Không biết lúc hai người bọn họ cùng nhau phá vỡ Thận cảnh này, Tiểu Vân có lập tức muốn trốn khỏi Vân giới không.
Ngu Tri Dao suy nghĩ một hồi, quyết định quý trọng đoạn thời gian ngắn ngủi có Tiểu Vân thu nhỏ này trước. Nàng dùng đầu ngón tay điểm lên lông mi dài của nhóc, đứa trẻ chớp chớp lông mi, trong miệng lẩm bẩm một câu không rõ.
Ngu Tri Dao chống đầu cười một tiếng.
Chẳng qua là mặc dù Tiểu Vân phiên bản thu nhỏ vừa hiểu chuyện lại đáng yêu, nhưng mà mục đích quan trọng nhất của bọn họ vẫn là sống đi ra ngoài trước.
Ngu Tri Dao gần như có thể chắc cnhóc, Lạc Vân Dã phiên bản trưởng thành đã nhập vào phiên bản thu nhỏ này, chẳng qua là bọn họ vốn dĩ là cùng một người, không biết làm thế nào để nhóc thức tỉnh...Đây là một vấn đề rất lớn.
Nàng bắt đầu suy nghĩ, nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra phương án khả thi, quyết định lấy kính linh thông ra thử vận khí một chút.
Mới vừa mở tiểu linh thông ra, dưới góc phải liền lóe lên rất nhiều chấm đỏ tin tức.
Ngu Tri Dao nhấn vào, mở ra trang chính, đại đa số là trả lời bài viết nhờ giúp đỡ trước kia, cho đến khi nàng lật tới yêu cầu mời vào đề tài riêng do đại lão gửi tới.
Ngu Tri Dao: !
Nàng lập tức nhấn đồng ý.
Vừa tiến vào đề tài riêng: [Sinh mạng không ngừng, luyện đan không dừng và Len lén tu luyện, sau đó làm kinh diễm tất cả mọi người], bên trong xuất hiện ùn ùn tin nnhóc.
Toàn bộ đều là tin nnhóc có liên quan đến Thận ma.
Cả người Ngu Tri Dao đều kinh sợ!
Muốn cái gì có cái đó, việc to việc nhỏ, đây là đại lão nào phổ độ chúng sinh?
Nàng nhanh chóng lật xem thông tin bên trong đề tài riêng, tìm hiểu thấu đáo toàn bộ mọi phương diện của Thận ma.
Sau khi Ngu Tri Dao cẩn thận đọc và tìm hiểu xong, thậm chí cảm thấy bây giờ mình thật là còn hiểu Thận ma hơn Thận ma!
Nàng cảm thấy mình bắt đầu kiêu ngạo rồi.
Sau đó chú trọng nhìn cột tin tức sống lại của Thận ma.
Thận ma tu tới Thiên Nhân Cảnh, có thể có năng lực làm người sống lại. Nhưng điều kiện rất nghiêm khắc, cần phải bỏ ra nửa số tu vi của mình để phục sinh, người được phục sinh sẽ biến thành bù nhìn của Thận ma.
Nếu thân thể của người phục sinh mất đi, chỉ có linh hồn, thì cần tìm được máu thịt của người thân, mới có thể sống lại.
Ánh mắt của Ngu Tri Dao híp lại, trong lòng mơ hồ có một suy đoán kỳ quái.
Trừ những thứ này ra, Thận cảnh tự nhiên, là thông qua sự tu luyện không ngừng của Thận ma, thỉnh thoảng mới có thể xuất hiện. Hơn nữa Thận cảnh tự nhiên, có liên quan đến trải nghiệm tu luyện của nó.
Nàng và Tiểu Vân gặp phải hai cái Thận cảnh tự nhiên của Thận ma này, đều là lấy Lạc Lăng làm nhân vật trung tâm mà triển khai.
Một điểm này rất kỳ quái.
Thận ma cũng không phải là Lạc Lăng, càng sẽ không trải qua chuyện nàng ấy từng trải qua. Trừ khi Thận ma cắn nuốt máu thịt và linh hồn của Lạc Lăng, lấy được tất cả trí nhớ của nàng ấy, như vậy tất cả đều có thể nói rõ được.
Nhưng nếu như linh hồn bị Thận ma chiếm đoạt, thì không có cách nào sống lại được nữa.
Ngu Tri Dao lại cẩn thận đọc lại thông tin phục sinh, cảm thấy có thể là mình đa nghi rồi.
Hai ba ngày kế tiếp, mỗi ngày Lạc Vân Dã đều sẽ vui vẻ mang bánh ngọt tới tìm Ngu Tri Dao, bình thường lúc chạy tới gương mặt còn đỏ bừng.
Thỉnh thoảng Ngu Tri Dao cũng sẽ bị phụ nhân kêu mang chút trái cây rau cải đến nhà Lạc Vân Dã.
Sau khi một lớn một nhỏ quen thuộc, hoàn toàn trở thành bằng hữu tốt.
Ở trong mắt của nương của Nhị Nựu, bây giờ nữ nhi nhà mình càng ngày càng thông minh, hoàn toàn thoát khỏi sự ngu ngốc trước kia. Tất cả những thứ này đều là công lao của Lạc Lăng.
Cộng thêm trượng phu nhà mình nhận ân huệ của phù triện kia, Lạc Lăng coi như là đại ân nhân của nhà bọn họ!
Nương của Nhị Nựu càng cảm kích Lạc Lăng, ngay cả thái độ đối với Lạc Vân Dã cũng cực tốt, thường xuyên nhét cho nhóc một ít trái cây ăn.
Mỗi ngày Ngu Tri Dao đều ở dưới thủ thuật che mắt, thay các loại quần áo đẹp và trang sức, ăn linh quả, đắp mặt nạ, ngủ đủ giấc, khiến Thận cảnh nguy cơ bốn phía trở thành thời gian sống trong làng nghỉ mát.
Mỗi ngày nàng không phải là ngồi, dựa thì chính là ngủ, lúc rảnh rỗi thì ăn ăn uống uống, đọc tiểu thuyết. Mọt sách Lạc Vân Dã bị nàng ảnh hưởng một chút, từ đang ngồi ngay ngắn trên chiếc bàn thấp vẽ phù triện, biến thành nằm ở trên sạp giường vẽ, thời gian chỉ trải qua hai ba ngày ngắn ngủi.
Đã thay đổi rõ ràng như vậy, hoàn toàn đã trở thành một con cá mặn dự bị.
Ngu Tri Dao thấy Tiểu Vân thay đổi như vậy, cảm thấy nhóc rất có tiền đồ làm cá mặn. Như vậy, thời cơ thức tỉnh Tiểu Vân phiên bản trưởng thành cũng sắp đến rồi.*