Chuong 222:
Chuong 222:Chuong 222:
Ly lao gia cam cap kinh danh gia tu tren xuống dưới, bên ngoài la gong gỗ đã mài bóng loáng không đâm vào da, bên trong là hai miếng lưu ly chế thành hình tròn, có chút giống thần vật mà Triệu Ngôn tiên nhân mỗi ngày đều đeo ở trước mắt.
Lý lão gia học theo Triệu Ngôn, cẩn thận đeo kính gọng gỗ vào, đột nhiên cả người bất động, hai mắt trợn tròn, hô hấp trở nên dồn dập.
Nguyên bản hình ảnh mơ hồ đều trở nên rõ ràng một cách dị thường, hắn vội vàng tháo xuống thử nhìn ra ngoài lần nữa, lại là hình ảnh mơ hồ, đeo lên lại nhìn thấy rõ ràng! Thương nhân này cứ lặp lại động tác như vậy nhiều lần, làm đến không biết mệt.
Thế giới xung quanh đột nhiên trở nên chân thực, làm hắn bỗng cảm thấy vạn vật nguyên bản lại tốt đẹp đến vậy.
"Lão tiểu tử ngươi làm gì vậy? Điên rồi sao?". Một vị thương nhân quen biết đứng bên cạnh hắn liền chọc chọc thắt lưng hỏi.
Lý lão gia cực kỳ vui mừng, nhịn không được hưng phấn nói với vị thương nhân kia: "Lão Hàn, ta nhìn thấy lông mũi của ngươi ha ha ha, lông mũi của ngươi dài ra, nên sửa lại." Lời này vừa được nói ra, lão Hàn lập tức xấu hổ che mũi lại.
Thương nhân đứng xung quanh nghe đến bối rối, vị này nổi tiếng trong giới thương hộ bọn họ có mắt như mù, hiện giờ còn có thể nhìn thấy lông mũi của người khác?
"Đây rốt cuộc là vật gì a?".
Lý lão gia suýt chút nữa vui sướng đến mức khua chân múa tay: "Ta không biết, ta chỉ biết là hiện tại ta cái gì cũng thấy được." Tâm mắt mơ hồ nhiều năm như vậy, lại là lân đầu tiên nhận được thành quả khoa học kỹ thuật tuyệt vời của y học mang lại, quả thực quá sảng khoái!
Khó trách Triệu Ngôn tiên nhân hàng ngày đều đeo, hóa ra lại tốt đẹp như vậy.
Triệu Ngôn ôn hòa cười nói: "Đây thật ra là kính cận, gần đây công xưởng thủy tinh nghiên cứu chế tạo ra kính, trường y vì muốn học về thấu kính lõm và thấu kính lồi nên đã cố tình chế tạo ra mấy chiếc mắt kính."
Chỉ là ở hiện đại kính đã từng bước được thay thế bằng kính nhựa, hệ số an toàn cao hơn một chút, kính thủy tỉnh dễ vỡ lại còn có khả năng bị nổ tung, chỉ có điều bọn họ đang ở thời cổ đại, không thể yêu cầu quá cao.
Những thương nhân còn lại tranh nhau đến thử đeo, những người thị lực tốt đeo vào liền cảm thấy choáng váng hoa mắt, vội vàng tháo xuống.
Nhưng mà đối với những người có vấn đề về thị lực mà nói, đây chính là một thần vật a.
Triệu Hi cười hỏi: "Chư vị cảm thấy kính lưu ly này so với vật phẩm lưu ly chỉ dùng để thưởng thức thấy như thế nào?".
Đây mới thật sự là đáng giá a, không chỉ có thể thể hiện thân phận mà còn có thể nhìn rõ vạn vật.
Thương nhân họ Lý kích động đến mức cổ và mặt đỏ bừng, hắn vươn một ngón tay ra nói vô cùng quyết đoán: "Kính lưu ly loại này nếu trả thấp hơn một vạn lượng bạc, không bán!".
Một cặp kính hắn bán một vạn lượng, nhanh chóng kiếm được thật nhiều bạc a.
Triệu Hi và Triệu Ngôn liếc nhìn nhau, chỉ cảm thấy khoa học kỹ thuật quả thực là giúp bọn họ thay đổi vận mệnh. Một vạn lượng không biết có thể nuôi bao nhiêu binh, có thể mở bao nhiêu trường học ở trong huyện .
Phải biết rằng người bị cận thị của triều Thiên Khải phần lớn là người đọc sách, mà sau này lũng đoạn tri thức lại xảy ra ở đời con cháu các thế gia, đám hào thân thế gia không ít người đều bị cận thị, nghe nói ngay cả đương kim thánh thượng mắt cũng có tật, mà bọn họ trên người đều có rất nhiều tiên. Thị trường này tương đối lớn, tương lai phát tài tuyệt đối không thành vấn đà.
Phát tài rồi phát tài rồi.
Triệu Hi cũng mặc kệ để cho những thương nhân này ra ngoài buôn bán, dù sao bọn họ thay nàng kiếm về chút tiền, có tiền làm việc gì cũng đều tiến triển thuận lợi. Thương nhân kiếm được nhiều, nộp thuế cũng sẽ nộp nhiêu hơn.
Thương nhân họ Lý lúc rời khỏi vẫn luôn đeo cặp kính này, đến khi trở lại thị trấn còn cố ý xuống xe ngựa, cực kỳ khí phách bỏ tay gã sai vặt đang muốn tiến lên đỡ, vung tay sau lưng đi khắp hang cùng ngõ hẻm, khiến cho không ít dân chúng liên tiếp vây xem.