiển đám mây linh khí, chậm rãi từ trên trời hạ xuống.
Ngu Tri Dao cầm tay Lạc Vân Dã, hai người thuận thế ngồi cìng trên đám mây. Nàng suy nghĩ một chút, gọi Tiểu Ngư kiếm ra, lắc lư tua kiếm trước mặt hắn: "Là bởi vì quả."
Lạc Vân Dã cười một tiếng: "Ừ."
Nàng thu hồi Tiểu Ngư kiếm, bóp nhẹ khuôn mặt trắng như tuyết của thiếu niên cười nói: "Tiểu Vân chúng ta đẹp như vậy, không trách bị người nhớ thương."
Lạc Vân Dã: "..."
Người nhớ thương là dùng như vậy sao?
"Thân thể nhân ma thích hợp nhất, thuần linh thể trời sinh dễ dàng đoạt xá nhất, cuối cũng là Hỗn Độn đạo thể sau khi cướp khí vận." Lạc Vân Dã thi triển một thuật ngăn cách, nghiêm túc phân tích với nàng: "Đây mới là nguyên nhân hắn muốn thân thể của ta."
Ngu Tri Dao nghe hắn nói có lý có chứng để phản bác lời nhớ thương mà mình nói, cười cong mắt, cũng liên tục phụ họa: "Đúng đúng đúng, Tiểu Vân chúng ta nói đúng."
Lạc Vân Dã đỡ thân thể cười nghiêng ngã của nàng, có chút bất đắc dĩ nhẹ nhàng mỉm cười.
Ngu Tri Dao cười đủ rồi, được thiếu niên ôm, đầu tựa vào vai của hắn, cảm khái nói: "Khẳng định Vân Sinh không ngờ hắn lấy trộm thần niệm của cường giả đứng đấu, cuối cùng lại biến thành người đối phó hắn."
"Nhân quả." Lạc Vân Dã lời ít ý nhiều nói.
"Không sai."
Ngu Tri Dao dựa vào rất thoải mái, lười nhát nói: "Hắn muốn đoạt khí vận của ta, nhưng thể chất may mắn này lại không ngừng dẫn dắt chúng ta đến chân tướng. Lúc ở thôn Đồ long, chúng ta lấy được quả (Thận châu) đối phó hắn. Ở trong Huyễn sơn, trải qua sự dặn dò để Yêu tộc ma luyện chúng ta của Vân Sinh. Cũng bởi vì một chuyện này, Yêu tộc mới để cho chúng ta rơi xuống Ma vực, biến được một góc của chân tướng.
Lịch luyện kính trừ ma trong Học phủ Thánh địa, biết được thuần linh thể và linh thể dễ bị đoạt xác, cũng cứu được Ma vương tỷ tỷ biết được bộ mặt thật của hắn.
Sau đó ở bên trong bí cảnh sau núi của Chấp Pháp môn, hoàn toàn vạch trần chuyện ác hắn làm mà người ta không biết."
Lạc Vân Dã nghe nàng nói từng chữ, cũng nhớ lại, con ngươi đen nhánh nhuộm ý cười, khen nàng: "Thể chất may mắn của Tiểu Ngư thật lợi hại, giúp chúng ta có thể chuyển nguy thành an."
Ngu Tri Dao than thở một tiếng, miễn cưỡng giật thân thể, lúc nghiêng người sang, dùng tay ôm lấy cổ của Lạc Vân Dã: "Tiểu Vân, tuy nói chúng ta có đồ đối phó với Vân Sinh. Nhưng dù sao hắn cũng đã từng phi thăng, một kích không thành, có lẽ chúng ta phải chết."
Lạc Vân Dã biết được sự lo lắng của nàng, hơi suy nghĩ một chút, xít lại gần bên tai nàng nói chuyện.
Ánh mắt của Ngu Tri Dao hơi sáng,
Vì vậy, hai người bắt đầu ngươi một câu ta một câu lặng lẽ nói nhỏ bên tai nhau, thương lượng kế sách đánh bại Vân Sinh.
Lạc Vân Dã điều khiển đám mây để cho pháp khí phi hành rơi xuống trước Vân Cảnh thánh địa.
Vào lúc hai canh giờ trước, đại trận sơn môn của Vân Cảnh thánh địa vẫn đóng, tông môn khép kín, không cho phép bất kỳ người nào ra vào.
Cho đến khi Linh Tu và Kỳ Phù dùng kính linh thông liên lạc với sư trưởng tông môn, có thể mở đại trận đi vào, nhưng vẫn bị kiểm tra nghiêm ngặc trước.
Cho nên Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã đáp xuống trước Vân Cảnh thánh địa, lấy hai tấm lệnh bài đệ tử nội môn, thành công đi vào.
Hai người lén chạy về Vô Tình phong, không ngờ đến sư tôn Minh Lê lại không ở đây.
Ngu Tri Dao lập tức dùng ốc biển dẫn âm liên lạc với sư tôn, lúc biết động tĩnh giờ phút này ở bên ngoài, vội vàng kéo Lạc Vân Dã trốn vào sơn động lúc trước.
Giỏi lắm, bọn họ trở về, quả nhiên sắp trở thành kẻ địch của Vân giới.
Thần khí, bí ẩn phi thăng.
Người người đều muốn.
Ngu Tri Dao báo bình an cho Kỳ Phù và Linh Tu, ba bên đều đã ẩn núp xong.
...
Bên trong sơn động, Ngu Tri Dao thoải mái dựa lưng vào lên đệm chăn cao, bất thình lình nói: "Quá khó tưởng tượng!"
Nàng chậm chạp lướt kính linh thông, xem quyển tiểu thuyết mới nhất, cắn cam tươi Lạc Vân Dã đưa đến: "Thiên Bảng này cũng kết thúc rồi, chúng ta còn phải trốn tránh?"
Lạc Vân Dã vừa đút cho nàng ăn, vừa dỗ dành nàng: "Chờ kết thúc, chúng ta đi ra ngoài du ngoạn."
Ngu Tri Dao nhai đồ trong miệng, đôi mắt hạnh ngậm nước mở to, dùng sức gật đầu.
Lạc Vân Dã cười nói: "Vậy trước tiên lập kế hoạch, chuẩn bị."
Ngu Tri Dao tiếp tục gật đầu.
Lạc Vân Dã thấy nàng đang xem kính linh thông, lập tức cắt xong các loại trái cây, đặt lên mâm, để ở bên tay nàng, lúc nào cũng có thể lấy.
Hắn đi đến bên kia của sơn động, lấy kính linh thông của mình ra, bắt đầu lập kế hoạch du ngoạn tương lai.
Hai con cá mặn thương lượng xong kế hoạch đối phó, hoàn toàn thả lỏng, vui vẻ lười biếng.
Bọn họ không biết, sau khi tiên cung Vân Sinh loáng thoáng trên bầu trời biến mất, mọi người đều biết được năm người Thiên Bảng đã rời đi, gần như Vân giới đã loạn thành một đoàn.
Bên trong Vân Cảnh thánh địa cũng vô cùng náo nhiệt.
Mọi người cũng đang tìm bốn người.
Lúc này bên trong Chấp Pháp môn, Minh Tiêu tôn giả và một đám đại lão còn chưa rời đi, sau khi đợi tin tức chính xác của Minh Lê, mới rời khỏi kết giới.
Trước đó, Minh Tiêu tôn giả có đốt một loại bột mài từ đan dược quên ký ức đặc biệt, vô sắc vô vị.
Thừa lúc mọi người thả lỏng, ngài xóa trí nhớ liên quan đến trí nhớ về Thận châu về đại ma tầng 30.
Chuyện này quá mức kinh người.
Nếu là thật, càng không thể lộ ra chút tiếng gió.
//
Minh Lê lắc lư trở về Vô Tình phong, bỏ rơi ba cái đuôi nhỏ sau lưng.
Sau khi vào Vô Tình phong, cùng nằm bất động trong viện nhỏ ở giữa sườn núi, không đi tìm Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã.
Chỉ là mỗi ngày dùng ốc biển dẫn âm liên lạc với Ngu Tri Dao, khuyên bọn họ bọn họ đừng có làm bậy khi y không ở đó.
Đơn giản chính là lòng cha già lo lắng đến nát tim.
Hai thiếu nữ thiếu nam ngay cả hôn cũng không hôn nhiều, mỗi ngày đỏ mặt nghe Minh Lê phổ cấp chuyện đề phòng trai gái, lúc ngủ tay chân cũng không biết để ở đâu.
Hôm nay Lạc Vân Dã đột phá Thiên Nhân cảnh, xui xẻo đến mức lúc đi bộ trong sơn động, phía trên sẽ có hòn đá nhỏ rơi xuống đập trúng đầu hắn.
Vì vậy, hai người giống như một thể vậy.
Lúc ngủ thì ôm nhau ngủ, Ngu Tri Dao thỉnh thoảng sẽ thừa dịp đêm tối len lén hôn hắn, chọc Lạc Vân Dã phải ôm chặt người vào lòng, không để cho nàng lộn xộn.
Bọn họ đều đang ở đây chờ Vân Sinh tìm đến cửa.
Kế hoạch mà Vân Sinh mưu đồ sắp thất bại, nếu hắn ta còn muốn thân thể của Lạc Vân Dã, tất nhiên sẽ hiện thân.
Như vậy, mới có thể đánh bất ngờ hắn ta.
Năm người Thiên Bảng yên tĩnh ẩn núp, kể cả Thời Việt trở về Ma vực, đều không thấy bóng dáng.
Tu sĩ Vân giới tìm bọn họ gần như đã điên cuồng, bên trong kính linh thông, mảng "Chuyện không bình thường ở Vân giới" mỗi giây mỗi phút đều có bài mới về Thiên Bảng.
Lúc Ngu Tri Dao đọc xong tiểu thuyết mới, thì sẽ chuyển qua mảng "Chuyện không bình thường ở Vân giới" , cùng đám đồng bạn ăn dưa.
[Kinh! Theo tin tức đáng tin cậy, tu sĩ Thiên Bảng lấy được thần khí Tịch Diệt kiếm!"
[Rốt cuộc bí ẩn phi thăng là gì?]
[Muốn xem! Năm người thì có bốn người xuất từ Vân Cảnh thánh địa, Vân Cảnh thánh địa không định nuốt hết bí ẩn phi thăng chứ?
[Tuyệt đối không nhìn sai! Không thể nào không thể nào? Còn có một người xuất từ Ma vực, Ma tộc không phải định nuốt bí ẩn phi thăng một mình chứ?