Bên cạnh có đại nương không đành lòng nói: "Nương Hổ Tử, đừng khóc nữa! Nhanh chóng tìm mấy người đi cửa thôn mang Đại Trụ vào đi."
"Đại Trụ được người thôn gần đây phát hiện ở trên núi rồi đưa về, nghe nói đã mất mấy ngày, thật may không bị sói tha đi. Nương Hổ Tử, nhanh làm hậu sự đi, để cho Đại Trụ sớm ra đi thanh thản." Có phụ nhân có quan hệ tốt với nàng ấy khuyên nhủ.
Hôm nay nam nhân không xuống ruộng làm việc trong thôn đều đứng dậy, đi về phía cửa thôn.
Sau đó, Ngu Tri Dao lập tức thấy rõ ràng, ba bốn người nam nhân đi tới cửa thôn, cũng không có bước ra, chỉ quẹo phải một chút, lúc xoay người đi về lại, trong tay bỗng nhiên xuất hiện một cổ thi thể, bị mấy người mang vào.
Đôi mắt đen nhánh của Lạc Vân Dã hơi lóe sáng.
Người trong thôn thấy Đại Trụ người đầy vết thương được mang vào, ai cũng đỏ hốc mắt. Phụ nhân ngồi dưới đất càng khóc to hơn, các phụ nhân không đành lòng, quay mặt đi len len lau nước mắt.
Không có bất kỳ người nào cảm thấy một màn mới vừa rồi là quỷ dị cả.
Hình như tất cả đều rất bình thường.
Ngu Tri Dao nghiêng đầu nhìn Lạc Vân Dã, Lạc Vân Dã lắc đầu với nàng, còn duỗi tay cầm cánh tay nàng.
Ngu Tri Dao đi theo hắn, hai người yên lặng rời khỏi đám người, trở về phòng.
Lạc Vân Dã đóng cửa lại: "Tiểu Ngư, bạn tốt kia của ta từng xem ghi chép liên quan đến ma vật. Thận cảnh của Thận Ma, có thể phục hồi lại hình ảnh chân thật. Cho nên mới vừa rồi hình ảnh kia là ở trong quá khứ, trên thực tế Thận cảnh đã bao phủ khắp thôn Đồ Long, không có người nào có thể đi ra được khỏi thôn, cổ thi thể kia là mượn năng lực tự động khôi phục của Thận cảnh, tiếp tục tái hiện lại quá khứ."
Ngu Tri Dao nghi ngờ: "Như vậy đây là Thận cảnh, vậy cái chúng ta gặp lúc trước là cái gì?"
"Đó cũng là Thận cảnh. Chẳng qua là Thận cảnh thiên nhiên lợi hại hơn Thận cảnh bình thường. Thân ở trong Thận cảnh thiên nhiên, có thể làm cho người ta quên mất quá khứ, thản nhiên tiếp nhận thân phận bên trong Thận cảnh." Lạc Vân Dã trầm giọng nói: "Tiểu Ngư, bây giờ chúng ta vẫn đang ở trong Thận cảnh."
Ngu Tri Dao: "..."
Giỏi lắm, đây là muốn chơi "Kẻ đánh cắp giấc mơ” với nàng*?
*Một bộ phim khoa học viễn tưởng của Mỹ, cấy ghép ý tưởng của một người vào trong tiềm thức của người khác.
Lạc Vân Dã rũ mi mắt xuống, nói tin tức liên quan bên trong trí nhớ truyền thừa: "Thận Ma này có thể đồng thời vận chuyển Thận cảnh bình thường và Thận cảnh thiên nhiên, có lẽ tu vi đã cực kỳ thâm sâu. Thực lực của chúng ta còn còn chưa đủ để phá vỡ Thận cảnh của nó, nhất định phải bắt nó, giết chết mới có thể hoàn toàn ra khỏi thôn Đồ Long."
Ngu Tri Dao nghe xong à một tiếng, vẻ mặt nhẹ nhõm nằm trên giường, "Vậy thì không sao."
Thậm chí nàng còn cầm ra tiểu thuyết chưa đọc xong bên trong nhẫn trữ vật, giương mắt an ủi Lạc Vân Dã: "Tiểu Vân, Thận ma kia nhát gan như chuột, ẩn núp giấu diếm, để cho chúng ta không tìm được. Nhưng nếu nó chạy chúng ta đến, nhất định sẽ tìm được đến cửa. Đến lúc đó ngươi xông lên trước, ta ở sau bổ một đao, xem nó có chết hay không. Dù sao nó chỉ biết ẩn núp trong Thận cảnh, lộ mặt trước con người cũng còn giả quỷ, yếu như gà."
Thận ma che giấu thân mình nghe lén ở góc tường thiếu chút nữa tức chết!
Nó đường đường là Thận ma sắp đột phá Thiên Nhân cảnh, lại bị một Trúc cơ nho nhỏ khinh bỉ.
Còn bổ một đao?
Sợ rằng Trúc cơ yếu như gà ngay cả da của nó cũng không phá được!
Nếu không phải bởi vì tờ phù triện Diệt ma kia, lúc trước nó chỉ cần cố gắng một chút đã ăn được nàn rồi!
Bây giờ Thận ma hối hận, vô cùng hối hận.
Nó nên kiên nhẫn chờ một chút, đợi khi Thận cảnh thiên nhiên kết thúc, cũng chính là lúc Trường Trạch môn bị Ma tộc diệt môn, đến lúc đó, ai cũng không thể trốn thoát được.
Tỉnh lại thì như thế nào?
Cuối cùng chỉ trở thành thịt nát dưới chân Ma tộc mà thôi!
Lúc này, nó nhất định phải bình tĩnh.
Thận ma âm thầm cổ vũ mình, ngửi một chút, từ trong khe cửa ngửi được khí tức máu thịt ngọt ngào, nước bọt chảy giàn giụa.
*
Dưới sự an ủi của Ngu Tri Dao, Lạc Vân Dã lại cảm thấy nàng nói rất đạo lý.
Vì vậy hai người ở trong Thận cảnh Đồ Long thôn bắt đầu tu tiên khoa học, tu vi ổn định tăng lên.
Trong thời gian tu luyện, Ngu Tri Dao bẻ một nhánh cây, ở hậu viện thử luyện kiếm pháp dụng hợp với Thần hỏa kiếm.
Kiếm pháp của Thần Hỏa kiếm hết sức bá đạo, không chú trọng kiếm chiêu quỷ dị nhiều thay đổi, trái lại theo đuổi lực lượng cực hạn, lấy sức của mình vượt ngàn quân để cho địch nhân trong nháy mắt chết đi.
Một chiêu cuối cùng, Hỏa Long Quy Nhất, nghe nói luyện thành có thể sử dụng chín con rồng lửa, cuối cùng dung hợp thành một con, kiếm thức đánh ra, có thể so với lực lượng chân chính của rồng lửa.
Lạc Vân Dã thì cuối đầu dùng Cổ Phù bút vẽ phù triện, từng tờ phù triện lóe lên ánh sáng màu vàng xuất hiện từ tay hắn.
Nói chung bảy ngày sau, Ngu Tri Dao nghe người ta nói Lạc tiên tri đi ra ngoài hái thuốc đã trở về, tối này sẽ tiếp tục kết chuyện nữ tu Trường Trạch môn và Ma Long Diễm.
Lần trước bọn họ nghe câu chuyện của Lạc tiên tri, tiến vào bên trong Trường Trạch môn Thận cảnh thiên nhiên.
Sự xuất hiện của vị Lạc tiên tri này, cũng biểu thị Thận ma xuất động.
Sau khi hai người bàn bạc một trận, vô cùng thản nhiên đi qua nghe kể chuyện.